Fanficland
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Fanficland

Cùng nhau xây dựng một forum chuyên về những FANFIC chất lượng
 
Trang ChínhTrang Chính  GalleryGallery  Tìm kiếmTìm kiếm  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  
Hãy cùng chúng tôi chia sẽ bài viết, những fic hay cho FANFICLAND. Chân thành cảm ơn tất cả các bạn!!!
Latest topics
» [One Short] Phím đàn Piano nhuốm máu | JoongNa|
Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Emptyby tyt.koy Thu Jul 28, 2011 3:55 pm

» [Longfic] Lớp mẫu giáo SS501
Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Emptyby Love_SS Mon Dec 20, 2010 7:24 am

» LOVE ME (longfic- DBSK)
Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Emptyby Telve Mon Nov 29, 2010 2:27 pm

» Chỉ Tình yêu Có thể............(couple JiYung - GaEul)
Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Emptyby kumxjnh Sun Jul 25, 2010 3:10 pm

» Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan]
Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Emptyby akluvka Wed Dec 23, 2009 5:30 pm

» Sao phim “Cô bạn gia sư” và 9 cô gái SNSD đến Việt Nam
Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Emptyby FOX'S Sun Oct 18, 2009 12:18 pm

» Kangin của nhóm Super Junior và những vận đen trong tháng 9 - 10/2009
Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Emptyby FOX'S Sun Oct 18, 2009 12:00 pm

» Phim Hàn hoành tráng nhất 2K9 đã đổ bộ đến Việt Nam
Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Emptyby MinSu Sun Sep 27, 2009 12:59 am

» "Bom tấn" truyền hình Iris
Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Emptyby MinSu Sun Sep 27, 2009 12:51 am

» Nàng "Cháo" Kim So Eun bị kiện
Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Emptyby MinSu Sun Sep 27, 2009 12:45 am

» Cuộc phỏng vấn cuối với Jaebum - 2PM rơi vào khủng hoảng
Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Emptyby MinSu Thu Sep 17, 2009 5:55 am

» Super Junior "áo phông dép lê" đi dã ngoại
Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Emptyby MinSu Wed Sep 09, 2009 3:20 am

» [VietSub] Super Junior with Starking 180409
Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Emptyby MinSu Fri Sep 04, 2009 11:19 pm

» [Anime] One Piece 293++
Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Emptyby mxcpro Wed Sep 02, 2009 6:48 am

» Tin tức mới nhất xung quanh scandal "DBSK khởi kiện SM Town "
Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Emptyby FOX'S Sat Aug 08, 2009 6:36 am


 

 Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan]

Go down 
4 posters
Chuyển đến trang : 1, 2  Next
Tác giảThông điệp
Fly on me
Thành viên mới
Thành viên mới
Fly on me


Nữ
Tổng số bài gửi : 44
Birthday : 29/12/1990
Age : 33
Đến từ : Viet Nam
Job/hobbies : serect
Uy Danh : 2
Gia nhập : 16/01/2009
Tiền Thưởng : 48
Điểm thường :
Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Left_bar_bleue5 / 1005 / 100Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Right_bar_bleue


Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Empty
Bài gửiTiêu đề: Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan]   Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] EmptyTue Apr 07, 2009 5:45 am

Sợi Dây Chuyền Màu Bạc



Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Tvsq

Author: Of course, this's me. (Tác giả:duongbav)
Đã xin phép tác giả với lời hứa sẽ để nguyên bản quyền hok chỉnh sửa gì hết ! (Nói vậy cho bro ấy yên tâm )
Caterogy: SA, no yaoi (vì em hok có kinh nghiệm trong vụ nài nên hok dám vít)
Rating: No rating
Origanal link: http://www.yaoiland.it-4vn.com/diendan/showthread.php?t=8453
Characters:

Yoo Chun

Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Micky98

Jea Joong

Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] 1191934663584812_file

Chang Min
Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] 030yu0

Uknow
Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] 1163157442_yh


Jun Su
Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Nice_el7tywzhbn_large


Được sửa bởi Fly on me ngày Sat Apr 11, 2009 8:32 am; sửa lần 2.
Về Đầu Trang Go down
Fly on me
Thành viên mới
Thành viên mới
Fly on me


Nữ
Tổng số bài gửi : 44
Birthday : 29/12/1990
Age : 33
Đến từ : Viet Nam
Job/hobbies : serect
Uy Danh : 2
Gia nhập : 16/01/2009
Tiền Thưởng : 48
Điểm thường :
Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Left_bar_bleue5 / 1005 / 100Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Right_bar_bleue


Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan]   Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] EmptyTue Apr 07, 2009 5:47 am

Part 1: Hạnh phúc lứa đôi
Chap 1:

Bầu trời Seul năm 2002 đầy nắng và gió.

Không một chút mây.

Những dòng người hối hả với công việc của mình, không để ý tới những gì đang diễn ra chung quanh.

Tấp nập ...

Ồn ã ...

Bên trong những con phố nhỏ ...

Là một thế giới hoàn toàn khác ...

Tiếng những cây gậy sắt va vào nhau ...

Tiếng người kêu rên ...

Tiếng chửi thề ...

Tất cả trộn lẫn với nhau tạo thành một bản hoà âm lộn xộn.



Một thằng nhóc tóc vàng cầm cây gậy khua lung tung, thỉnh thoảng đập mạnh xuống nền bêtông thị oai:

_Khốn kiếp! Lần sau đừng có giở trò xâm lấn địa bàn. Không thì ông đánh cho què giò đấy.

_Chun, đủ rồi đấy. Đi thôi _ Một tên thiếu niên đứng đằng sau, có vẻ là
thủ lĩnh, ném cây gậy xuống đất, ra hiệu cho thằng nhóc tóc vàng đi
theo mình.

Thằng nhóc vội vã chạy theo, thắc mắc:

_YunHo hyung, sao hyung không để em giải quyết hết bọn chúng, cho đỡ
ngứa mắt. Cái bọn khốn nạn ấy. Phải cho chúng biết thế nào là uy danh
của DongBang chứ.

_Đây không phải là những lời 1 đứa nhóc 15 tuổi như em nên nói đâu Chun.

_Vậy cái này cũng không dành cho tuổi 16 đâu hyung àh _ Chun đưa tay rút điếu thuốc khỏi miệng Ho, nháy mắt.

Ho cười.

_Hôm nay vậy là đủ rồi. Cho đàn em đi giải khuây đi.

_Vâng. Tối nay anh về sớm nhé. Bọn em đợi ở đại bản doanh.


Ho đi, không quên đưa tay ra sau vẫy chào.

Ho nhìn lên trời mỉm cười (sao giống điên vậy ta). Cảm giác hưng phấn
sau khi thắng trận đang trào dâng trong hắn. Hắn đang tưởng tượng trong
đầu những jì sẽ làm vào tối nay để tự thưởng cho chiến công mới.

“RẦM”

Hắn va phải một cái gì đó mềm mềm với một lực tương đương 100N.

Hắn đưa tay xoa đầu, từ từ mở mắt ra nhìn xem kẻ nào dám đâm vào mình,
định cho kẻ đó một trận nên thân vì đã làm gián đoạn những giây phút
sung sướng của hắn.

Nhưng ...

Ý nghĩ đó đã bị dập tắt bởi ...

Trước mặt hắn là một cô nàng, à không, anh chàng, không hẳn, thế nào
nhỉ, túm lại là một người rất đẹp. Đôi mắt to, đen láy, làn da trắng
mịn, mái tóc đen ôm sát lấy gương mặt thanh tú.

Hắn thấy xung quanh mình sét đánh ầm ầm.

Hắn luống cuống trong 1/10s:

_Bạn (bạn???) không sao chứ?

Bản năng lịch sự và có giáo dục đã quá cố của hắn hôm nay tự dưng bỗng
không hẹn mà bật mồ sống dậy. Chính gương mặt kia đã làm nên điều kì
diệu ấy??? Thay vì nhắn tin về tổng đài dự đóan, chúng ta hãy tiếp tục
theo dõi “bộ phim đang hồii cao trào” cái đã!

_Uhm ... tôi không sao. Chết, sách vở ...

_Để tôi nhặt giúp bạn.

Hắn nhanh nhảu cúi xuống.

_Của bạn đây_ Hắn đưa sách vở cho người ta bằng tay còn mắt thì tranh thủ ngắm người đẹp.

_Mình xin lỗi, tại mình chạy nhanh quá.

_Không sao đâu. Mà bạn ...

_Xin lỗi, mình đang bận _ “người đẹp” vội nhìn đồng hồ_ Có gì gặp lại sau nhé.

Cậu ta chạy biến đi, để mình Ho ở lại với suy nghĩ “không biết gì về nhau thì gặp lại thế quái nào được?”.

Ho quay người bước đi, chợt hắn dừng lại, cúi xuống. Một chiếc dây chuyền mặt hình chữ J được cách điệu rất tinh xảo.

“Chắc là của cậu ta đánh rơi.”

“Coi như tôi đã biết thêm một điều về cậu ngoài gương mặt thanh tú kia”

Một ý nghĩ chợt thoáng qua trong đầu hắn. Tự dưng hắn thấy mình điên
điên. Lại chẳng, có gì mà phải suy nghĩ nhiều về một người vô tình đụng
phải chứ, nếu chỉ vì người đó quá đẹp thì thật là….

“Đúng là điên”

Hắn lạii tự nhủ với mình như thế mà không nhận ra chính hắn đang phải
tự kìm nén mình khỏi một thứ tình cảm khác lạ đang từ lúc nào tồn tại
trong hắn. Có lẽ vì nó quá mới mẻ, mới mẻ đến nỗi một tên thủ lĩnh đã
nếm đủ mùi đời như hắn cũng chẳng thể nhận ra. Có lẽ vậy….

Chỉ biết lúc này, trên phố, có một kẻ vừa tự khuyên mình không nên nghĩ
quá nhiều tới chủ nhân chiếc dây chuyền này vừa vô thức giữ khư khư
trong tay “kỉ vật gặp gỡ” rồi nghĩ vẩn vơ

“sẽ gặp lại”


_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _

_Anh HeeChul, mọi người không sao chứ?

_Jae, đến rồi àh?

_Xin lỗi, em tới muộn. Tại mấy lão ở trường cứ giữ lại.

_Không sao. Có mấy người bị thương. Nhưng nhẹ thôi.

_Bọn Dong Bang khốn kiếp. Nhằm đúng lúc anh em mình không có ở đó dám làm vậy. Thật tức chết.

HeeChul quay lại đằng sau, vẫy thằng nhóc tóc đen đang ngồi sau chiếc laptop gần đó.

_Min, tình hình địa bàn sao rồi?

_Dạ, một nửa số trường trung học ở Seul là của chúng , một nửa là của
ta. Nhưng sau vụ vừa rồi chúng ta đã để tuột mất trường SeeKi rồi.

Sau khi đập tay xuống bàn đánh “bốp”, HeeChul đứng dậy nói lớn:

_Các anh em, vậy chúng ta phải làm gì?

Tất cả nhất loạt đáp trả:

_Đòi lại địa bàn! Shin Ki vô địch!

_Đi!

Rồi HeeChul quay lại nhìn Jae. Sau một hồi ngắm nghía vẫn ngờ ngợ về
một thứ gì đó thiếu đi trên cổ đứa em yêu quý, liền lên tiếng:


_Jae, dây chuyền của em đâu rồi?

Jae cúi xuống. Chiếc dây chuyền HeeChul tặng cậu ngày đầu tiên cậu nhập
băng đã biến mất. Cậu im lặng suy nghĩ một thoáng rồi cúi đầu:

_Em xin lỗi, hyung, có lẽ nó đã bị rơi lúc em va phải một người trên đường đến đây. Em sẽ tìm lại nó.

_Thôi không sao, mũ của em này. Mà em định đội mũ đánh nhau tới bao giờ?

_Em không thích phiền phức._ Jae đáp gọn lỏn rồi đưa tay kéo sụp mũ xuống.

Đã bao năm nay, từ khi gia nhập Shin Ki, Jae luôn đội mũ mỗi khi đánh
nhau. Chiếc mũ đen với dòng chữ “no pain no gain” được thêu bằng chỉ
màu trắng phía sau làm cậu trở nên thật bí ẩn. Jae đội mũ phần vì không
muốn để người ngoài thấy khuôn mặt yếu đuối của mình phần vì không muốn
phá hỏng hình tượng “công tử Kim” ngoan ngoãn hiền lành trước mặt bố mẹ
và người lớn. Chuyện gia đình cậu còn nhiều thứ để nhắc đến nhưng bây
giờ không tiện nói. Quay lại chuyện băng nhóm, Jae đánh nhau rất giỏi,
lại có trí thông minh tuyệt đỉnh. Nhắc đến Shin Ki, không ai không biết
đến “JJ”. Cái tên đó đã trở thành huyền thoại, khiến các băng nhóm khác
không dám động đến Shin Ki hoặc tự nguyện dâng hiến địa bàn, trừ Dong
Bang.

Một trận chiến nữa sắp sửa diễn ra ...

Tiếng xe gào rú ...

Cả đoàn người cùng lao đi.

-----End chap 1-----------
Về Đầu Trang Go down
Fly on me
Thành viên mới
Thành viên mới
Fly on me


Nữ
Tổng số bài gửi : 44
Birthday : 29/12/1990
Age : 33
Đến từ : Viet Nam
Job/hobbies : serect
Uy Danh : 2
Gia nhập : 16/01/2009
Tiền Thưởng : 48
Điểm thường :
Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Left_bar_bleue5 / 1005 / 100Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Right_bar_bleue


Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan]   Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] EmptyTue Apr 07, 2009 7:09 am

Chap 2:

5 năm sau.

Jae giờ đây là một chàng lãng tử cao lớn mái tóc đen dài quá vai.

Cậu trở về từ Nhật sau một thời gian du học theo lời bố mẹ.

_HeeChul hyung, em về rồi

_JaeJoong ... _HeeChul mừng rỡ bước tới, ôm người em đã xa cách bao năm của
mình _ Em khác quá Jae àh.

Jae cười. Mọi người cùng xúm xít xung quanh cậu, hỏi han bao điều.

_Jae Joong hyung, hyung trông lạ quá

_Jae Joong hyung, hyung có quà cho em không?

_Jae Joong hyung, tóc hyung dài thế?

_Nhớ Jae Joong hyung quá ...

...

Sau khi phân phát quà cho đàn em, Jae bước vào phòng HeeChul.

_HeeChul hyung, tình hình băng mình dạo này sao rồi?

_Vẫn ổn. Từ khi cậu đi, bọn anh gặp một chút khó khăn nhưng giờ thì
không sao rồi. Bây giờ không chỉ có các trường trung học như trước, một
nửa Seul là của chúng ta rồi.

_Hyung, em đoán nhé...

_Gì?

_Nửa kia ... vẫn là của Dong Bang đúng không?

_Sao em biết?

_Lúc nãy em nghe Min nói. Cậu ấy bảo dạo này cũng nhiều vấn đề.

_Ùhm ...

_Nhưng hyung yên tâm, em đã về đây rồi. Cả Seul này sẽ là của hyung.

HeeChul nhếch mép cười. Thằng em của anh vẫn như ngày nào, vẫn biết lo lắng cho người khác, quan tâm, an ủi họ.

_Em về nghỉ đi. Tối nay vừa đúng có nhiệm vụ cho em đấy. Tối anh sẽ nói chi tiết.

_Gì mà bí mật thế?

_Không nói được. _HeeChul cười ranh mãnh.


------------------

Seul, 7 p.m


_EM KHÔNG CHỊU!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Tiếng thét vừa rồi đã làm một (cơ) số cốc thuỷ tinh trong phòng vỡ vụn vì không chịu nổi.

_Thằng nhỏ này, đóng giả một chút thì có làm sao đâu.

_Không là không. Mà sao hyung có thể nghĩ ra trò này nhỉ?

_Thì em cũng biết lão Cheon Jang đang âm mưu lôi kéo một vài phần tử
chống đối lại chúng ta. Lão còn lấy cả người của ta nữa. Nhưng danh
sách những kẻ phản bội ấy chỉ co lão mới biết nên tối nay chúng ta phải
khai thác. Lão lại là một kẻ mê gái nên đương nhiên con gái làm sẽ ổn.
Vả lại anh cũng đã phao tin là tối nay sẽ có “đại mĩ nhân Kim Jae Jin”
đến quán bar ấy rùi. Nhưng …

_Nhưng sao?

_Băng của chúng ta … không có con gái. Cả băng chỉ có mỗi em là giống …

HeeChul chưa kịp nói hết câu thì đã cảm nhận được một lưỡi dao lạnh ngắt đang kề sát cổ mình.

_Người khôn là phải biết dừng đúng lúc nghe, hyung _ Jae ném cho HeeChul một cái nhìn mang hình … khẩu đại bác.

_Bình tĩnh, bình tĩnh nào cậu em. _ HeeChul từ từ gạt con dao ra khỏi
cổ _ Nhưng em xem, không phải em rất tự hào về vẻ ngoài của mình sao?
Đôi mắt, khuôn mặt, đôi môi em, không phải chúng đều hoàn hảo sao?

HeeChul đang dần tìm cách dụ dỗ Jae. Nhưng … âm mưu ấy đã bị Jae phát
hiện ngay từ câu đầu tiên. Cậu mỉm cười và bắt đầu phản đòn.

_ HeeChul hyung àh, hyung nói thế không ổn lắm. Cũng công nhận là em
hay tự kiêu thật nhưng đứng trước núi Thái Sơn em đâu dám huênh hoang.

_Núi Thái Sơn nào cơ?

_ Hyung đó. Em chỉ được mỗi cái mặt. Còn hyung, hyung có đủ hết còn gì?

_Nịnh anh àh? _ HeeChul đỏ mặt.

Jae cười hiền, /sập bẫy rồi, nai vàng ơi … kekekeke …/ cậu cầm chiếc gương đưa đến trước mặt HeeChul.

_ Hyung nhìn xem, đôi mắt đầy ẩn ý, đôi môi gợi cảm, cặp chân dài thon
thả, dáng người chuẩn /ạkkk, chết mất./. Em thấy ai nhìn hyung cũng sẽ
chết mê chết mệt cho coi.

Jae tiếp tục tâng bốc HeeChul lên tận trời xanh. Vừa nói, thỉnh thoảng
cậu vừa phải quay ra sau nuốt … nước bọt và lườm bé Min đang ôm miệng
cười rung bần bật ở góc nhà.

HeeChul nắm nghía một hồi rồi đưa ra một kết luận … lãng xẹt

_Nghe cậu nói anh thấy cũng … đúng.

/Tía má ơi, kíu con. Một kẻ tự phụ về sắc đẹp của mình …/

_Thôi được rồi, anh sẽ đóng làm JaeJin. Nhưng cậu cũng phải đi cùng anh đấy nhá.

_Vâng, được rồi. _ Jae đưa tay lau mồ hôi sau một hồi vất vả đưa HeeChul vào bẫy.



_Nhưng mà nè, cậu phải nhớ một điều … _ HeeChul chợt nói giọng nghiêm túc.


_Dạ, hyung cứ nói. _ Jae nhìn HeeChul như để chuẩn bị đón nhận một mệnh lệnh.


...

_Tối nay cậu chìm thôi, để anh nổi.
_ HeeChul nháy mắt rồi đi khỏi phòng, để mặc Jae ngã oạch trước câu nói
giật mình của anh, còn Min thì được dịp xổ hết ra để cười lăn lộn đến
nỗi ngã từ trên
ghế xuống đất cùng Jae.

-----End chap 2-----------
Về Đầu Trang Go down
Fly on me
Thành viên mới
Thành viên mới
Fly on me


Nữ
Tổng số bài gửi : 44
Birthday : 29/12/1990
Age : 33
Đến từ : Viet Nam
Job/hobbies : serect
Uy Danh : 2
Gia nhập : 16/01/2009
Tiền Thưởng : 48
Điểm thường :
Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Left_bar_bleue5 / 1005 / 100Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Right_bar_bleue


Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan]   Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] EmptyTue Apr 07, 2009 7:12 am

Chap 3

Seul, 9 p.m, quán Bar “Hiyaya”

_Ông chủ, dạo này làm ăn được chứ?

_Dạ thưa cậu Jung, nhờ sự bảo kê của cậu, quán cũng kiếm được ít lời ạ.

_Thế là ổn rồi. Mà nghe bọn đàn em trong quán kháo nhau, tối nay có đại mĩ nhân nào đẹp lắm hả?

_Dạ đúng đấy ạ. Một mĩ nhân da trắng, chân dài, nhìn đẹp hết xẩy luôn ạ.

_Đâu? _ Ho nhìn quanh quất.

_Dạ kia ạ. Cô ấy tên là Kim Jae Jin.

Ông chủ quán chỉ tay vào một góc quán Bar, nơi có hai người đang đứng nói chuyện với nhau.

Tại đó …


_Cheon Jang thường hay đi cùng đàn em. Nhưng khi đến quán Bar, hắn chỉ
chọn lấy một hai thằng tạp nham theo cùng. Cậu nhớ ở ngoài cảnh giới
cho anh.

_Em nhớ rồi, hyung cẩn thận nhé.

_Còn nữa, không được gọi là hyung, phải là “unnie”

_Hic… vâng.

……..


Ho tiến đến chỗ mà ông chủ quán đã chỉ. Công nhận cô ấy đẹp thật. Cứ
nhìn cái cách bọn xung quanh phải nhìn thì biết. Có con gái đi cạnh rồi
mà cổ vẫn ngoái ra sau 180º để nhìn thì đúng là. Ôi, da trắng, mắt đen,
tóc đen dài óng ả (ý, tóc HeeChul màu nâu mà ???)… đúng là mẫu người
mình thích.

_Kim Jae Jin … _ Ho gọi lớn.

Cả hai người cùng quay ra nhìn.

_Cô có đồng ý đi chơi với tôi tối nay không?

_Tình hình là khô…

Chưa kịp để HeeChul nói hết câu, Ho đã cầm lấy tay … Jae, giọng phấn khích.

_Đi chơi nhá. Cô đẹp thế này, sao lại đi với một tên “hifi” thế?

Ầy, một câu nói nặng tựa ngàn cân rơi trúng đầu HeeChul. Sao bay quanh.

_Đi !

Ho kéo tay Jae để cho hyung đứng sững lại nhìn.

-----------

_Anh làm gì thế? Bỏ tôi ra?

_Thui nào, đừng thế nữa. Chỉ đi chơi một chút thôi mà.

_Nhưng nghe tôi nói, tôi là …

--------Ho’s POV ---------

Sao giọng cô ấy trầm thế nhỉ? Thôi kệ, giọng đặc biệt, càng hay

-------End Ho’s POV -----

Chẳng chịu nghe Jae nói, cứ thế Ho kéo cậu theo mình.

/Cũng chẳng sao. Đi với hắn cũng được, còn hơn là phải dính vào vụ giả gái của ông HeeChul./

Hai người đi dạo trong một cái công viên nhỏ gần đó, vừa đi vừa nói
chuyện. Gọi là nói chuyện thôi chứ thực ra chỉ có mình Ho liến thoắng
từ đầu tới cuối.

/Kể ra hắn nói chuyện cũng hay đấy chứ …/

Bất chợt (trong mọi câu chuyện đều luôn có chữ “bất chợt”), một số kẻ đã xuất hiện, cắt đứt cuộc buôn dưa “xuyên thế kỉ” của Ho.

Một bọn “đầu điện giật, tai thủng lỗ chỗ” tiến đến. Ho vẫn giữ thái độ khinh khỉnh. Jae vừa nhìn bọn chúng, vừa nhìn Ho dò xét.

/Bọn này là bọn nào ý nhỉ?/

_Sao chú em dám ngang nhiên vào địa bàn của bọn anh thế? _Một tên tiến lại gần.

/Địa bàn của ai thế? Bọn rác rưởi này. Phải bảo HeeChul hyung dọn dẹp lại vậy./

_Xì tiền ra đây bọn anh tha cho.

/Tiền áh? Còn mơ./

_Chắc chú mày chưa nghe danh HeeChul đại ca và JJ hyung ở vùng này nên mới không biết điều như thế.

/Khốn nạn, dám lấy danh nghĩa của mình và HeeChul hyung để làm bậy./

Ho vênh mặt lên, cười khểy.

_Lũ chúng mày nói ai thế? Đến Kim HeeChul và JJ còn không đáng xách dép cho tao nữa là chúng mày.

Jae quay sang nhìn Ho, mặt tím lại vì giận

/Có ngày tôi cho biết tay. Dám khinh thường JJ này hả?/

_Thằng oắt con, tao phải dạy cho mày bài học mới được.

Một tên xông tới, tung cú đấm thằng mặt Ho. Nhưng thật không may (à
quên, may chứ!), Ho đã túm được cú đấm đó, bẻ ngoặt xuống và đáp trả
bằng một cú đấm khác mạnh hơn gấp nhiều lần.

Thấy vậy những tên còn lại nhất loạt xông lên.

Jae định lao ra nhưng Ho đã cản lại.

_Jae Jin àh, nguy hiểm lắm. Em là con gái, /ạk!/ lùi ra sau đi.

Jae tức tối nhìn Ho tả xung hữu đột với bọn côn đồ

/Ai là con gái chứ? Hắn mù chắc. Kệ cho hắn bị đánh chết luôn vậy /

Trong khi vẫn đang mải miết giữa vòng vây, Ho không để ý rằng có một tên đã vòng ra sau, tiến tới chỗ Jae.

_Cô em /lại được thằng này nữa./ xinh quá. Đừng đi với thằng đó nữa, đi với anh đi. /mắc ói/

Hắn tiến đến, định giở trò sàm sỡ Jae.

Ho chỉ kịp kêu lên 2 tiếng “JAE JIN” trước khi ... nhìn hắn nằm bẹp dưới đất sau cú móc của Jae.

Tất cả trợn tròn mắt. Sát khí bốc ngùn ngụt lạnh toát sống lưng.

Cả bọn đổi mục tiêu sang Jae.

_Đừng tưởng là con gái thì bọn này không dám làm gì nhá

_Cô em ...

_Không được nhắc đến từ đó nữa!

Jae hét lên, xông đến, tung một cú đáy xoáy khiến bọn chúng rạp hết
dưới đất, sau đó Jae túm cổ từng thằng dậy, bổi cho chúng hàng loạt
những cú đấm, động tác “professionally” chẳng kém gì Ho.

Trong khi đó, Ho vẫn đứng im như tượng, mắt chữ O, mồm chữ A, chuẩn bị hát bài ‘O’ trước màn biểu diễn vô cùng ấn tượng đó.

Bất chợt, Ho chạy tới, đẩy Jae sang một bên.

_Jae Jin, cẩn thận ...

Một tiếng “bốp” vang lên. Jae không kịp hiểu chuyện gì, quay lại chỉ thấy Ho đang nằm dưới đất, máu từ đầu Ho chảy xuống.

Thì ra một kẻ nhân lúc Jae không chú ý phía sau đã cầm cây gậy định đánh Jae.

May mà có Ho ...

_Bọn khốn ...

Jae vớ lấy thanh gỗ gần đó, phang tới tấp làm bọn “du côn lởm” chạy không kịp.

Sau khi bọn chúng đã bỏ chạy hết, Jae vội chạy lại, đỡ Ho dậy

_Anh không sao chứ? Tỉnh lại đi.

_Uhm ... tôi không sao. Hơi choáng thôi, nghỉ một lát là hết.

Jae dìu Ho dựa lưng vào bức tường gần đó. Thấy tay Ho lạnh ngắt, Jae vội cởi chiếc áo choàng ra, quàng vào người Ho.

_Này, em không nên làm thế. Buổi tối, trời lạnh, con ...

Ho không thể nói hết câu, mắt mở còn to hơn lúc trước. Ho nhìn Jae từ
trên xuống dưới, từ dưới lên trên, từ trái qua phải rồi lại từ phải qua
trái.

_Cô ... àh không, cậu ... là ...

_Con trai. _Jae lạnh lùng đáp.

_Vậy cô, nhầm, cậu đã lừa tôi?

_Ai lừa anh? Tại anh cứ tự nhận thế đấy chứ. Mấy lần tôi định nói toàn bị anh chen ngang.

_ ...


-----HO’s pov ------

Đúng thật. đúng là mấy lần cậu ta định nói gì đó nhưng toàn bị mình
cướp lời. Thảo nào cậu ta bực tức khi bọn kia cứ gọi “cô em” mãi.
Chết, mình cũng gọi cậu ta như vậy. May mà không sao.

-----End Ho’s pov-----


Ho quay sang nhìn Jae một lúc rồi cười:

_Nhưng mà công nhận cậu đẹp thật đó, Jae Jin

_Bị đập vào đầu nên bắt đầu lảm nhảm àh?

_Thật mà. Da cậu trắng mịn, tóc dài, đôi môi đỏ mọng ...

_Đủ rồi đấy. Lát tôi đưa anh vào viện kiểm tra xem có bị chấn thương sọ não không.

Jae rút từ trong túi áo ra một chiếc khăn tay màu trắng lau máu từ vết thương cho Ho.

_Tôi có bị gì đâu _ Ho phân trần_ mà đấy, cậu lại còn dùng khăn tay nữa. Làm sao tôi không nghĩ cậu là con gái được.

_Ngồi im ... _Jae vẫn lạnh lùng.

_Cậu đẹp lắm Jae Jin àh.

Jae ấn mạnh tay làm Ho la chói lói

_AAAAAA . .... Cậu đối xử với ân nhân vậy đó hả?

Jae ném chiếc khăn tay lại, bỏ đi.

_Kệ anh đấy. Tôi về.

_Ấy Jae Jin, chờ tôi với.


---------------------

_Jae Jin này, ...

_Tôi không phải là mỹ nhân Jae Jin ấy đâu. Đừng gọi vậy nữa.

_Sao lại thế?

_Tại sao lại không thế? (?????)

_Vậy Jae Jin là ...

_Người đứng cạnh tôi trong quán Bar bị anh gọi là hifi.

_Hả ??????

Một lần nữa, đôi mắt Ho lại được dịp mở to (cứ thế này khoảng 1 tháng là mắt oppa to đẹp ngay)



Một khoảng lặng ...




_Vậy cậu tên là gì?

_Cứ gọi tôi là Jae. Còn anh?

_Tôi là ... Uknow

_Tên gì kì vậy? Nhưng cũng dễ nhớ.

Ho cười tít mắt (ấy, thế mắt lại bé lại òy.)

---------End chap 3 -------------
Về Đầu Trang Go down
Fly on me
Thành viên mới
Thành viên mới
Fly on me


Nữ
Tổng số bài gửi : 44
Birthday : 29/12/1990
Age : 33
Đến từ : Viet Nam
Job/hobbies : serect
Uy Danh : 2
Gia nhập : 16/01/2009
Tiền Thưởng : 48
Điểm thường :
Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Left_bar_bleue5 / 1005 / 100Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Right_bar_bleue


Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan]   Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] EmptySat Apr 11, 2009 8:35 am

Chap 4:

Jae uể oải bước vào nhà.

/Hôm nay mệt wá đi. Lên phòng ngủ một giấc vậy./

_ JaeJoong, con vừa đi đâu về?

Một giọng nói vang lên làm cậu giật mình dừng bước.

_Ba … con …_ JaeJoong cảm thấy thực sự khó thở trước ánh mắt của người đàn ông đối diện.

_Con vào đây, ta có chuyện cần nói với con.

---------------

Người đàn ông ngồi xuống chiếc ghế cạnh bàn làm việc. Ông chậm rãi đẩy gọng kính trên sống mũi, nhìn xoáy sâu vào mắt con trai.

_Năm nay con bao nhiêu tuổi rồi?

_Dạ, 22 ạ.

_22, thế con có biết 22 tuổi con trai ta sẽ phải làm những gì không?

_Dạ …

_Tối Chủ Nhật cuối tháng này ta muốn con đến nhà hàng “Rising Sun”. Ta đã hẹn Min Ji, con gái ngài chủ tịch tập đoàn V.N.P ở đó.

_Nhưng ba, con không muốn đi xem mắt.

Người đàn ông nhìn cậu một lúc lâu.

_Ta đã cho người điều tra. Gần đây con thường giao du với một nhóm côn đồ hư hỏng. Ta nghĩ chúng đã ảnh hưởng không tốt tới con …

_Ba … _ Cậu hoảng hốt _ con xin ba. Ba đừng làm gì họ. Chủ nhật cuối tháng này con sẽ đến nhà hàng.

Dường như việc phải đối mặt thường xuyên với những lời từ chối đi xem mắt của cậu đã khiến người cha lạnh lùng kia có biện pháp hữu hiệu để đạt được mục đích của mình, một cách giải quyết chuyên nghiệp. Đáng nể…

Nhưng có còn đáng nể nữa không khi những cách giải quyết như thế lại hướng tới chính những người trong gia đình? Cứ như thế, từ lúc nào hình ảnh người cha đã trở thành một tạo vật kì bí, đáng sợ và vô cảm với JaeJoong. Cậu đã đối mặt với nhiều dân anh chị và bản thân cậu cũng là một trong số đó, những nhân vât mà rất nhiều ngừơi kinh sợ vì hình ảnh tàn nhẫn, lạnh lùng luôn thường trực. Nhưng dù thế nào cậu vẫn không thể so sánh nỗi kinh sợ ấy với cái cảm giác của cậu lúc này, khi đang nhìn vào người cha đẻ của mình. Không gíông bất cứ ai…



_Đừng làm ta mất mặt.

-----------

Jae bước ra khỏi phòng mà lòng đầy lo lắng. Cậu chẳng lạ gì ba mình. Ông độc đoán, lạnh lùng và rất tàn nhẫn. Nếu có kẻ nào chống lại ông, ông sẽ không từ mọi thủ đoạn để loại bỏ kẻ đó, kể cả con trai mình. Có gì mà một người nắm giữ 1/3 nền kinh tế Châu Á như ông không làm được đâu. Nếu giờ cậu không làm theo ý ông, ông sẽ hại HeeChul, Min, Su và mọi người

Thả mình nằm phịch xuống giưừong, cậu nhìn lên trần nhà được điêu khắc một cách rất tinh xảo.

/Mệt mỏi …/

/22 năm rồi …/

/giá như mình không sinh ra ở ngôi nhà này thì tốt biết mấy … /

/chẳng có chút tự do …/


‘Cạch’

_Cậu chủ, mời cậu chủ xuống nhà, cơm tối đã sẵn sàng rồi ạ.

_Tôi không đói. Ông cho người dọn chúng đi.

_Dạ vâng, cậu chủ.

_Àh, mẹ tôi đâu?

_Dạ, phu nhân đang ở công ty. Cậu có việc cần gặp phu nhân ạ? Có cần tôi nối máy tới công ty không?

_Thôi khỏi. Tôi biết rồi. Ông đi đi.

/nhẩm tính thử xem nào, 2, 3, 4, … đã gần 2 tháng mình không gặp bà rồi. Chết, khéo quên mặt bà mất …/

Một gia đình, không, nói đúng hơn đó chỉ là một căn nhà.
Một đám cưới, chỉ là một bản hợp đồng để sát nhập 2 tập đoàn.
Một đứa con trai được sinh ra, chỉ là lợi thế để giành toàn bộ quyền thừa kế của dòng họ.

Tất cả, chỉ là … TIỀN.

Cậu cười khểy, tự mỉa mai cho số phận cháu đích tôn dòng họ Kim danh tiếng của mình.

/thôi, đi tắm … /

-----------------------------

_Cậu chủ, cậu dậy rồi ạ?

_Ba tôi đâu?

_Ông chủ đã đi làm rồi ạ. Ông dặn lại rằng khi nào cậu ăn sáng xong thì tới công ty gặp ông. Hôm nay có đối tác lớn tới.

_Được rồi.

_Ông còn dặn 10h cậu xuống công trường cùng thư kí Lee để kiểm tra việc xuất nhập khẩu đợt hàng này.

_ ...

_Phu nhân nhắn với cậu chiều nay 3h ký hộ bà bản hợp đồng mở chi nhánh. Giấy uỷ quyền bà để ở văn phòng.

_ …

_Tối nay phu nhân đợi cậu ở nhà hàng “Purple Line” để gặp gia đình ngài Won, người chuẩn bị kí hợp đồng lớn với công ty.

_...

_Dạ, còn …

_ĐỦ RỒI! _ Jae hét lên làm ông quản gia giật bắn.

_Cậu …

_Có gì ông cứ ghi ra giấy hết cho tôi.

/ăn cũng không yên …/

_Vâng, cậu chủ.

----------------

_ JaeJoong, con lại đây.

Jae bước tới gần mẹ cậu.

/mẹ vẫn còn đẹp chán. sao bà có thể lấy một người xấu ma chê quỷ hờn như ba nhỉ?/
_Giới thiệu với mọi người, đây là JaeJoong, con trai tôi. JaeJoong, đây là ngài Won, chủ tịch tập đoàn BB. Còn đây là Won Dong Sun, con trai cả của ngài Won. Hai con cũng sấp sỉ tuổi nhau đấy.

Cậu cúi gập người xuống thi lễ.

_Mong được ngài chỉ bảo nhiều.

_Thì ra đây là cậu “công tử Kim” mà mọi người vẫn đồn đại._Dong Sun lên tiếng _ Lời đồn quả không sai. Nhưng liệu cậu có đủ sức để chèo chống công ty với bộ mặt khả ái này được không nhỉ? Có cần tôi giúp cậu không?

_Không dám. Được cậu giúp đỡ quả là hân hạnh.

/mình ghét thằng cha này …/

------------------
_Thưa Kim phu nhân, cho phép con được mời công tử của phu nhân đi chơi tối nay. Dù sao 2 công ty cũng sắp hợp tác với nhau, thiết nghĩ chúng con nên tạo quan hệ tốt.

_Được thôi, JaeJoong, con đi đi.

_Nhưng … dạ vâng, thưa mẹ.



Dong Sun dẫn Jae tới một quán Bar. Vừa đi hắn còn vừa ba hoa khoác loác đủ thứ chuyện.

_Để tôi dẫn cậu tới nơi này, vui lắm. Cậu đến đây bao giờ chưa?

_ …

_Chết, tôi quên mất, cậu là “công tử Kim” cơ mà, sao lại có thể tới nơi này được nhỉ?

_ …

_Lần đầu còn lạ, rồi cậu sẽ quen ngay thôi.

Jae đưa mắt nhìn quán Bar. Cậu đã từng tới đây nhưng so với lần đó, quán cũng có thay đổi một chút. Cũng đã lâu rồi. Quán “00”

/Mình lạ gì quán này, nó được đặt dưới sự bảo kê của Shin Ki mà/

Trong quán toàn những kẻ ăn chơi đua đòi. Chúng mặc những bộ quần áo mà trong mắt Jae “thật rẻ tiền và quái đản”. Chúng la hét ầm ĩ, thỉnh thoảng lại có kẻ nhìn Jae rồi xì xào bàn tán.

/quán xuống cấp quá rồi. toàn những bọn không ra gì. Mình ghét như vậy …/

_ Lần đầu đến đây ai cũng ngơ ngác vậy thôi cậu Kim ạ _ Dong Sun bước tới cười giả lả, khoác vai cậu ra chiều thân thiết lắm _ cậu yên tâm đi, tôi quen biết bảo kê quán này, chẳng ai dám làm gì cậu đâu.

/làm gì là làm gì? Đố chúng dám./


----------End chap 4 ----------
Về Đầu Trang Go down
Fly on me
Thành viên mới
Thành viên mới
Fly on me


Nữ
Tổng số bài gửi : 44
Birthday : 29/12/1990
Age : 33
Đến từ : Viet Nam
Job/hobbies : serect
Uy Danh : 2
Gia nhập : 16/01/2009
Tiền Thưởng : 48
Điểm thường :
Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Left_bar_bleue5 / 1005 / 100Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Right_bar_bleue


Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan]   Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] EmptySat Apr 11, 2009 8:36 am

Chap 5:

_ JaeJoong, để tôi giới thiệu với cậu, đây là những anh em của tôi. Họ nổi tiếng ở khu này đấy.

Jae nhìn những kẻ vừa xuất hiện. Chẳng ai trong bọn chúng là cậu có ấn tượng.

Dong Sun quay sang đám bạn, giới thiệu.

_Đây là Kim JaeJoong, con trai độc nhất của ngài Chủ tịch tập đoàn I.E.C. Hôm nay tao đưa cậu ấm đến đây để “mở mang đầu óc” kẻo cậu lại đi chậm thời đại mất.

Bọn chúng cười rộ lên.
Chúng nhao nhao

_Cậu Kim đây thật đẹp quá đi.

_Cậu Kim yên tâm, ở đây cậu được đảm bảo an toàn. _ Hắn chỉ vào người đứng bên cạnh_ đây là “Gấu lửa”, người mà khu này ai cũng phải sợ. Anh ấy từng một mình hạ 5 thằng to con lực lưỡng.

_Nói không phải khoe chứ chúng tôi sống ở khu này 6 năm nay rồi. KHông có chúng tôi, an ninh đâu được giữ thế này chứ

_Bất kì tên nào đến đây làm ăn cũng phải chào bọn tôi một câu.

_Còn nữa …

_Và …

Để mặc cho bọn chúng khoác loác, Jae ngồi im không nói năng gì. “Quân tử không chấp kẻ tiểu nhân” mà.

Một tên trong bọn chúng chìa điếu thuốc trước mặt Jae

_Cậu Kim thử đi. Phê lắm.

_Xin lỗi, tôi … _ Jae từ chối

_Phải thử một lần cậu ạ. Đàn ông con trai ai chưa từng hút một lần thì không đáng mặt nam nhi.

Dong Sun xen vào những tên dang mời mọc Jae. Hắn đem cái bộ mặt phát ói ra cười.

_Anh em đừng ép cậu ấy. Cậu ấm chưa đến chỗ này bao giờ, còn bỡ ngỡ chứ đâu có sành sỏi như tụi mình.

Một lần nữa những điệu cười khả ố vang lên.

“REEENG”

Tiếng chuông điện thoại của Jae cất lên.

_Xin lỗi.

----------

Lát sau cậu quay vào. Bọn vô công rỗi nghề ấy vẫn đang ngồi tán dương nhau, tâng nhau lên tận trời xanh bằng những chiến công hữu danh vô thực. Cậu đành ngồi cười trừ, đem bộ mặt giả dối ra đáp lễ chúng.

Bỗng …

Cánh cửa bật mở. Một bọn người mặc áo da đen, trông có vẻ rất ghê gớm bước vào, đập phá hết cốc chén trong tiệm. Chúng nói cười ầm ỹ, làm tất cả trong tiệm hoảng sợ. Chúng trêu gẹo các cô gái, lôi một vài thằng con trai ra “luyện võ”.

Chứng kiến cảnh đó, sắc mặt Jae vẫn không hề suy chuyển. Cậu lặng lẽ lấy chai rượu và rót vào chiếc ly của mình.

_Bọn chúng là ai thế? _ Jae hỏi một tên bên cạnh.

_Không … không biết.

Hỡi trời, những kẻ khi nãy còn ra vẻ ta đây mạnh lắm lại đang co ro, cúm rúm trước nhóm đầu gấu to con hơn.

_Sao mọi người không ra bảo vệ quán?

_Chúng tôi …

Jae khều “Gấu lửa”.

_Anh từng bảo hạ được năm thằng lực lưỡng cơ mà? Bọn chúng chỉ có 6 thằng thôi mà.

_Hôm ... hôm nay tôi … bị đau bụng _ “Gấu lửa” cà lăm.

Bọn áo da đen tiến về phía Jae. Bọn Dong Sun và đàn em vừa rồi còn lên tiếng đòi bảo vệ Jae thì nay cứ lần lần núp sau lưng nhau, cuối cùng, đám đông lùi lại hết ra sau, để một mình Jae vẫn điềm nhiên ngồi uống rượu



-------------Flash Back ---------------

_ Alo …

_ Hyung, em là Jan, em quản lý khu số 3

/là khu mình đang đứng/.

_Có chuyện gì vậy?

_Dạ, thưa hyung, vừa rồi trong khu số 3 vừa xuất hiện một băng nhóm mới. Chúng chỉ gồm khoảng chục tên nhưng khá hung hãn và không coi ai ra gì. Chúng đã gây ra một số vụ ẩu đả trong địa bàn ạh.

_Thế giờ chúng sao rồi?

_Bọn em đã đem người truy bắt bọn chúng. Theo nguồn tin nhận được, chúng đang chạy về phía quán Bar “00”. Em muốn hỏi ý kiến của hyung.

_Tôi biết rồi. Tôi đang ở đó. Các cậu cứ từ từ cho người đến. Mọi việc đã có tôi giải quyết.

_Dạ vâng, …

………..

--------- End Flash Back -----------



Một tên đập mạnh vào chiếc bàn, cười man rợ

_Chú mày xinh đấy. Biết điều thì phục vụ bọn anh chu đáo …

Jae nhìn hắn bằng con mắt khinh bỉ trong khi bọn côn đồ đang chờ đợi ở cậu một chút gì sợ hãi, van xin để việc thưởng thức cậu thi vị hơn. Đáp lại ham muốn bệnh hoạn ấy, cậu hất cả ly rượu vào cái mặt bần thỉu của hắn

_Agrừừ … thằng oắt, mày dám …

“Gấu lửa” chạy đến, níu cánh tay đang định đánh Jae lại, cười xuề xoà:

_Aida, đại ca thông cảm cho, cậu ấy là công tử nhà giàu, lần đầu tới đây, không biết luật lệ …

Hắn vung tay, hất “Gấu lửa” bắn vào góc.

_ Không biết, ta sẽ làm cho nó phải biết.

Hắn gầm lên, túm cổ áo Jae, định nhấc bổng cậu lên.



_Ay…ay…ay…đau


Tiếng rên đó là của hắn. Còn Jae đang cười, bàn tay cậu bóp chặt cổ tay tên đó. Dường như nghe được cả tiếng xương gãy.

Cậu giật mạnh tay làm hắn chúi nhủi xuống đất. Cậu cho hắn ăn nguyên cái đầu gối vào mũi. Và chỉ bằng một cú đá vào bụng, cậu làm hắn bay tuốt ra xa.

Những tên đồng bọn đứng từ xa thấy người mình bị đánh thì vội chạy vào tiếp sức.

_Chúng mày, xông lên, đánh chết thằng oắt đấy.

Nhưng đột nhiên, chúng đứng khựng lại. Từng thằng đều đang bị những lưỡi dao lạnh ngắt kề sát cổ. Hàng chục bóng đen đang giữ chúng

_Khôn hồn thì đứng yên đó.

Dong Sun, “Gấu lửa” cùng đàn em nhìn nhau mừng rỡ.

_Cứu tinh đến rồi.

----------End chap 5 ----------
Về Đầu Trang Go down
Fly on me
Thành viên mới
Thành viên mới
Fly on me


Nữ
Tổng số bài gửi : 44
Birthday : 29/12/1990
Age : 33
Đến từ : Viet Nam
Job/hobbies : serect
Uy Danh : 2
Gia nhập : 16/01/2009
Tiền Thưởng : 48
Điểm thường :
Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Left_bar_bleue5 / 1005 / 100Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Right_bar_bleue


Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan]   Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] EmptyTue Apr 14, 2009 5:51 am

Chap 6

_ Hyung, đã chậm trễ vậy, mong hyung thứ tội.

Dong Sun bàng hoàng trước cảnh tượng đang diễn ra trước mắt y. Hàng chục con người mặc áo đen vô cùng oai dũng giờ đang cúi đầu cung kính, còn có phần e sợ trước Jae, một kẻ mà Dong Sun luôn nghĩ thật yếu đuối và vô dụng.

Một tên bước tới, đưa cho Jae chiếc mũ đen bằng hai tay một cách lễ phép.

_ Hyung.

Cậu đội mũ vào, trong thoáng chốc, ánh mắt cậu đã thay đổi. Nó sắc bén, lạnh lùng, quyết đoán. Bình thường cậu là công tử Kim, một cậu ấm con nhà giàu chưa từng trải mùi đời, chỉ biết ngoan ngoãn nghe lời cha mẹ. Nhưng chỉ cần có chiếc mũ đen ấy thì cậu trở lại là “JJ”, một đại ca đường khẩu khét tiếng của bang ShinKi.

Cậu ngồi lên mép bàn, quay con dao nhỏ trên tay đầy ngạo nghễ.

Những kẻ huênh hoang lúc nãy giờ nằm bẹp dưới sàn nhà. Chúng lóp ngóp bò đến, quỳ dưới chân cậu van xin.

_ Hyung … chúng … chúng em có mắt như … như mù. Không … không biết hyung đến đã … mạo phạm … Mong hyung tha cho.

_ Hyung, _ Một tên đàn em gần đó tiến lại _ Bọn này phải xử trí ra sao ạ?

Jae nhìn lại những khuôn mặt dưới đất đang dùng ánh mắt van nài cầu khẩn nhìn cậu.
Nhếch mép cười, cậu lạnh lùng:

_Nếu không dạy bọn chúng một bài học, chúng sẽ không biết thế nào là lễ độ. Xử chúng đi.

_Dạ, hyung.

_ HYUNG! _ Bọn chúng kêu gào thảm thiết _ hyung tha cho bọn em …



=~0~=

Trong lúc đó Dong Sun vẫn chưa hết bàng hoàng. Hắn lắp bắp hỏi đồng bọn

_Nó … có gì mà … mọi người phải sợ vậy?

_Đồ ngu _ Một tên quát _ Bây giờ tao mới nhận ra, đó là “JJ”, cánh tay phải của Kim HeeChul, người đứng đầu bang ShinKi, đó một đại ca nổi tiếng lòng dạ sắt đá, đôi khi còn tàn nhẫn và đáng sợ hơn cả HeeChul hyung.

Một tên khác nói chen vào

_Chết rồi, lúc nãy chúng ta …

Tên đó im bặt khi thấy Jae từ từ tiến lại. Chúng cúi gằm mặt xuống đất, không dám nhìn Jae.

Cậu ghé sát mặt Dong Sun đang run lên vì sợ hãi, cười khinh bỉ:

_Tôi hy vọng chuyện ngày hôm nay sẽ là bí mật. Nếu lộ ra ngoài … cậu biết rồi đấy.

Nói rồi Jae quay người bước đi trong tiếng hô vang của đàn em

_ CUNG KÍNH TIỄN HYUNG!!!!


-------End chap 6 -------
Về Đầu Trang Go down
Fly on me
Thành viên mới
Thành viên mới
Fly on me


Nữ
Tổng số bài gửi : 44
Birthday : 29/12/1990
Age : 33
Đến từ : Viet Nam
Job/hobbies : serect
Uy Danh : 2
Gia nhập : 16/01/2009
Tiền Thưởng : 48
Điểm thường :
Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Left_bar_bleue5 / 1005 / 100Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Right_bar_bleue


Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan]   Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] EmptyTue Apr 14, 2009 5:53 am

Chap 7:

Ho lang thang trên đường phố.

‘Thật chán quá đi, dạo này chẳng có việc gì để làm cả’

Anh chợt nhận ra mình đã bước tới bờ sông lúc nào không biết. Gió thổi mát rượi cùng với không khí trong lành làm anh cảm thấy thật sảng khoái. Sống trong thành phố, hàng ngày phải chịu biết bao tiếng ồn và khí thải độc hại, thì việc được hưởng thụ một không gian thế này quả là thiên đường.

Anh nghĩ đến hình bóng của một người, người mà hình bóng luôn lởn vởn trong đầu anh. Cũng đã lâu từ lần đầu tiên anh gặp người ấy.

‘Jae, không biết cậu ấy thế nào rồi’

Anh vừa nghĩ vừa thơ thẩn bước, thỉnh thoảng hứng chí anh lại đưa chân đá những hòn đá ven đường.

‘Ơ, ai phía trước trông như Jae?’

---------------

Mỗi khi buồn bực chuyện gì Jae thường đến bờ sông ngồi hóng mát. Sự yên tĩnh ở đây làm cậu thấy thoải mái, vơi đi bớt những áp lực thường ngày.

/Thật tức chết đi mất !!!!/

Sau vụ việc xảy ra ở quán ‘00’, Dong Sun tỏ ra rất sợ Jae, hắn thậm chí không dám gặp Jae dù chỉ một lần làm cho hai bậc phụ mẫu vô cùng kinh ngạc, từ đó lại dây dưa lằng nhằng ra một vài vấn đề phát sinh nho nhỏ. Kết quả là bản hợp đồng giữa hai công ty kết thúc một cách không thương tiếc. Và đương nhiên, Jae phải gánh chịu một cơn thịnh nộ từ ba mình, đó là một “bản giao hưởng” với tần số cao chót vót cùng mệnh lệnh “cắt tiền tiêu vặt”, đồng thời ban hành, áp dụng một điều luật mới, “cấm cung”. Hôm nay Jae phải vất vả lắm mới tìm cách trốn khỏi mấy tay vệ sĩ đứng lù lù trước cửa phòng.

/Sao trên đời lại có thằng ngu đến thế được nhỉ? Tưởng anh hùng hảo hán lắm, hoá ra gan bé bằng hạt nho. Báo hại mình điêu đứng. BỰC QUÁ ĐI !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!/

Jae quyết định … nhảy xuống nước để “hạ hoả”.

“ÙM”

Jae đứng khựng lại. /mình đâu có nhảy mạnh thế đâu …/

Một con người xuất hiện, nhảy xuống nước với tư thế “chuẩn mực” của các tuyển thủ bơi lội quốc gia. Quả thực, nếu các vị huấn luyện viên nhìn thấy kiểu gì cũng mời người này vào tuyển hạt giống như chơi.

Chưa kịp để Jae hết ngạc nhiên, người đó sau khi nhảy xuống đã vội vã … chạy ra chỗ Jae, ôm Jae vào lòng với một bộ mặt vô cùng lo lắng:

_Sao cậu lại làm thế? Đời còn đẹp sao đã vội tự tử làm gì. /Hả?????/ Như vậy hèn lắm, không đáng mặt nam nhi tẹo nào. Có gì thì cứ từ từ, rồi chúng ta có thể cùng nhau nghĩ ra cách giải quyết. Cậu chết thế này liệu bố mẹ cậu sẽ ra sao đây? Cậu phải có đầu óc suy nghĩ chứ. Mà cứ cho là cậu không vì bố mẹ mà sống thì cũng phải vì … tôi chứ /what??????/ . Cậu nỡ đối xử với tôi tàn nhẫn như thế sao? Đồ độc ác, đồ nhẫn tâm.


Rồi vẫn trong trạng thái mơ màng, người đó tiếp tục quay ra diễn thuyết, vung hai tay loạn cả lên cứ như đang đứng trong một buổi thuyết trình, phía dưới là hàng nghìn thính giả đang căng tai lên nghe vậy.

_Cuộc sống không phải dễ gì mà có được. Chúng ta phải trân trọng nó. Từng giây từng phút đều có ý nghĩa. Phải biết sống sao cho đúng với lương tâm mình. Không nên tuỳ tiện vứt bỏ chỉ vì một vài lý do nhỏ như con … voi nào đó. Sống phải làm những điều có ích cho xã hội, phải biết vui khi thấy niềm vui của người khác /cha này lạc đề rồi …/, phải …

Quá chán nản trứơc bài diễn văn có nguy cơ kéo dài từ mùng một Tết qua tới Rằm mà vẫn chưa có dấu hiệu kết thúc, Jae túm cổ áo người đó, tát lia lịa

_Tỉnh, tỉnh lại đi Uknow, hâm quá rồi àh? Có cần gọi đến nhà thương điên không hả? Ngã xuống nước đập đầu vào đá nên mất trí rồi.

Những cú tát đó đã làm người đó bừng dậy. Anh ta nhìn mình, rồi lại nhìn Jae.

_Cậu …

_Tôi hỏi anh, nếu tôi có muốn chết thì cũng phải chọn chỗ nước nào sâu một chút chứ. Nhìn đi.

Ho cúi xuống.

Nước chảy róc rách.

Nước luồn qua những kẽ đá, luồn qua những ngọn cỏ ven bờ.

Nước, …



… trên đầu gối hai người một chút.






Im lặng.



_Đồ ngốc!


-----------------------

Jae cởi chiếc áo sơ mi của mình, để lộ tấm lưng trần trắng mịn.

_Anh còn đứng đấy làm gì? Mặc nguyên quần áo ướt như vậy sẽ cảm lạnh đấy._ Jae gọi kẻ đang đứng đờ đẫn nhìn mình.

_Ờ .. ờ ..




Hai người ngồi xuống bãi cỏ. Gió thổi làm những sợi tóc đen của Jae được dịp tung bay. Trông cậu lúc này đẹp như vừa bước ra từ trong tranh.

_Sao cậu lại ở đây một mình vậy? _ Ho hỏi.

_Mỗi khi buồn bực là tôi lại tới đây. Hôm nay cũng vậy thôi.

_Có chuyện gì àh?

_Chuyện gia đình thôi. Tôi cảm thấy thật sự chán nản.

Rồi Jae kể hết mọi chuyện cho Ho nghe, từ chuyện cuộc hôn nhân chính trị của ba mẹ cậu, chuyện bố mẹ cậu luôn bỏ bê gia đình cho tới chuyện cậu sắp bị ép đi xem mắt. Chính Jae cũng không hiểu tại sao mình lại nói nhiều tới vậy. Cậu ít khi mở lòng với những người xung quanh, trừ HeeChul, Min, Su. Vậy mà ngồi cạnh Ho, cậu có thể giãi bày mọi tâm sự của mình khi ở trong gia đình lạnh lẽo đó. Cảm giác đó thật lạ. Dù mới quen nhưng cậu thấy mình và Ho cứ như đã thân từ rất lâu rồi.

Ho ngồi im lặng nghe chuyện của Jae. ‘không ngờ cậu ta lại có hoàn cảnh đáng thương tới vậy.’ Tai anh dỏng lên nghe nhưng vấn đề là đôi mắt của anh, nó không chịu tuân theo ý chủ hướng về những ngọn cỏ xanh rờn đẹp đẽ ở kia mà lại cứ tự ý nhìn … làn da trần trắng mịn của Jae.

‘cậu ta đẹp thật’

Jae ngừng nói. Nhưng dường như Ho vẫn không biết điều đó. Đôi mắt của “kẻ 35” vẫn nhất quyết dán chặt vào chỗ nó cần dán. (chẹp)

_Uknow … _ Cậu gọi

Jae huơ tay trước mặt Ho mấy lần.

_Uknow, sao thế?

Ho giật mình thoát khỏi mộng tưởng. Mặt anh đỏ bừng.

_Àh không … không có gì …

_UKNOW ! _ Cậu gằn lên, chỉ thẳng xuống sông _ ĐI XUỐNG LÀM NGUỘI CÁI ĐẦU ĐEN TỐI CỦA CẬU MAU LÊN!!!!!!!!!!!

-------End chap 7 --------------
Về Đầu Trang Go down
Fly on me
Thành viên mới
Thành viên mới
Fly on me


Nữ
Tổng số bài gửi : 44
Birthday : 29/12/1990
Age : 33
Đến từ : Viet Nam
Job/hobbies : serect
Uy Danh : 2
Gia nhập : 16/01/2009
Tiền Thưởng : 48
Điểm thường :
Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Left_bar_bleue5 / 1005 / 100Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Right_bar_bleue


Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan]   Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] EmptyTue Apr 14, 2009 5:55 am

Chap 8:

Jae ngồi vắt vẻo trên sân thượng một toà cao ốc. Gió thổi thật mạnh nhưng điều đó chỉ làm cậu thêm thích thú. Từ nơi này cậu có thể nhìn thấy rõ khung cảnh toàn bộ Seul, có thể đếm được trên trời có bao nhiêu ngôi sao.

Dạo này Ho rất hay gặp cậu. chẳng biết hắn ta có làm sao không mà đứng trước mặt cậu, hắn như bị tâm thần vậy.

/Kệ hắn vậy, mình còn nhiều chuyện quan trọng hơn để nghĩ đến mà/


Một giọng nói lanh lảnh, eo éo cất lên:

_ OP…PA !!!! Đi chơi với em nhé.

Không chút bất ngờ về tiếng gọi, /chỉ có thể là nó …/, cậu cười thật hiền và quay lại … đập cái ‘Bốp’ vào đầu … thằng nhóc vừa xuất hiện.

_Bảo bao nhiêu lần không được gọi là oppa cơ mà, phải là hyung. Em là con gái hay con trai đấy Su?

Nhóc xoa đầu, cười tinh nghịch:

_Em thích thế!

Trong bang ShinKi, ngoài Min ra thì Su là đứa em thân thiết thứ 2 của Jae. Trái với Min lúc nào cũng tỏ ra người lớn, điềm đạm, chín chắn, Su lại lóc chóc, hồn nhiên như trẻ con. Nhưng Su rất được việc, luôn hoàn thành tốt nhiệm vụ HeeChul giao cho. Mỗi tội, giọng nói của Su thì … dấm cũng phải chào thua. Thực ra thì không phải chất giọng như vậy đâu, chỉ là Su thích làm thế để trêu trọc mọi người, đặc biệt thằng nhóc rất thích nhìn khuôn mặt nhăn như quả táo tàu của HeeChul mỗi khi nó phóng loa.

Su nhảy lên ngồi cạnh Jae.

_Sao hyung lại ngồi đây một mình? Có chuyện gì àh?

_Chẳng có chuyện gì cả. Tự dưng muốn vậy thôi.

_Đừng giấu em _ Su nháy mắt _ Hyung tương tư em nào hả?

Jae véo má thằng nhóc một cái rõ đau:

_Tò mò.

_ Hyung khai ra đi, không là em … thọc lét hyung cho coi.

Nói rồi Su nhảy vào cù Jae làm cậu cười lăn lộn

_Su … dừng … dừng lại đi. Hahahahaha … ngã hyung.

_Muốn em không hỏi nữa, hyung phải … mua kẹo cho em.

Jae quệt nước mắt, nhỏm dậy sửa lại quần áo, đầu tóc, vẫn không thôi cười.

_Cả một mồm kẹo đấy rồi còn đòi. Mà em 21 tuổi rồi đấy, lớn tướng rồi mà còn như con nít lên ba ý. Min nó còn người lớn hơn em.

_Kệ em chứ _ Su đảo cây kẹo mút trong miệng huơ qua huơ lại.

Cách đây 2 năm, Su đã được một lão đại, trùm Mafia Nhật để ý vì cái sự “được việc” và nhận làm con nuôi, đưa theo để sau này kế nghiệp.

_Sao em lại về đây?

_Appa cho em về chơi. Sau vụ làm ăn vừa rồi em giúp appa kiếm được hơn 2 tỉ won nên appa bảo em về thăm mọi người cho khuây khoả.

_Em giỏi thật.

_Chuyện, em mà lại.

_Àh, tối nay có vụ đấy, lúc 11h30. HeeChul hyung bảo sẽ đánh chiếm khu vực phía Bắc của băng DongBang. Em gặp hyung ấy đi.

_Thế còn hyung thì sao?

_Muộn thế, hyung không đi được. Em biết đấy, công tử mà.

_Ùhm, em hiểu.

------------------


Su quay người, tung một cú đá vào hàm đối phương

< tội nghiệp thằng bé, đi cả hàm răng … >

Rồi nhóc chơi nguyên cả cây gậy gỗ vào đầu cái thằng đang lăm le thụi nhóc một quả. Nhóc hất cây gậy lên vai, nhìn những tên đang xông vào nhau một cách quyết liệt với tinh thần “không gẫy răng không về” một cách chán chường.



Càm ràm thế, nhưng nhóc vẫn xông vào. Dù gì cũng chẳng có việc để làm mà, lâu lâu động tay động chân cho vui thôi. Đá xoáy, móc hàm, phang cây gậy theo phong cách kiếm đạo Nhật Bản, song phi, nhóc đem ra trình diễn hết.

Được một lúc, nhóc chơi chán (đúng là trẻ con) liền lui vào một góc đứng … xem phim hành động Mỹ mà diễn viên chính là ông anh HeeChul của nhóc.

<đấy, hyung, phải đấm một cái, đấy đấy, đúng rồi, thế, thế, đá … Zời ơi, cúi thấp xuống chứ … >



Xem một lúc ngứa tay, nhóc quyết định xông lên.

Nhưng …

‘Oạch’

Nhóc ngã …

vì …

… dẫm phải dây giày.

Lãng xẹt.

Lãng nhách.

Lãng … (lãng gì nữa tác giả nghĩ không ra.)

Túm lại là chuối củ.

Thế nhưng ông trời khéo trêu ngươi con nhà người ta (Ông trời là tác giả tui nè …)

Cú ngã vừa rồi của nhóc trong mắt một kẻ lại không như thực tế đã xảy ra (câu này lằng nhằng wá. Có ai hỉu gì hok?)

Chính là …
Park Yoo Chun. Một anh hùng hào kiệt.

Và dưới đây là tất cả những gì mắt Chun nhìn thấy …

{Một em tóc vàng xinh xắn, ngơ ngác bị lạc giữa một bầy những kẻ “phàm phu tục tử” chỉ biết chém giết. Em ấy đang cảm thấy lạc lõng, đôi lông mày của em nhíu lại trước cảnh tượng kinh hoàng, dã man toàn máu. (thực ra là đang xem HeeChul đánh nhau)Thật đáng thương. Dù đang ở nơi “nhơ nhuốc, bẩn thỉu” (tự chửi mình. Há há há há …) này nhưng em vẫn giữ được hình ảnh trong sáng đến lạ kì. Đẹp quá. Em đẹp như một thiên thần vậy.

Chun mơ màng trong những hình ảnh tự tạo.

Bỗng, Chun nhìn thấy có tên đang tiến đến gần “nàng công chúa”. Và rồi, anh thấy “nàng công chúa” bị ngã.

Cái gì thế kia? Một con quỉ dữ đang tiến đến định làm hại em sao? Kẻ xấu xa, đen tối như hắn lại muốn chạm vào em. Không được. Mình phải ra tay cho đúng môtíp phim Hàn.

[i]* Em, tác giả, xin chú thích cho các bác cùng hiểu. Thực ra cái tên tiến đến gần Su chẳng phải có ý đồ gì đâu ạ. Chẳng qua là hắn bị một tên khác đánh ngã. Thế nào mà tư thế ngã đẹp như cine của hắn lại bị Chun hiểu thành hắn đẩy ngã Su. Thế mới khổ chứ. Chẹp chẹp. Em xin hết. *

Máu anh hùng nổi lên. Chun quyết định tiến đến. Trông anh lúc này hùng dũng chẳng khác nào chàng hoàng tử trên đường giải cứu công chúa khỏi nanh vuốt của yêu ma quỷ quái. [i] }





Tên đàn em xấu số chưa kịp định thần sau cú ngã thì đã thấy hyung của mình hùng hổ bước tới.

_ Hyung, …


“Pẹp”


1 phát …


“Pẹp”


Phát thứ 2.


“Pụp”


Phát dứt điểm.

(Nam mô a di đà phật, nhân danh cha, con và thánh thần, Amen, Hỡi thánh Ala … Ối Giàng ơi …)

“Quỉ dữ” nằm xụi lơ.

“Hoàng tử” chưa kịp cười đắc thắng về “chiến công” của mình thì đã được ăn ngay món “giày Convert bay” vào đầu.

_ĐỒ NGỐC! _ Ho quát ầm lên _ Đó là quân mình.

“Hoàng tử” ngơ ngác … Một dấu chấm hỏi to uỳnh hiện ra.

Chợt Chun nhìn thấy “nàng công chúa” vẫn đang ngồi dưới đất. Anh vội chạy lại đỡ “nàng” dậy, hỏi han:

_Em không sao chứ?



‘Bốp’

Lần này Chun được ăn cả đôi luôn.

_CẬU HÂM ÀH? ĐÓ LÀ QUÂN ĐỊCH!!!!!!!!!!!!! _ Ho dậm chân.

Chun nhìn lại người mình vừa cứu. Và …

Một bầu trời đầy sao hiện ra trước mắt.

Nhóc Su nhân lúc đối thủ chưa kịp hoàn hồn đã tung 1 cú đấm hạng nặng và bỏ chạy sau khi gửi cho người vừa có ý định bảo vệ mình một nụ cười thích chí.



_Tôi chết với cậu mất thôi _ Ho càu nhàu _ Đánh nhau đã mệt rồi lại còn phải lo chỉ cho cậu đâu là địch đâu là mình nữa.

_Em xin lỗi, hyung. _ Chun cúi đầu hối lỗi.

_Mà sao cậu lại có thể lơ đãng đến thế được nhỉ?

_Em biết lỗi rồi mà hyung. Tại … người đó đẹp quá.

_Con trai đấy cậu em.



_Thật không thể tin được em lại có thể vì một thằng con trai mà đâm ra lú lẫn như vậy. Mất mặt quá đi…

Chun vẫn im lặng nghe Ho thuyết giáo

_Em có xứng đáng là thành viên của DongBang không đấy? Sao lại có thể vì sắc mà quên chí được nhỉ? Là thằng đàn ông đầu đội đất chân đạp trời (lộn, đâù đội trời chân đạp đất) em phải biết kìm lòng trước những ham mê tầm thường của con người. Cổ nhân đã dạy, “làm trai cho đáng nên trai”, phải có chí khí nam nhi chứ? Cậu …

_Dạ em biết. _ Chun ngắt lời.

_Cậu biết cái gì hả? _ Ho vẫn ầm lên với cơn thịnh nộ của mình.

_Em biết hyung không phải là một thằng đàn ông.

_CÁI GÌ?????

_Dạ, KIM JAE JIN.

Ho cứng họng.

_Hyung nói không được vì sắc mà quên chí. Dạ, lần trước hyung vì dẫn Jae Jin đi chơi mà quên nhiệm vụ kiểm tra các quán Bar, báo hại em và mọi người phải giải quyết mấy vụ ẩu đả. Tiếp nữa, hyung nói phải biết kìm lòng trước những ham mê tầm thường của con người, nhưng hyung lại đâu có kìm lòng được trước sắc đẹp của Jae Jin? Hyung nói không được vì con trai mà lú lẫn, vậy em hỏi hyung, Jae Jin, àh nhầm, Jae là con gái hay con trai ạ?

_Ờ thì …

_Thế nào? Anh còn gì để nói không? _ Chun vênh mặt lên, tạo dáng theo kiểu một kiểm sát viên _ Àh không, anh có quyền giữ im lặng. Vì mọi lời nói của anh sẽ là bằng chứng trống lại anh trước toà. Anh có quyền mời luật sư. Nếu anh không mời, em có thể giới thiệu cho anh. Há há há há há …..

‘BỐP’

_CẬU CHẾT VỚI TÔI, PARK YOO CHUN!!!!!!

---------End chap 8 -------------
Về Đầu Trang Go down
Fly on me
Thành viên mới
Thành viên mới
Fly on me


Nữ
Tổng số bài gửi : 44
Birthday : 29/12/1990
Age : 33
Đến từ : Viet Nam
Job/hobbies : serect
Uy Danh : 2
Gia nhập : 16/01/2009
Tiền Thưởng : 48
Điểm thường :
Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Left_bar_bleue5 / 1005 / 100Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Right_bar_bleue


Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan]   Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] EmptyTue Apr 14, 2009 5:56 am

Chap 9:

Ho vừa đi vừa lẩm bẩm

‘thằng nhóc YooChun chết tiệt, dám móc họng mình’.

‘Tự dưng nó nhắc đến từ Kim Jae Jin làm mình thấy nhớ Jae quá. Chẳng biết nhà cậu ta ở đâu nữa. Cứ thấy cậu ta thần bí thế nào ý.’
Bực mình, Ho co chân đá văng cái lon ở vệ đường.

‘Choang’




‘Lạch cạch’



Chiếc lon như muốn chứng tỏ rằng ta đây bay rất giỏi nên đã hồn nhiên … lao thằng vào cửa sổ một ngôi biệt thự gần đó.


‘Trời ạ, chuồn thôi không ngày mai hết mạng để làm đại ca’


_ĐỨA NÀO NGHỊCH PHÁ ?????? _ Một giọng nói có trọng lực gầm lên mà cả sư tử cũng phải sợ chạy mất.


_Ơ, Jae.


_Uknow …



--------Flash back --------------

/chết mất thôi, lão Lee đáng ghét giao bài luận gì mà khó quá trời. Chắc trả thù mình vụ suýt bị mình đuổi ra khỏi trường đây mà./




_Cậu chủ …

_Gì?

_Bà chủ mới đi công tác về có rất nhiều đồ ăn, bà bảo cậu xuống ăn ạ.

_Tôi không ăn, ông xuống đi.

_Cậu không ăn thật ạ? Ngon lắm đó

_Không mà. Ông lằng nhằng thế? _ Jae bắt đầu nóng mặt _ Tôi đang bận.

_Có Socola Bỉ mà cậu thích đó.

_Thôi mà bác quản gia kính yêu, _ Cậu cố kìm cơn nóng giận, nói nhẹ nhàng _ cháu đang bận, bác xuống đi.



Cậu đẩy ông quản gia lắm mồm khỏi cửa và nhanh tay đóng sập lại.

/ nói lắm không chịu được, làm mình chẳng thể tập trung. Thôi nào, cố lên …/


/1…2…3… hít một hơi, BẮT ĐẦU!/



‘CỘC CỘC’

/gì nữa vậy nè?/



_Cậu chủ … _ Cô hầu gái bẽn lẽn.

_Cái gì?

_Em vào cất quần áo cho cậu ạ.

_Được rồi, cô nhanh lên.




Cô hầu gái đi rồi, Jae nhìn lại chồng bài tập trên mặt bàn ngán ngẩm.

/tập trung lại nào …/


Nhưng hình như số Jae hôm nay không được học bài, mà cũng có thể đồ đạc trong phòng không thích Jae viết hay sao ý. Ngòi bút vừa chuẩn bị đặt xuống thì một cơn gió thổi tới làm giấy tờ trên mặt bàn bay loạn cả lên.



/mình muốn chết quá … >”
Cậu đóng cửa sổ vào, khóa chặt và chèn một đống từ điển ở đó.


Thả người xuống ghế, cậu cố làm đầu óc mình bình tĩnh lại.


/mai không nộp được đống này chắc mình chết. Lão Lee ý, lại còn cái giọng ngọt xớt “tôi biết em là sinh viên hạng nhất của trường, chắc đống này không làm khó em đâu nhỉ?”. Trời ơi, cái “đống này” của lão là 3 bài luận về tình hình tài chính các công ty , 2 bài tập bên quản trị kinh doanh, 5 bài xã luận về … môi trường. Làm xong chắc mai tóc mình màu bạch kim./





Một lần nữa, ông Trời lại trêu ngươi cậu. Ngay khi cậu đã có đủ tập trung để bắt đầu thì … một cái lon bay trúng vào cánh cửa sổ, tạo ra vô vàn âm thanh khó chịu. GIọt nước đã làm tràn ly. Đầu cậu bốc khói phừng phừng.

/không thể chịu nổi nữa …/

---------End flash back ---------




_ Ha ha ha ha ha ha … _ Ho cười ngất. _ Tội nghiệp cậu, ha ha ha ha …

_Cười cái gì chứ?

_Không ngờ cậu khổ sở tới vậy. _ Ho nằm lăn luôn ra bãi cỏ.

_Chứ lại không àh? Ước gì có ai giết quách tôi đi cho đỡ mệt.

_Làm gì mà đến mức đó? Nghe tôi đi, thoải mái nào.

_ …

_Mà nè _ Ho nhoài người dậy. _ Không ngờ nhà cậu to đẹp thật đó. Cái chỗ tôi ở chắc còn chẳng bằng 1/10 phòng tắm nhà cậu.

_Nhà to thì được gì chứ? _ Jae thở dài.

_Thôi nào _ Ho đạp tay vào lưng Jae _ tôi nói rồi, thoải mái đi.

Và cứ như vậy, hai con người tưởng như thuộc về 2 thế giới khác nhau lại ngồi cùng nhau trò chuyện tới gần sáng.





Kết quả tất yếu là vào lúc 5 a.m sáng hôm sau, có kẻ giật mình

/thôi chết rồi, bài tập …/

-------- End chap 9 ----------
Về Đầu Trang Go down
Fly on me
Thành viên mới
Thành viên mới
Fly on me


Nữ
Tổng số bài gửi : 44
Birthday : 29/12/1990
Age : 33
Đến từ : Viet Nam
Job/hobbies : serect
Uy Danh : 2
Gia nhập : 16/01/2009
Tiền Thưởng : 48
Điểm thường :
Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Left_bar_bleue5 / 1005 / 100Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Right_bar_bleue


Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan]   Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] EmptyThu Apr 16, 2009 6:51 am

Chap 10:

Jae kéo mũ xuống thấp hơn, gườm gườm nhìn đối thủ.

Cậu đang đối mặt với địch thủ đáng gờm nhất của ShinKi, Jung YunHo.

Không khí căng lên như sợi dây đàn. Thú thực là tuy cậu đã vào ShinKi được nhiều năm rồi nhưng cơ hội để cậu đụng YunHo rất ít, gần như là không có. Phần vì mỗi lần YunHo đích thân ra tay cậu lại vướng bận chuyện gia đình mà không tham gia, phần vì HeeChul muốn cậu đứng ngoài cùng Min làm quân sư, tìm những phương án tối ưu nhất để chiếm được nhiều địa bàn.

Hôm nay HeeChul phải ra đảo CheJu có việc, hình như DongBang cũng biết việc đó để nắm bắt cơ hội, nên cậu mới có thể thử tài với thủ linh DongBang danh tiếng lẫy lừng.

Hắn mặc một chiếc áo khóac nỉ màu đen, trùm mũ kín đầu nên cậu không thấy rõ được mặt hắn. Cậu chỉ thấy dưới chiếc mũ và mái tóc bờm xờm ấy là một đôi mắt tỏa sát khí kinh hồn, có thể giết chết những ai thần kinh không vững vàng.

Chẳng có hiệu lệnh nào được phát ra nhưng cả hai cùng lao vào nhau một lúc.

Cú đấm của YunHo thật lợi hại. Cậu có thể nghe rõ tiếng gió bị chém sau mỗi cử động của hắn. Nhưng cậu cũng đâu phải tay vừa. Ưu điểm của cậu chính là phản ứng nhanh nhạy. Cậu nhảy lên, tung một cú đá qua đầu đối phương rồi lại nhanh chóng thụp xuống tránh sự tấn công của hắn. Một cú đấm sượt qua mặt cậu, cậu nhanh chóng túm lấy cổ tay hắn, đấm vào sườn hắn nhưng rồi lại bị tay kia của hắn chặn lại. Trận chiến cứ thế diễn ra quyết liệt. Lợi dụng sơ hở, cậu tặng cho hắn mọot cú đạp vào bụng nhưng trước khi lùi lại mấy bước, hắn vẫn kịp gửi cho cậu phát chặt ở vai đau điếng.

Cả hai dừng lại thở dốc.

‘Quả như lời đồn, “JJ” của ShinKi võ công khá thật. Nhưng sao lối đánh đó mình thấy quen quen?’

Khung cảnh xung quanh vô cùng lộn xộn. Những tên đàn em lao vào nhau tạo thành một cuộc hỗn chiến.

Khi thấy tình hình giữa hai thủ lĩnh có vẻ căng thẳng, Chun từ đâu xuất hiện, ném cho Ho một cái mã tấu để "giải quyết nhanh" đối thủ.

Không vừa, Su cũng nhanh chóng chuyển cho Jae thanh kiếm của mình

_Hyung, nhận lấy này.

Để thêm phần sinh động cho màn "hành động Châu Á" là tiếng đao kiếm sắt mài vào nhau tóe lửa.

Jung YunHo, thủ lĩnh DongBang.

"JJ", sát thủ máu lạnh của ShinKi.

Chỉ cần lơ là một chút thôi, sẽ có người đổ máu.

Lợi thế dần nghiêng về phía DongBang vì sự chênh lệch lực lượng. YunHo cũng được thể đấu khí tăng cao, đánh rất rát làm Jae vất vả chống đỡ.

Tiếng moto đột nhiên rú ầm ĩ. Một đoàn quân đang tiến về phía trận chiến mà người cầm đầu không ai khác chính là HeeChul.

Chính vào tíc tắc Ho và Chun hoang mang ấy, Jae đã vung kiếm lên và tạo một vệt dài đỏ lòm trên cánh tay đối thủ.

_Hyung àh, chạy thôi. DongBang, RÚT!



Jae tháo bỏ chiếc mũ đen đầy bí hiểm và quay lại phía sau cười thật tươi. HeeChul nhẹ nhàng đặt tay mình lên vai cậu.

_Em làm tốt lắm, JaeJoong.

------------------


Việc đánh thắng DongBang làm Jae rất phấn chấn. Cho dù việc lợi dụng sơ hở của YunHo mà chém như vậy là không mấy quang minh chính đại lắm nhưng kệ, đây là giang hồ, đâu phải nơi công sở nhà nước của mấy ông bà già nhiều mỡ. Thắng là được rồi.

Cậu mang theo tâm trạng đó ngồi chờ Uknow tới. Dạo này ngày nào cũng vậy, cứ 11h đêm là Uknow lại chờ trước cửa nhà cậu, cùng cậu uống những lon bia, giúp cậu giải đi những bực tức trên trường học mà cái nào cũng cộp mác "thầy Lee".


Nhưng cậu chờ ...



Chờ mãi ...



1h sáng.


Bóng dáng Uknow vẫn biệt tăm.



Cậu giận.


/Hừ, dám cho mình leo cây hả?/


Rồi lo lắng.

/không biết có chuyện gì xảy ra cho hắn không nữa?/

(có đấy. Ông vừa gây ra xong.)



Một ngày.

Hai ngày.

Ba ngày.

Một tuần.


Uknow cũng không hề xuất hiện.

Nhớ mong, bồn chồn, lo lắng làm tâm trí cậu loạn lên. Dường như hình ảnh Uknow đầu nhím trong lòng cậu đã quá quen thuộc mất rồi.

Đến khi cậu tưởng như không thể gặp lại Uknow được nữa thì tiếng những viên sỏi đập vào cửa sổ lại vang lên.


_Uknow ...

Dưới nhà, một tên ngốc đang trưng bộ mặt cười toe toét ra nhìn cậu. Hắn thật ngố.


_Sao cậu biệt tích cả nửa tháng nay thế? Làm tôi lo không biết cậu bị làm sao.

_À không có gì đâu, tôi ... bận việc nhà.

Không hiểu sao YunHo lại không muốn cho Jae biết chuyện băng nhóm của mình. Có lẽ anh sợ khi một thiếu gia nhà giàu như Jae biết được lai lịch không mấy sáng sủa của anh sẽ hoảng sợ mà tránh xa anh. (hâm, hai người như nhau mà.)


_Tay cậu sao vậy? _Jae nhìn chằm chằm vào cánh tay quấn băng trắng của Ho

_Àh ... tôi ... bị ngã xe._ Ho giấu nó ra sau lưng.

_Chết thật, sao lại không cẩn thận vậy? Cậu có bị gì không?

_Không. Tôi không sao rồi.

_Vậy thì tốt.

Ho nhìn vẻ mặt lo lắng của Jae mà cười hạnh phúc. Nỗi bực tưc âm ỉ trong lòng mấy tuần trước vơi đi phần nào.
Về Đầu Trang Go down
Fly on me
Thành viên mới
Thành viên mới
Fly on me


Nữ
Tổng số bài gửi : 44
Birthday : 29/12/1990
Age : 33
Đến từ : Viet Nam
Job/hobbies : serect
Uy Danh : 2
Gia nhập : 16/01/2009
Tiền Thưởng : 48
Điểm thường :
Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Left_bar_bleue5 / 1005 / 100Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Right_bar_bleue


Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan]   Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] EmptyThu Apr 16, 2009 7:00 am

Chap 11:

Đại ca gì mà toàn bắt nạt đàn em không àh, chỉ được mỗi cái sai vặt là giỏi. Đánh đấm thì được nhưng cứ động đến quản lý địa bàn là đùn đây đẩy cho mình rồi tốt đi chơi với gái, nhầm, với trai.


Tiếng lèm bèm không mấy thiện chí trên đích thị là của Park YooChun, “anh hùng hào kiệt ngốc nhất quả đất”. Và đương nhiên, nhân vật trong lời lèm bèm ấy không ai khác chính là Jung YunHo, thủ lĩnh DongBang.

Ăn **** người quá đáng. Đòi ăn gì không ăn lại đòi ăn ngay món sủi cảo, lại còn là sủi cảo thịt bò ở hàng Maze cách nhà 3 cây số nữa chứ. Đã thế xe mình lại hỏng đang mang đi sửa. Số mình đúng là chó mực mà, mệt quááááá …



Muốn biết nguyên nhân vụ lầm bầm này của Chun, chúng ta hãy quay về thời điểm nửa tiếng trước.


--------Flash back ----------


Đại bản doanh của DongBang.

_Chun àh … _ Giọng Ho ngọt ngào.

_Dạ?

_Hyung đói.

_Vâng. _ Chun đáp, giọng tỉnh bơ.

_Đói lắm ý.

_Thế ạ?

_Khi đói người ta phải làm gì?

_Ăn.

_Muốn ăn phải có gì?

_Đồ ăn.

_Muốn có đồ ăn thì phải …

_Mua.

_Mãi mới được một câu trả lời vô cùng chính xác. Ngoài việc cho em điểm 10 hyung quyết định sẽ chia cho em 1/10 suất ăn. Nào, giờ thì đi mua đi, sủi cảo nhá, loại thịt bò ở Maze ý.

_Sao hyung không đi mua? _Chun cự nự.

_Hơ, thế hyung cần đàn em để làm gì?

_Nhưng em không có xe …

_Thì … “căng hải”. Tiện tập thể dục luôn.

_Hyung àh … _ Chun yếu ớt van nài.

_Không nói nhiều, đi mua đi, hyung cho … 1 miếng, không thì nhịn.

_Không mua thì làm gì có gì bỏ vào mồm mà chả nhịn _ Chun quay mặt ra sau bĩu môi.

_Làu nhàu gì đó? Có mua nhanh không? Chọn đi, giày bay hay sủi cảo, thích ăn cái nào?

_Em mua. Giày hyung hôi bỏ xừ áh.

----------End Flash back -------------





Để tiện cho việc đối chiếu tâm trạng nhân vật, câu chuyện của chúng ta xin được chia thành 2 cảnh như sau: Bên này đường và Bên kia đường.


Bên kia đường: Nhân vật chính: Chun.



Đang lang thang trong vùng suy nghĩ u ám, tia sáng loé lên nơi góc đường làm Chun chợt tỉnh giấc.


Nàng …


Nàng công chúa nhỏ bé …


Người mà mình ngày đêm mong nhớ …


Mái tóc ấy, dáng người ấy …



KHOAN! Sao nàng lại buồn thế kia?




Bên này đường: Nhân vật chính: Su.


Su ngồi bệt xuống đường, hai tay chống cằm nhìn miệng cống đầy đau khổ. Đôi môi nhóc chu ra giận dỗi. Đôi mắt nhóc long lanh ngấn nước.



Bên kia đường


Sao nàng buồn vậy? Có kẻ nào làm gì nàng ư? Không thể được, không thể để nàng buồn như vậy. Mình phải sang giúp nàng lau đi những giọt lệ vương trên mắt huyền kia (ặc, sến)

Ý, thằng cha nào kia?


Bên này đường


HyukJae, hầu cận thân tín của Su khi còn ở bên Nhật, sau khi vào bên trong mua bánh kẹo đã trở ra với đôi tay không còn chỗ nhét đồ. Thấy cậu chủ của mình ngồi khóc bên vệ đường, HyukJae không khỏi hoảng hốt. Anh vội ngồi xuống cạnh cậu

_Cậu chủ, cậu sao vậy?

_ HyukJae … hức … hức …

Su quàng tay ôm cổ HyukJae khóc nức nở.


Bên kia đường

Em ôm hắn? Em sà vào lòng hắn mà khóc? Tại sao không phải là ta che chở cho em?

Cái tên kia, bỏ tay ra khỏi em em mau.

Đồ háo sắc.

Đồ dê xồm

Đồ lợi dụng.

Làm những việc vô lại như vậy …

… thật …



… chẳng khác nào mình.



Bên này đường.

_Hắt xì, ai nói xấu mình nhỉ? Cậu chủ nói thử xem, có chuyện gì?

_Hức … Jae hyung …

_ JaeJoong hyung làm sao ạ?

_Hức … hức … kẹo Gấu … ở Bỉ … hức … cho … hức … mất … cống … hức … òy … hức …

_Hả????????????????????????????????????????????? ?????????????????????????????????

Chứng bệnh “điên vì kẹo” bộc phát khiến bệnh nhân không thể điều khiển hành vi ngôn ngữ. Bác sĩ chuẩn đoán: Vô phương cứu chữa.

(Tạm dịch: Kẹo Gấu ở Bỉ Jae hyung cho rơi xuống cống mất rồi)

_ZỜI Ạ! Có vậy thôi hả?

_Tôi … ăn … hức … muốn … kẹo …

_Thôi cậu chủ đừng nói nữa, tôi chẳng hiểu cậu đang nói tiếng Hàn hay tiếng Anh tiếng Mĩ tiếng Thổ Nhĩ Kì pha thêm tiếng Việt Trì của Việt Nam nữa.

_Nhưng …

_Rồi tôi sẽ mua cho cậu cả túi khác. Nín đi.

Su sung sướng reo ầm lên:

_Yêu HyukJae nhất!!!!!



Bên kia đường

Ba tiếng “Yêu HyukJae” lọt gọn vào màng nhĩ Chun.

Đó là người em yêu sao?

Không.

Không.
Về Đầu Trang Go down
Fly on me
Thành viên mới
Thành viên mới
Fly on me


Nữ
Tổng số bài gửi : 44
Birthday : 29/12/1990
Age : 33
Đến từ : Viet Nam
Job/hobbies : serect
Uy Danh : 2
Gia nhập : 16/01/2009
Tiền Thưởng : 48
Điểm thường :
Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Left_bar_bleue5 / 1005 / 100Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Right_bar_bleue


Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan]   Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] EmptyThu Apr 16, 2009 7:01 am

Không.

Không.

EM KHÔNG THỂ YÊU MỘT CON KHỈ!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!


Chun bắt đầu gào lên giữa đường

“Anh chỉ biết câm nín nghe tiếng em khóc …”

(Mạn phép mượn lời anh Ưng để diễn tả tâm trạng nhân vật)


“ÙM”

Cả một xô nước to bự chảng dội xuống làm nguội đi cái đâu đang bốc hoả của Chun và đưa nó về trạng thái … ẩm IC.


-----------------------


Chun thất thểu bước về nhà. Vừa mở cửa ra đã thấy đầu Ho lúc lắc trước mặt (eo ơi, ghê)

_Sủi cảo đâu?

Chun thẫn thờ nói, hoàn toàn không để ý tới Ho.

_ … cống …

_Hả? Sao lại ở dưới cống?

_ … ngồi …

_Trời ạ, sao hậu đậu thế? Mà sao ngồi cạnh cống làm gì để mà rơi mất đồ ăn

_ … em ý …

_Ngắm gái hả? Hyung bảo bao nhiêu lần rồi, cứ nhìn gái là quên sạch. Không tốt đâu. May cho chú mày đấy, hyung vừa ăn no bánh của Han xong.

(quá đáng, bắt Chun cuốc bộ đi mua trong khi mình ở nhà đánh chén)

Ho thả người phịch xuống ghế, thơ thẩn hỏi

_Dạo này không gặp Jae, không biết cậu ta sao rồi.

Chun vẫn đang hồi tưởng lại những cảnh tượng đau lòng khi nãy mà quên mất mình đang đứng trước mặt Ho.

_ … mới gặp …

_Hả? Cậu mới gặp àh? Cậu ta thế nào?

_ … dễ thương …

_Đương nhiên rồi, Jae mà lại.

_... đi với một thằng?

_What?

_ … ôm cổ hắn …

_Ôm cổ hắn? _ Ho nắm chặt ly nước trong tay.

_ … hắn ôm eo?

_Hắn ôm eo? _ Mặt Ho tím lại vì giận

_... thân thiết …

_Thân thiết lắm? _Ho đấm tay vào gương khiến nó vỡ tan.

_... em nói yêu hắn …

_HẮN LÀ AI?_ Đầu Ho bốc lửa phừng phừng_ KẺ NÀO TO GAN DÁM ĐỘNG VÀO JAE CỦA TA (Jae của ông hồi nào?) TA QUYẾT BẮT HẮN PHANH THÂY XẺ THỊT LÀM BÚN CHẢ……………..


_ … công chúa của tôi … _Chun mếu máo.



Ho khựng lại, nhìn Chun dò hỏi.



_Công chúa của cậu?

_Thiên sứ tóc vàng …






Im lặng.






“ẦM”

Một tiếng sấm lạc lõng vang lên.






Im lặng.



Muỗi kêu vo ve.

“Bộp”

Xác muỗi rụng. Linh hồn về với Chúa.





Lại im lặng.





_Không phải … cậu đang nói về Jae?

_Thiên thần tóc vàng …


Ho nhìn lại căn phòng …

Đổ nát.

Ho nhìn lại tay mình …

Đầy máu.


_OAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA ……_Tếng hét kinh hoàng làm muỗi chết như mưa mà không cần RaidMax.
Về Đầu Trang Go down
Admin
Điều Hành Viên
Điều Hành Viên
Admin


Nữ
Tổng số bài gửi : 262
Birthday : 12/04/1984
Age : 40
Uy Danh : 9
Gia nhập : 01/12/2008
Tiền Thưởng : 95
Điểm thường :
Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Left_bar_bleue100 / 100100 / 100Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Right_bar_bleue

Thú nuôi : Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Mouse

Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan]   Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] EmptyFri Apr 17, 2009 4:36 pm

m121 Cười đau bụng...tức cười quá !!!

Ai trong fic cũng bị hâm hâm mà hâm một cách đáng yêu nữa chứ. Fic đang hay xin đừng bỏ dở ngang xương, cảm ơn FLY đã share fic ( mà Fly on Me nghĩa là sao nhỉ???? Admin đang nghĩ tới....tới...cảnh, cảnh... một con ruồi bay bay trên fic... m185 )

Mình không có gì bình "lọan" sâu hơn cho cách hành văn trong fic (do kiến thức non hẹp).

Cảm ơn FLY đã share fic cho forum !!!!
Về Đầu Trang Go down
https://fanficland.forumvi.com
Fly on me
Thành viên mới
Thành viên mới
Fly on me


Nữ
Tổng số bài gửi : 44
Birthday : 29/12/1990
Age : 33
Đến từ : Viet Nam
Job/hobbies : serect
Uy Danh : 2
Gia nhập : 16/01/2009
Tiền Thưởng : 48
Điểm thường :
Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Left_bar_bleue5 / 1005 / 100Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Right_bar_bleue


Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan]   Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] EmptySat Apr 18, 2009 10:08 am

Chap 12:

Từ sau vụ “tai nạn” của YunHo, giới giang hồ đã đồn ầm lên một sự kiện
lịch sử. Quả đúng như ông bà ta đã nói, tam sao thất bản. Vì vốn dĩ
cảnh tượng mà bọn đàn em nhìn thấy chỉ là đại ca của chúng tay đầy máu
đang nổi giận phừng phừng, đồ đạc trong phòng lộn xộn đổ vỡ còn hyung
YooChun của chúng thì quỳ dưới sàn mặt sầu não đến thảm hại. Và thế là
tin đồn đã lan ra ngoài với tốc độ ánh sáng với mức độ sai lệch ngày
càng cao

“Mày ơi, đại ca bị chảy máu tay, YooChun hyung quỳ phía dưới trông đau khổ lắm.”

“Đại ca đấm nứt tường nên chảy máu tay, YooChun hyung bị đập cho 1 trận nằm dưới sàn”

“Đại ca và YooChun hyung cãi nhau nảy lửa rồi đánh nhau, đại ca bị gãy tay, YooChun hyung suýt chết”

“Đại ca và YooChun hyung vì gái (????) choảng nhau, DongBang sắp tan (>_<)”


Và rồi đến khi phát triển thành “Đại ca và YooChun hyung tranh giành
nhau một cô gái dẫn đến đoạn tuyệt nghĩa tình, đại ca bị liệt một tay
còn YooChun hyung tàn phế” thì Ho không thể không ngán ngẩm nhìn vết
xước bé bằng hạt vừng trên tay mình bên cạnh Chun đang cười ngặt ngẽo.

Và rồi từ đó, giang hồ truyền tai nhau một bài học “không được mất tình
huynh đệ vì gái, giữa nàng và anh em phải chọn anh em”. Tất cả đều bắt
nguồn từ kinh nghiệm đau thương của DongBang, băng nhóm nhất nhì Seul.


Quả là một bài học vô giá ...............trị.

Vì mầm móng gây hoạ ở đây đâu phải là gái.



..........


Nhưng xem ra vấn đề ở đây còn to tát hơn nhiều. Vì gái thì còn đỡ, anh
hùng khó qua ải mỹ nhân. Chứ còn vì zai thì .... “Suy đồi đạo đức xã
hội”.




--------------------------------

HeeChul cầm xấp tài liệu bước vào.

_Jae àh,

_Dạ?

_Tình hình bên BangKok dạo này bất ổn quá. _ HeeChul ném tập giấy trên
tay mình xuống trứơc mặt Jae_ Các phe phái bên đó đang tìm cách lấn sân
chúng ta một cách ồ ạt. Đặc biệt là đảng Hắc Mã. Chúng luôn muốn xâm
nhập vào Hàn Quốc, thậm chí gạt đổ chúng ta khỏi vị trí thống lãnh các
địa bàn quan trọng.

Jae lật các tờ giấy, nhìn lướt qua chúng một cách hờ hững

_Hyung đã có phương án gì chưa?

_Trước mắt chúng ta cần cử một vài người qua đó thám thính. Bên Thái
Lan nắm tình hình của chúng ta một cách quá rõ ràng khiến anh hơi lo
ngại. Anh nghi ngờ trong chúng ta có ...

_Em hiểu.

_Nhưng thực ra việc Su về Hàn không chỉ là nghỉ ngơi mà còn giúp ba
nuôi nó thực hiện điệp vụ mới nên không thể cho nó đi, anh phải tiếp
tục ra đảo JeJu lo chuyện làm ăn ...

_Em sẽ đi.

_Liệu có được không? Công việc lần này sẽ tốn khá nhiều thời gian, lại nguy hiểm nữa. Gia đình em ...

_Không sao _ Jae quả quyết_ Sắp tới ba em sang Đức phát triển chi
nhánh, phải khoảng gần 1 năm mới về, còn mẹ em ... bà không để ý em ở
đâu đâu.

_Vậy thì được. Em hãy đi cùng Min, nó rất giỏi máy tính, sẽ giúp em được nhiều đấy.

_Vâng.

_À, ... hãy đưa cả KangYu đi nữa.

Jae nhìn HeeChul đầy ngạc nhiên. Nhiệm vụ lần này khá khó khăn, đòi hỏi
người thực hiện phải là những tay anh chị lão luyện giàu kinh nghiệm.
KangYu nhập băng mới được một thời gian ngắn. Vậy tại sao ...

_Cứ đưa cậu ta theo đi. Chú ý cho kĩ. _ HeeChul nhìn Jae đầy ẩn ý.

_Em rõ rồi.
Về Đầu Trang Go down
Fly on me
Thành viên mới
Thành viên mới
Fly on me


Nữ
Tổng số bài gửi : 44
Birthday : 29/12/1990
Age : 33
Đến từ : Viet Nam
Job/hobbies : serect
Uy Danh : 2
Gia nhập : 16/01/2009
Tiền Thưởng : 48
Điểm thường :
Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Left_bar_bleue5 / 1005 / 100Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Right_bar_bleue


Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan]   Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] EmptySat Apr 18, 2009 10:10 am

Min đẩy gọng kính trên sống mũi, đưa đôi tay gõ thoăn thoắt trên bàn phím laptop

_Theo số liệu thống kê gần đây, tài khoản của công ty có một vài biến
động nhỏ nhưng đáng ngờ. Số tiền của băng thường xuyên có những khoản
bị chuyển ra bên ngoài mà không rõ mục đích. Đặc biệt, cách đây 2 tuần,
50 triệu won đã được chuyển sang BangKok.

Jae chậm rãi đặt ly nước xuống mặt bàn

_Có thể biết được số tiền đó do ai chuyển không?

_Em đã hack được phần mềm của ngân hàng. Số tiền đó là do KangYu chuyển sang BangKok

_Chuyển cho anh tài liệu về cậu ta.

_Dạ vâng. Àh mà JaeJoong hyung này,

_Gì?

_Chẳng lẽ hyung không muốn KangYu chuyển tiền cho ai?

_Em có tin gì àh?

_Thực sự thì chưa rõ ràng lắm nhưng theo em tìm được thì KangYu chuyển tiền cho Lee JooHyun.

_Lee JooHyun?

_Vâng. Hắn ta là người Hàn nhưng lại đang là đường chủ một chi nhánh
của đảng Hắc Mã. _ Min mở trong máy tính một file dữ liệu được khoá mã_
Đây là xác nhận chuyển tiền của KangYu, còn đây là xác nhận của JooHyun.

_Nhưng biết đâu có một lý do gì đó khiến KangYu phải làm vậy. Ví dụ như
hai người đó quen nhau và KangYu cho JooHyun vay tiền ...

_Không thể như vậy vì trong tất cả các tài liệu không hề đề cập đến
chuyện vay mượn. Hơn nữa, KangYu thừa hiểu biết để không dùng tiền của
băng chuyển cho người trong đảng Hắc Mã vào thời điểm này.

_Thôi được rồi, chuyện đó ta nói tới sau. Hyung hy vọng cậu ta sẽ không
phải kẻ phản bội. Anh em băng chúng ta đều là vì những cảm kích, khâm
phục HeeChul hyung mà gia nhập. Hyung và cả HeeChul hyung đều muốn tin
tưởng mọi người.

_Nhưng ...

_Nhưng nếu cậu ta thật sự làm chuyện mờ ám ảnh hưởng HeeChul hyung và ShinKi, hyung sẽ là người đầu tiên xử cậu ta.

_Vâng, hyung.

Jae với tay lấy chiếc áo khoác trên ghế

_Hyung về đây, em chuẩn bị đi, 3 ngày nữa chúng ta lên đường

Min cúi gập người chào Jae một cách cung kính.



---------------------------


7 p.m, BangKok, Thailand.

_Hyung,

_A... KangYu đấy àh, việc hyung nhờ cậu chuẩn bị tới đâu rồi?

_Dạ, em đã tìm được một kẻ thông thạo đường ở BangKok. Dù là bất cứ ngõ ngách nào hắn cũng có thể chỉ dẫn cho hyung tận nơi.

_Làm tốt lắm. Àh, Min đâu?

_ChangMin hyung đã ra ngoài rồi. Hyung ấy bảo hyung dùng bữa trước, hyung ấy có chút chuyện cần làm.

Jae nhếch mép cười trong ánh mắt khó hiểu của KangYu.

_Biết rồi. Chúng ta đi ăn tối đi, hyung mời.


---------End chap 12 --------------
Về Đầu Trang Go down
Fly on me
Thành viên mới
Thành viên mới
Fly on me


Nữ
Tổng số bài gửi : 44
Birthday : 29/12/1990
Age : 33
Đến từ : Viet Nam
Job/hobbies : serect
Uy Danh : 2
Gia nhập : 16/01/2009
Tiền Thưởng : 48
Điểm thường :
Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Left_bar_bleue5 / 1005 / 100Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Right_bar_bleue


Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan]   Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] EmptyTue Apr 21, 2009 4:06 am

Chap 13:



_Cậu SangJae, cậu đã về_ JooHyun vội vã chạy ra cửa.

Cái bộ dạng lúng túng, vồn vã của hắn thật tức cười.

Người thanh niên với mái tóc nâu bồng bềnh mềm mại lãng tử cùng áo
phông quần Jean giản dị bước vào, ném cho JooHyun một cái nhìn sắc lẻm

_Đừng gọi tôi bằng cái tên bẩn thỉu đó_ Anh lăng nguyên cái balo to đùng vào mặt hắn_ Tôi là ZuMin, Zhou Zu Min.

_Vâng, cậu chủ.

ZuMin ngồi xuống ghế, nhìn đống giấy tờ vứt bừa bãi trên mặt bàn, anh hất hàm hỏi

_Lại giở trò đê tiện gì mới hả?

_Cậu chủ, là chuyện của bang ...

_Tôi không quan tâm _Anh ngắt lời_Công việc của ba tôi chẳng can hệ gì tới tôi.




_[size=21]ZHOU - ZU - MIN!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!


Một người thanh niên nữa mặt hầm hầm xông vào. Anh ta trông có vẻ già
dặn hơn ZuMin với mái tóc đen dài. Nhưng cũng như ZuMin, từ anh ta toát
ra vẻ ngang tàng, bụi bặm nhưng cũng không kém phần quý phái.

_Cậu hai ...

Một lần nữa, tầm nhìn của JooHyun lại bị che phủ bới một vật đen xì to tướng.


_Tôi bảo cậu bao nhiêu lần rồi, _Anh ta chỉ thẳng mặt kẻ đang thư giãn
trên ghế mà không hề để ý sự xuất hiện của anh_ cậu luôn lỉnh mất khi
vừa mới xuống sân bay là sao hả?

ZuMin ngước mắt lên nhìn trung tâm toả sát khí trước mặt mình, nở một nụ cười toe toét

_ XiMen, anh về rồi đấy àh?

_Về cái con khỉ. Cậu thừa biết là tôi ở Đài Loan bao năm nay, đâu có nhớ đường ở BangKok, vậy mà vẫn bỏ tôi ở sân bay một mình.

_Anh có miệng mà_ ZuMin vẫn nhăn nhở.

_Có miệng nhưng không nói được tiếng Thái.

_Thưa hai cậu ... _ JooHyun chen vào_ Tôi đã sai người chuẩn bị bữa tối cho hai cậu ...

ZuMin không thèm đếm xỉa gì tới lão, anh khoác vai XiMen kéo đi

_Hạ hoả đi anh Hai, lên lầu uống với em nhé.

Như sực nhớ ra, cậu ngoái đầu nhìn lại kẻ cậu cực kì căm ghét

_Tôi hoàn toàn không thích những chuyện ông đang làm đâu ông Lee JooHyun.








_ ZuMin, lại có chuyện gì àh?

_Ngay từ bên Đài Loan em đã nghe nói JooHyun lấy danh nghĩa đảng Hắc Mã
để tấn công Hàn Quốc và tìm cách đàn áp các băng nhóm bên đó.

_Vậy thì có làm sao đâu, giang hồ là vậy mà.

_Nhưng em ghét cung cách làm việc bỉ ổi của hắn. Lúc ở sân bay là em
trốn đi điều tra về vụ này đấy chứ. Hơn nữa anh thử nghĩ xem, đang yên
đang lành có người tới chọc phá nhà mình thì anh thấy thế nào? Mối quan
hệ Thái – Hàn có thể sẽ xấu đi nhiều sau chuyện này

_Aizz ...._ XiMen đưa tay cốc đầu ZuMin một cái_ Hoá ra em chuồn đi là
vì chuyện này hả? Thế mà không nói với anh một tiếng, anh đi cùng.

_ _ Nhăn nhở tập 2.

_Chẳng lẽ bên Hàn Quốc không có động tĩnh gì?

_Đương nhiên là có. Trước mắt mới chỉ có đảng ShinKi, một trong hai
đảng mạnh nhất Hàn Quốc, bị JooHyun tiếp cận. Bên đó đã cử người sang
đây rồi. Nghe đâu là một đại ca đường khẩu khét tiếng.

_Ba có biết chuyện này không?

_Em không rõ. Hình như là không. _ Anh phẩy tay_ Mà có biết rồi cũng sẽ chẳng phản ứng gì cho xem. Ông già đó thì ...

_ZuMin, ..._ XiMen tỏ ý không hài lòng _ Là ba em đó.

ZuMin xoay người lại, mân mê ly rượu trên tay

_Ba anh chứ đâu phải ba em.

_Nói lại một lần nữa. _ XiMen nghiêm mặt lại.


Cái cách XiMen nhìn ZuMin không hề có ý hậm hực, ghét bỏ hay bực tức
gì, tuy nghiêm khắc nhưng lại chứa đầy sự quan tâm, lo lắng cho em trai.

ZuMin cười hiền:

_Anh hai, ... em xin lỗi.







_Em định làm gì?

_Đùa với JooHyun chút chơi thôi.

_Em thật là ..._ XiMen nhìn ZuMin ngán ngẩm rồi với lấy chai rượu rót
vào ly của mình_ miệng thì kêu không quan tâm tới chuyện làm ăn của ba
thế mà phi vụ nào cũng nhúng tay vào.

_Em không thích bị đưa vào khoá huấn luyện người kế nghiệp của ba đâu. Đảng Hắc Mã đương nhiên là anh tiếp quản rồi.

_Vậy là lấy anh làm bia đỡ đạn đấy hả. _ XiMei cầm chai rượu bước về phía ZuMin, mặt hầm hầm _ Em được lắm.

ZuMin vội bỏ chạy khỏi ghế, nhìn XiMen cầu hoà

_Anh Hai àh, tha em ...

---------------End chap 13 --------------
Về Đầu Trang Go down
Fly on me
Thành viên mới
Thành viên mới
Fly on me


Nữ
Tổng số bài gửi : 44
Birthday : 29/12/1990
Age : 33
Đến từ : Viet Nam
Job/hobbies : serect
Uy Danh : 2
Gia nhập : 16/01/2009
Tiền Thưởng : 48
Điểm thường :
Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Left_bar_bleue5 / 1005 / 100Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Right_bar_bleue


Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan]   Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] EmptyTue Apr 21, 2009 4:11 am

Chap 14:

_Ra ngoài chơi lâu như vậy liệu có mang quà gì về không đó? _Jae quăng quyển báo xuống ghế, quay ra nhìn người mới bước vào.

_Đương nhiên là có rồi hyung. Mà KangYu đâu?

_Sai cậu ta ra ngoài mua đồ rồi.

Min nói rồi ngồi xuống và mở chiếc laptop yêu quí ra.

_Em đã điều tra về băng Hắc Mã. Có thể coi đó là băng đảng lớn nhất tại
BangKok này. Đứng đầu băng là Wu SenChu, người Thái gốc Hàn...

/bộ Thái Lan hết người rồi hay sao mà toàn dân KimChi thế này??????/

_ ... hắn có vợ là người Đài Loan, hai con trai hiện nay một người 23 tuổi, một người 25 tuổi đang học tại ...

_Em đang điều tra về đảng Hắc Mã hay về chuyện hôn nhân gia đình đời
sống riêng tư vốn thuộc trách nhiệm của Uỷ ban Gia đình và xã hội? _Jae
nhăn nhó.

_Hyung trật tự đi, nghe hết đã nào. Chuyện hai người con của hắn có liên quan đến băng nhóm đấy.

_Ờ thì nghe. Nói thì mới nghe được chứ.

_Con trai cả của hắn tên XiMen, là một sinh viên xuất sắc đã tốt nghiệp
của trường Đại học Đài Bắc. Người đó sống tại Đài Loan từ nhỏ và là
người được chỉ định trở thành lão đại đời tiếp theo của Hắc Mã. Anh ta
tỏ ra rất nhanh nhẹn và có tài lãnh đạo. Nhưng theo ý kiến của em, đối
phó với anh ta chưa hẳn đã là quá khó vì đồn rằng anh ta khá ngay
thẳng, hiền lành, tốt bụng.

_Vậy còn người thứ hai?_Jae tựa người vào chiếc bàn gần đó.

_Người thứ hai tên SangJae, chuẩn bị tốt nghiệp. Anh ta là con của bà
vợ thứ hai. Khác với XiMen, SangJae sống tại BangKok và tỏ ra hoàn toàn
không quan tâm tới xã hội đen nhưng dù sao tiếng nói của anh ta cũng
rất có trọng lượng. So với XiMen, SangJae dường như chiếm nhiều kì vọng
của SenChu hơn vì sự thông minh, lanh lợi và có phần láu cá của anh ta.

_ .... _(suy nghĩ suy nghĩ)

_Àh, còn một việc nữa, đó là bọn đàn em không ai dám gọi anh ta là SangJae mà thường gọi là ZuMin.

_Tại sao?

_Theo em được biết thì anh ta rất ghét cha mình. Anh ta không chấp nhận
cái tên SangJae mà lấy tên Đài Loan là ZuMin. Thậm chí cả họ cũng lấy
họ mẹ. Tên đầy đủ là Zhou ZuMin.

_Vậy tất cả những chuyện đó thì liên quan gì tới nhiệm vụ của chúng ta? _Jae đưa tay rót một cốc nước và uống

_Em ... không biết._ Min tỉnh bơ.

_Cái gì?_Jae ho sặc sụa, suýt làm rơi cốc nước trên tay_ Vậy sao ...

_Em nói cho hyung vì em thấy chuyện này hơi lạ.

_Lạ?

_Em nghĩ SangJae, àh, ZuMin không đơn giản.

_Hok hỉu gì hết. _Jae đặt cốc xuống bàn phòng trừ trường hợp như lúc nãy tái diễn.

_Ý em là nếu anh ta hoàn toàn đứng ngoài thì tại sao lại có uy với đàn
em đến vậy. Dù chỉ là lấy danh nghĩa con trai SenChu cũng không thể
khiến cho tay chân nhắc tới mình với vẻ nể sợ tới vậy. Chắc chắn anh ta
vẫn nhúng tay vào mọi chuyện.

_Phức tạp quá đi mất. Vậy thì bước tiếp theo chúng ta làm thế nào?

_Thế ai là người chỉ huy vụ này? _Min chống tay lên cằm_ Hyung hay em?

_Thì là hyung. Nhưng hyung muốn nghe ý kiến của em.

_Có lẽ nên khai thác ở hai người con của SenChu.

_Hyung đồng ý. Nhưng em nhớ, không can thiệp sâu vào chuyện của Hắc Mã.
Nhiệm vụ của chúng ta chỉ là do thám việc xâm lấn địa bàn và tìm cách
ngăn chặn. Mọi vấn đề khác không quan tâm. Rõ chưa?

_Dạ vâng, hyung.

_Tiếp tục dò la đi. Hyung nghi ngờ vụ này không phải do đích thân
SenChu ra tay vì nó có quá nhiều sơ hở và không giống tác phong của
SenChu mà hyung biết.

----------End chap 14-------------
Về Đầu Trang Go down
Fly on me
Thành viên mới
Thành viên mới
Fly on me


Nữ
Tổng số bài gửi : 44
Birthday : 29/12/1990
Age : 33
Đến từ : Viet Nam
Job/hobbies : serect
Uy Danh : 2
Gia nhập : 16/01/2009
Tiền Thưởng : 48
Điểm thường :
Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Left_bar_bleue5 / 1005 / 100Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Right_bar_bleue


Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan]   Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] EmptyTue Apr 21, 2009 4:13 am

Chap 15:

Dù không phải là nhiệm vụ đầu tiên nhưng đối với ChangMin, lần sang
Bankok này vừa là một cơ hội vừa là một thử thách lớn. Điều cậu mong
đợi lúc này hơn hết là tìm ra kẻ giấu mặt đã giúp JooHyun xâm lấn địa
bàn. Có thế cậu mới giúp được Heechul thoát khỏi mối lo lắng luôn
thương trực suốt thời gian qua. Dù không bao giờ để lộ ra ngoài bất kì
sự dao động nào nhưng những người thân cận với Heechul như Jae và
ChangMin thì thừa hiểu nỗi suy tư đằng sau gương mặt lúc nào cũng lạnh
như đá trước mặt đàn em ấy. Có lẽ vì lí do này mà mấy ngày hôm nay bất
chấp lời nhắc nhở của Jae vì cái cách làm việc “như lên đồng” của mình,
ChangMin vẫn bỏ ngoài tai tất cả để rồi suốt ngày đêm ôm khư khư lấy
cái laptop. Hết kiểm tra thông tin nọ lại đến dò la khu vực kia......
Kiểm tra..... Kiểm tra..... Dò la.... Dò la.... Tất cả những cụm ngữ ấy
cứ lòng vòng trong đầu ChangMin, đến nỗi cách đây khoảng 4 hôm ...

------ Flash back-----------

Jae nhìn cái dáng của ChangMin cùng cái máy tính trên giường cặm cụi
làm việc không biết giờ giấc là gì sốt ruột quá đã phải lên tiếng:

_Đừng nói với hyung là em định cưới luôn cái vật thể đó và sẽ “hàn huyên tâm tình” với nó cả đêm nay đấy nhá?

Changmin không trả lời mà chỉ cười trừ một tiếng trong lúc mắt vẫn dán vào cái màn hình đầy thông tin và dữ liệu.

Bất chợt, Min thấy một cánh tay nhõng nhẽo mềm mại vòng qua cổ mình.
Bàn tay láu cá gắn với hai cái cánh tay ấy thì hiện đang không thôi đùa
nghịch với đôi vai cậu. Chất giọng “lừa tình một cách cố ý” thì thầm
khiến cậu rùng mình:

_Kìa!... Sao lạnh lùng thế?... Chẳng lẽ hyung của em lại không bằng cái cục sắt lạnh lùng ấy à. Bỏ nó đi rồi hyung thương....

(t/g: blụa.... Đi mà thương cái thằng giờ này còn đang điên tình ở bên
Hàn kia kìa. Nó mà bít nó lại như chạm phải điện thì chỉ khổ bọn đàn em
thôi, oppa Chun lại phải quỳ tiếp bi giờ... Cáo lỗi vì đã vô duyên nhảy
vào. Mời thực khách tiếp tục thưởng thức món ăn.)

Changmin gần như đông cứng đến nơi. Cả người cậu sắp vỡ tung ra vì cái
thân nhiệt đang không ngừng leo thang theo từng âm thanh nóng hổi bên
tai cậu.

_Hyung ... hyung ... _Thằng bé lắp bắp.

_Nghe hyung đi ... _Jae vẫn tiếp tục kế hoạch của mình bằng chất giọng
ẽo ợt_ ... gập cái laptop đáng chán đó lại rồi ra chơi với hyung ...
Nha ...

Mồ hôi Min vã ra như tắm. Có chĩa súng vào mặt cậu cũng không làm cậu bối rối thế này.

Biết trò đùa của mình có tác dụng, Jae phải cố gắng lắm mới không cười
phá lên trước cái gương mặt như sắp bật khóc của thằng nhỏ.

/Chỉ định đùa một chút cho nó rời công việc ra một chút để nghỉ ngơi
... ai ngờ...! Chắc tối nay thằng bé sợ đến ko ngủ được wá... Tội
nghiệp/.

Mải suy nghĩ Jae quên mất rằng cái tay hư hỏng vẫn đang toạ trên người
thằng nhỏ còn mặt mình thì vì những dòng suy nghĩ vừa rồi mà cứ tựa sát
thêm lên mái tóc Changmin như thể an ủi nó cho nó bớt sợ. Thế nhưng ý
tốt ấy của Jae hơi ko đúng thời điểm. Thực tế là càng lúc càng làm Min
sợ thêm.

Không chịu nổi sự quá khích này, Min vận công ko thương tiếc và......


... ĐẠP ...



...



Min ...



..... đã đạp...


... thật mạnh.


Và ...


.....



Jae ...


....


... đã bay thật xa.






BỊCH!

Tiếng vật thể nặng 63 kí lô tiếp đất không thương tiếc vang lên.


....


Changmin trên giường mặt mày đỏ lựng, tay chỉ thẳng vào Jae như thể vạch tội một tên sát nhân
Về Đầu Trang Go down
Fly on me
Thành viên mới
Thành viên mới
Fly on me


Nữ
Tổng số bài gửi : 44
Birthday : 29/12/1990
Age : 33
Đến từ : Viet Nam
Job/hobbies : serect
Uy Danh : 2
Gia nhập : 16/01/2009
Tiền Thưởng : 48
Điểm thường :
Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Left_bar_bleue5 / 1005 / 100Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Right_bar_bleue


Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan]   Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] EmptyTue Apr 21, 2009 4:16 am

(Chứ còn gì nữa, hại cả tuổi thơ của thằng bé...Cheeeeeeeeẹp!)

_Hyung .... hyung ....

Trước sự phản ứng dữ dội của Changmin, Jae chẳng biết nên cười hay nên khóc. Cái nụ cười nửa vời của Jae càng làm cho nỗi lo sợ của Changmin về một hyung “nguy hiểm” thêm lớn dần. Trong đầu cậu lúc này, nụ cười ấy hiện ra là một nụ cười cực kì nham hiểm, nếu không muốn nói là nham nhở. Cậu thực sự đang vẽ ra một tương lai đen tối với nụ cười ấy trên môi Jae.

{Chỉ có 2 người trong phòng. Kêu cứu thế nào đây?}

Hàng loạt suy nghĩ nối tiếp nhau hiện ra trong đầu Min, và điều không hay là mọi suy nghĩ ấy đều không hề tươi sáng. Bây giờ mà có HeeChul ở đây chắc nó đã ôm chặt lấy HeeChul hyung của nó mà khóc tức tưởi rồi. Khổ thân, cũng tại đầu óc thằng nhỏ trong sáng quá, nó ko hiểu chuyện gì đang xảy ra với hyung thân thiết ruột thịt của nó bấy lâu nay.

Một cú shock, một sự tổn thương thật sự.

Và thế là thằng bé cứ thế chỉ vào Jae còn tay kia thì cố gắng lau đi một cách vụng về những giọt long lanh cứ thế tuôn ra từ đôi mắt cậu một cách nhanh nhất có thể. Dù gì thì từ trước tới giờ cậu cũng chưa từng khóc trước mặt các huyng, với lại trong hoàn cảnh này thì yếu đuối lại càng nguy hiểm.

Chính xác là cậu đã nghĩ thế đấy.


Trông bộ dang Min, Jae hiểu mình vừa đùa hơi quá trớn

(Hơi là thế nào????)

Thú thật lúc này Jae chẳng biết làm gì hơn là đứng ngẩn ra một lúc lâu, sau đó nhận ra mình không thể cứ đứng thế trong khi thằng nhỏ vẫn không thôi xúc động.

Jae liền chạy lại chỗ Min để rồi lại lúng túng vì cái nhìn sợ sệt đến đáng yêu của nó.

Jae ra sức giải thích:

_Min ah ... Min ... Hyung chỉ đùa thôi mà, không có ý gì hết .... Đừng có nghĩ linh tinh.

Changmin vẫn ko thôi nấc lên...

_Min...có nghe hyung không, hyung và Heechul hyung vẫn hay đùa nhau vậy mà. Có sao đâu.......

Tiếp tục nấc.

_ChangMin .... _ Jae bắt đầu cáu.

Nấc...

Nấc....

Và nấc.


Điên tiết, Jae hét ầm lên:

_ĐÃ BẢO LÀ CHỈ ĐÙA THÔI MÀ. CÁI THẰNG NÀY SAO TỰ DƯNG KHÓ BẢO THẾ NHỈ!!!!.....



Im lặng....


Chính xác, thằng bé im bặt luôn.

Đúng là giọng điệu của hyung rồi, không phải là kẻ ban nãy suýt “giở trò” với cậu. Cậu trân trân nhìn, mắt vẫn ngân ngấn.


_Lại vẫn khóc nữa? _Jae nạt.

Thấy Jae cáu, cậu vừa yên tâm khi tìm lại “người anh trai” vừa ấm ức. Trước giờ Jae chưa nạt cậu thế bao giờ. Biết hyung chỉ muốn đùa nhưng thế thì quá lắm. Cậu sợ thật mà. Đã nhiều áp lực như thế lại còn làm cậu sợ thêm nữa, quá đáng lắm mà.

Jea vẫn trừng mắt nhìn ...


ỨC...

Cục Ức nay nuốt ko trôi.....


Thích thì cho cáu luôn thể.

Thế là Min nhà ta cho nước mắt tuôn một trận hết luôn...

_HUAAAAAAAAAAAAAAAH .......

...

Jae pó tay luôn.Thở hắt ra một tiếng, Jae định mắng nó vì tội là đại ca mà mít ướt nhưng chợt trùng xuống trước giọng thằng bé:

_Tại ... tại ... huyng ... cứ ... Tự nhiên lại ... lại ... đùa ... đùa ... thế ....... _Min nức nở.

----------End Flash back-------------
Về Đầu Trang Go down
Fly on me
Thành viên mới
Thành viên mới
Fly on me


Nữ
Tổng số bài gửi : 44
Birthday : 29/12/1990
Age : 33
Đến từ : Viet Nam
Job/hobbies : serect
Uy Danh : 2
Gia nhập : 16/01/2009
Tiền Thưởng : 48
Điểm thường :
Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Left_bar_bleue5 / 1005 / 100Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Right_bar_bleue


Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan]   Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] EmptyTue Apr 21, 2009 4:19 am

_Hyung, manh mối ở phố XY lại bị cắt đứt rồi ạ. _ KangYu thông báo tình hình.

Dạo này mấy lần cứ tưởng đã tìm ra manh mối về nhân vật ZuMin nhưng cứ bất thình lình lại vuột mất. Thật tức không chịu được. Bao nhiêu cố gắng đổ xuống sông xuống biển hết. Mệt mỏi là thứ duy nhất hiện ra trong đầu Min lúc này. Nhưng cậu tuyệt đối không cho phép mình bỏ cuộc.

Nhận ra vẻ căng thẳng của Min trước màn hình máy tính khi báo cáo tình hình điều tra chỉ vẻn vẹn vài thông tin, Jae thực sự lo lắng với cái nước da xanh xao nhợt nhạt của Min. Thằng bé đã cố gắng quá rồi. Hơn nữa, chỉ là mơ hồ nhưng Jae vẫn cảm thấy có gì đó không ổn ở Min.

Công việc nhiều mà cứ chất đống ở đó thì không ổn. Suy nghĩ một lát, Jae lên tiếng:

_KangYu ah!

_Vâng, hyung.

_Cậu thử đến địa chỉ trong giấy, tìm gặp những người quen của HeeChul hyung xem. Tuy họ không nắm giữ nhiều địa bàn lắm nhưng có thể sẽ có ích hơn cho chúng ta. Cậu cố gắng hẹn họ một buổi. Hyung có chuyện muốn bàn bạc.

_Nhưng liệu họ có đồng ý gặp chúng ta không?

_Cứ nói là “JJ” của ShinKi cần tìm là họ hiểu.

_Vâng.

_Mà nhớ bí mật làm, đừng để ai biết, nhất là tay chân của đảng Hắc Mã.

_Em hiểu rồi.

_Còn nữa ...

_ ...

..........

_Được rồi, cậu đi đi.


Mặc cho Jae và KangYu bàn tới bàn lui, Min vẫn im lặng. Những lời Jae nói nãy giờ hình như chẳng lọt vào tai Min chữ nào.

Mệt mỏi quá. Cơ thể cậu ... Lại không ổn rồi. Cố gắng.



_Minnie, em sao vậy? _Jae ghé sát mặt Min, lo lắng.

_Em không sao.

_Nhưng trông mặt em xanh lắm _ Jae đặt tay lên trán Min thăm dò_ Em ốm àh?

Min vội nghiêng người tránh bàn tay của Jae, chống chế:

_Em không sao thật mà.

_Không sao thì tốt _Jae mỉm cười_ Nhưng nếu không khoẻ thì cứ nói với hyung nhé. Giờ hyung ra ngoài một chút.

_Dạ.

---------------

Min bám vào thành ghế làm điểm tựa, tay kia ôm chặt lấy bụng mình. Những cơn đau quặn lên từng hồi dìm cậu trong khổ sở, khó nhọc. Căn bệnh đau dạ dày hành hạ cậu bao năm nay những tưởng đã biến mất sau một thời gian dài dùng thuốc nay tái phát, lại còn vào thời điểm chẳng mấy hợp lý thế này nữa chứ.

Thực ra Min đã cố che giấu mọi người về tình trạng sức khoẻ của mình, ngay cả HeeChul cũng chỉ biết cậu bệnh mà không hề được biết về mức độ của nó. Đối với Min, một người chỉ biết ngồi ở đại bản doanh và ngoài việc cung cấp, xử lý, củng cố thông tin ra thì chẳng biết phải làm gì như cậu, mọi người không chối bỏ đã là tốt lắm rồi, đâu dám làm phiền gì thêm. Nếu biết cậu ốm, chắc chắn HeeChul sẽ không cho cậu tiếp tục làm việc mà bắt cậu nằm một chỗ. Nhưng cậu không thể chịu được cảnh mọi người vất vả ngoài kia còn mình thảnh thơi mà chẳng làm gì hết. Như vậy thì thà HeeChul giết chết kẻ vô dụng là cậu đi còn hơn.


Mọi thứ trước mắt Min như mờ dần đi. Đã ba ngày nay cậu không thể ăn nổi bất kì thứ gì. Trước mặt Jae và KangYu, cậu cố cười nói, ăn uống vui vẻ để rồi sau đó lén chạy vào toilet nôn hết tất cả ra.

{Không được, mình còn phải tìm kiếm tư kiệu về ZuMin và JooHyun cho JaeJoong hyung, không thể ngã quị lúc này được.}



Nhưng hình như không được nữa rồi ...





_Min, em ngủ àh? _Jae ngồi xuống cạnh giường, khẽ chạm nhẹ vào người Min khi thấy cậu nằm úp mặt xuống gối.

_ JaeJoong hyung, ...

Min cố sức chống tay ngồi dậy, cậu không muốn Jae thấy mình mệt mỏi. Khỉ thật, cả cơ thể cứ như đang hùa nhau chống lại cậu.

_Ngồi dậy làm gì? _Jae vội đỡ lấy Min_ mệt thì cứ nằm đi.

_Em ...

Jae cúi xuống với đống đồ lỉnh kỉnh vừa mua về, cậu lôi ra một cái hộp nho nhỏ, đổ toàn bộ thứ bột bột trắng trắng trong hộp vào một cái bát con rồi rưới lên đó một chất lỏng sền sệt màu nâu và ấn chiếc bát vào tay Min.

_Đây là củ cải trắng, hyung nhờ người ta xay nhuyễn ra đó. Còn cái này, _Jae chỉ tay vào chất lỏng nâu_ là mật, nhưng loãng thôi, độ ngọt vừa phải đấy, em ăn đi.

Thấy Min cứ hết ngẩng lên nhìn Jae khó hiểu rồi lại cúi xuống nhìn cái bát, Jae không khỏi bật cười:

_Không sao, ăn thứ đó mát lắm, sẽ không bị nôn ra đâu mà sợ. Đoán là mấy hôm nay em khó ăn nên hyung mua về cho em đó.

Mặc cho những cảm xúc đang biến đổi loạn lên trên gương mặt Min, Jae vẫn tiếp tục với công việc “tìm tìm, kiếm kiếm” của mình.

_Àh, đây là thuốc đau dạ dày, không biết có đúng loại em vẫn dùng không nhưng thấy ba hyung dùng, có vẻ khá tốt đấy.

_Sao hyung ...

_Đồ ngốc _Jae gõ nhẹ lên trán Min_ Em giấu ai chứ sau giấu được hyung. Làm gì có chuyện Min lại làm ngơ trước bàn ăn như mấy hôm rồi. Thiệt tình, cứ một mình chịu đựng làm gì không biết. Em mà làm sao thì hyung không biết giải thích thế nào với HeeChul hyung đâu nhé, gớm, HeeChul chả cưng cậu út của ShinKi quá còn gì.

Rồi Jae đứng dậy vỗ vai Min

_Thôi em ăn đi còn uống thuốc, sau đó thì cứ ngủ một giấc cho khoẻ, nước hyung để kia.

Thấy Min toan nói gì đó, Jae cướp lời ngay:

_Tư liệu cứ để đó hyung làm là được rồi. Nhiệm vụ cực kì quan trọng của em đây, nghỉ ngơi. Chưa có lệnh của hyung thì chưa được đụng vào máy tính, rõ chưa?

Đương nhiên cũng chẳng để Min kịp trả lời, Jae nháy mắt lém lỉnh:

_Vậy nha!

Và biến khỏi phòng.



---------------------


Jae đi rồi, căn phòng chỉ còn lại Min đang ngồi nhìn cái bát suốt hơn 10 phút.

{Có nên ăn không nhỉ? Sợ lại ... mà cũng chẳng còn sức để chạy nữa. Thôi kệ, cứ thử xem sao.}

Nghĩ thì nghĩ vậy nhưng Min vẫn đưa chiếc thìa lên một cách hết sức rụt rè

Vị ngòn ngọt của mật, mát lạnh của củ cải hoà quyện vào nhau và tan ra trong miệng cậu. Món này thực sự rất dễ ăn, hoàn toàn không ngấy chút nào.

{Sao JaeJoong hyung lại biết mình đau dạ dày nhỉ? Lại còn biết mình ăn vào là nôn ra nữa chứ.}

Chưa bao giờ Min thấy mình nghĩ về Jae nhiều như lúc này. Những cư chỉ hàng ngày của Jae có lẽ cậu không để ý lắm nhưng giờ nghĩ lại, Jae thật sự rất chu đáo và biết quan tâm tới người khác.

{Hyung tốt.}


Có lẽ chưa chắc đã dừng lại ở “hyung tốt” đâu nhỉ? Ai mà biết.
Về Đầu Trang Go down
Fly on me
Thành viên mới
Thành viên mới
Fly on me


Nữ
Tổng số bài gửi : 44
Birthday : 29/12/1990
Age : 33
Đến từ : Viet Nam
Job/hobbies : serect
Uy Danh : 2
Gia nhập : 16/01/2009
Tiền Thưởng : 48
Điểm thường :
Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Left_bar_bleue5 / 1005 / 100Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Right_bar_bleue


Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan]   Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] EmptyTue Apr 21, 2009 4:21 am

BangKok, Thailand.

Trưa hôm sau.

Jae chống cằm vào chiếc gối trắng, ngán ngẩm:

_Min àh, em dừng được chưa?

_Ì ... ơ ... ạ? (gì cơ ạh?) _Min nhồm nhoàm.

Xung quanh Min giờ là la liệt bim bim, pizza, sandwich, bánh mì, bánh ngọt, hoa quả ... Và đương nhiên là Min vẫn chưa có ý định hãm phanh.

_Ăn lắm thế này mà hôm qua kêu là không ăn nổi _Jae chề môi.

_Ì ... ại ... ực ... thì tại em phải bù năng lượng của mấy ngày hôm trước đấy chứ.

_Biết sức ăn của em mang tầm huỷ diệt cao vậy hyung đã mặc kệ em rồi.

Min tít mắt cười trong khi tay vẫn bốc đồ ăn.

Jae với tay lấy lon nước ngọt, lắc đầu.

_Kiểu này lại thành Su thứ hai đấy. Chết vì ăn.

_Còn lâu. _Min phản bác_ Em sống để ăn, không phải chết vì ăn.

Jae nhăn mặt, nói nhỏ một mình:

_The same.


------------End chap 15 --------------
Chap 16


_Thưa hyung, ...

Jae khẽ ngước lên, mái tóc mượt mà phủ che ngang một bên mắt, ánh nhìn đằng sau những đường nét thẳng và lạnh lùng đã thay chủ nhân của nó trả lời. Một đôi mắt như cái Jae đang có thường khiến người ta chìm vào thế giới của những điều trong sáng và thánh thiện hơn là cảm giác của KangYu lúc này. Đôi mắt đó nhìn rất thẳng, rất thu hút nhưng không khỏi khiến KangYu lạnh người. Vì sao thế? Đơn giản vì đó là cặp mắt của một bậc đàn anh khét tiếng hay vì nó đang nhìn thấu những gì khuất ở nơi đen tối nhất trong KangYu.

Ngẩn ra một lúc, chợt nhận ra sự chờ đợi từ phía Jae, KangYu vội lên tiếng.

_Ah ... Em đã tìm tới địa chỉ hyung đưa. Mọi việc đều thuận lợi cả. Họ xem ra rất có ý muốn hợp tác cùng chúng ta giải quyết vụ này, càng nhanh càng tốt.

_Vậy là được rồi _Gương mặt jae sáng lên một chút_ Họ có nói khi nào sẽ bàn cụ thể với chúng ta không?

“Lại cái nhìn đó” _ Vâng, có thua hyung. Là vào 8h tối mai tại BLACKPUB.

_Blackpub? Chỗ đó an toàn chứ?

_Vâng, ngay khi họ hẹn em đã thăm dò, chỗ đó tuyệt đối an toàn. Mọi việc chúng ta bàn với họ sẽ được giữ bí mật.

_Tốt lắm. Thế thì yên tâm hơn.

Jae thở hắt ra đầy suy tư.

_Có chuyện gì sao hyung?

_ ChangMin dạo này không khoẻ lắm. Hyung định chỉ đi một mình thôi. Nó như thế ra ngoài ... thật không yên tâm chút nào. _Jae lo lắng.

_Hyung nghĩ như thế cũng phải. _ KangYu thận trọng_ ChangMin hyung cũng nên nghỉ ngơi nhiều hơn. Em sẽ đi cùng hỗ trợ hyung ...

_Không cần ...

KangYu giật mình khi bị ngắt lời đột ngột liền nhìn về phía cánh cửa, nơi phát ra tiếng nói.

Jae vội đứng dậy đưa tay đỡ lấy Min. Không để tốn kém thêm một giây phút nào nữa, Min lên tiếng cương quyết.

_Em không sao hết. Em đã rất cố gắng, vì thế, hyung hãy để em được hoàn tất nó.

_ ChangMin ... _Jae không hài lòng trước thằng nhỏ cứng đầu.

_Hyung cứ để em nói hết. Em thực sự khoẻ rồi. _Như để chứng minh cho điều đó ChangMin khẽ kéo tay Jae ra và đứng thẳng lên _ Hyung nghĩ em sẽ ngồi ở đây để hyung đi một mình sao? Em tin nếu là em hyung cũng sẽ quyết định như em mà thôi. Cho nên, hãy để em đi!

/Cái thằng này .../

Suy nghĩ ấy của Jae bị chặn lại bởi ánh mắt cứng rắn của ChangMin.

/Từ bao giờ nó đã như thế?/

Mỉm cười, Jae và Min đập mạnh tay vào nhau và kéo người kia về phía mình, một kiểu bộc lộ sự ăn ý của những người thân, những người anh em sống chết có nhau. Chỉ cần nhìn họ lúc này thôi cũng đủ hiểu chẳng có gì là khó khăn khi hai con người này sát cánh với nhau. Người thứ ba trong cuộc hội thoại cũng hiểu điều đó.

Mọi chuyện không diễn ra như sắp đặt, nhưng điều gì đến sẽ phải đến.


_Hyung ...

_Hả?

_Mặc dù chấp hành nhiệm vụ này nhưng mà em vẫn thấy thắc mắc quá _ Min đưa tay chống cằm vẻ suy tư_ em chưa bao giờ nghĩ rằng phạm vi hoạt động của băng chúng ta lại rộng tới mức này, em chỉ nghĩ nó dừng lại ở mức quản lý các địa bàn tại Seul thôi chứ? Sao lại lan sang tận Thailand thế này? Cứ như là HeeChul hyung đang hoạt động kiểu Mafia ngầm ở Hàn Quốc ý.

_Ngốc _Jae vỗ đầu Min cái ‘Bộp’, cười _ thế em nghĩ làm thế nào mà HeeChul hyung có thể cho băng chúng ta một cái đại bản doanh rộng rãi, tạo một gia đình đúng nghĩa cho biết bao anh em? Còn nhiều điều về HeeChul hyung mà em chưa biết đâu, tốt nhất hyung ấy giao nhiệm vụ gì thì làm tốt là được rồi.
Về Đầu Trang Go down
Fly on me
Thành viên mới
Thành viên mới
Fly on me


Nữ
Tổng số bài gửi : 44
Birthday : 29/12/1990
Age : 33
Đến từ : Viet Nam
Job/hobbies : serect
Uy Danh : 2
Gia nhập : 16/01/2009
Tiền Thưởng : 48
Điểm thường :
Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Left_bar_bleue5 / 1005 / 100Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Right_bar_bleue


Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan]   Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] EmptyTue Apr 21, 2009 4:22 am

BangKok, Thailand.

8 p.m, BLACKPUB.


Nơi này không khiêm tốn như một phần cái tên của nó, PUB, quán rượu. Nhưng nó lại đúng với phần còn lại, BLACK.

Đặt chân vào không gian phía sau cánh cửa cách âm nặng nề, mắt Jae chợt nhói lên một cảm giác nhức nhối khó chịu. Cậu không ưa nổi cái thứ ánh sáng laze chói loà này, và thứ nhạc cuồng loạn chẳng ra nhạc thì càng không. Dưới những beat nhạc mạnh mẽ, những âm bass chói tai của nhạc sàn, tim cậu như bị lạc đi một nhịp. Mọi mạch máu đều như giật lên, bị bắt buộc phải bật lên cùng một nhịp với bản mix của DJ.

Cậu cùng ChangMin và KangYu len vào đám người dưới sàn. Tất cả đang quay cuồng theo một vũ điệu riêng, nhưng suy cho cùng mọi thứ đều gói gọn chỉ bằng vài từ: Điên loạn + Vô hồn. Những bóng người đang liên tục dốc hết sức lực để thoả mãn sự phấn khích. Chúng quấn lấy nhau với những nụ hôn rực lửa, những cái vuốt ve, đụng chạm tục tĩu ... Mọi thứ của cuộc sống ngoài kia không hiện diện nơi đây.

Jae thực sự đã nghe nói rất nhiều về các Bar ở Thailand những chưa bao giờ cậu nghĩ mình sẽ lạc lõng trong nó như lúc này. Cậu thấy thấp thoáng sau những mái đầu là cảnh các vị khách làng chơi đang với tay để chạm bằng được vào đôi chân dài của những cô nàng nóng bỏng đang uốn mình trên quầy.

Jae chợt thấy ngộp thở. Cậu cố lao đi càng nhanh càng tốt để thoát khỏi biển người. Cậu đã đi nhanh đến nỗi những cô ả níu lấy cậu cũng bị đẩy khá mạnh. Cậu thấy ghê tởm khi bị chạm vào.

Một cảm giác ấm áp bao bọc lấy bàn tay cậu, kéo cậu đi thật nhanh.

/ChangMin .../

Thoát khỏi sàn nhảy, đôi lông mày jae vẫn cau lại. ChangMin kéo sát cậu vào lòng như thể sợ cậu đi lạc. KangYu đi trước dẫn đường, đưa hai người tiến về một góc của vũ trường.

/nếu không vì nhiệm vụ mình sẽ không bao giờ chui vaò cái nơi quái quỉ này/

Cậu chợt nhận ra tay mình vẫn được ChangMin nắm rất chặt. Cậu thấy chút an vui, yên tâm sau cánh tay ấy

/kì cục thật, cứ như nó mới là hyung của mình vậy./

Dường như Min không bị shock mấy bởi chốn truỵ lạc này, vẻ lãnh đạm trẻ con thường ngày của nó biến mất tự lúc nào.

Jae khẽ rút tay ra, đáp lại ánh mắt hỏi han của Min bằng một cái vỗ vai và một nụ cười. Cậu muốn Min biết rằng cậu đã ổn. Cậu thực sự hiểu, những lúc thế này cậu cần phải vững vàng hơn bao giờ hết, nhất là trước mặt ChangMin. Min vẫn còn trẻ con lắm, không nên để nó thấy cậu dao động.

Bản lãnh của “JJ” đã quay trở lại. Bước những bước dài hơn lên trước ChangMin, Jae tiến theo KangYu.

Thấy Jae, KangYu khẽ cúi đầu nhường bước, Jae hiểu mình đã tới điểm hẹn.

KangYu kéo nhẹ tấm rèm để chừa ra một lối đi vào phía trong, Jae thấy vô số những bóng người trên chiếc sofa rộng cạnh bàn rượu. BÌnh thản bước vào, Jae làm Min không khỏi ngạc nhiên vì sự thay đổi nhanh chóng. Đó chính là “JJ”, một người với tấm lưng lạnh lùng, đôi vai xuôi thanh thản gánh cả thiên thần và ác quỷ. Dù ở sau Jae nhưng Min vẫn cảm nhận được ánh mắt sâu hun hút được che sau mái tóc đen huyền đang nhấn chìm tất cả.


_Xin giới thiệu với mọi người ... _ KangYu nghiêng người kính cẩn_ ... đây là JaeJoong hyung, một trong số các đại ca đường khẩu của bang ShinKi tại Seul, còn đây là ChangMin, trợ thủ đắc lực của HeeChul hyung, lão đại ShinKi.

Rồi KangYu quay về phía Jae:

_Thưa hyung, đây là các quản lý của các địa bàn tại BangKok mà hyung yêu cầu em liên lạc ...

_Rất vui được gặp cậu _Một người chìa tay trước mặt Jae

_Hân hạnh được làm việc với các ông. Chúng ta bắt đầu thôi ...



---------End Chap 16 -----------
Về Đầu Trang Go down
Fly on me
Thành viên mới
Thành viên mới
Fly on me


Nữ
Tổng số bài gửi : 44
Birthday : 29/12/1990
Age : 33
Đến từ : Viet Nam
Job/hobbies : serect
Uy Danh : 2
Gia nhập : 16/01/2009
Tiền Thưởng : 48
Điểm thường :
Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Left_bar_bleue5 / 1005 / 100Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Right_bar_bleue


Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan]   Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] EmptyTue Apr 21, 2009 4:23 am

Chap 17:

_Để không làm lãng phí thời gian của các ông, tôi xin được phép vào vấn đề chính luôn _ Jae đặt chiếc ly xuống mặt bàn, khéo léo từ chối tời mời rượu của các đối tác_ Lần này tôi theo lệnh HeeChul hyung sang đây nhằm ngăn chặn âm mưu lấn chiếm địa bàn của JooHyun.

_Ta cũng nghe nói tời chuyện đó. Bọn ta có thể giúp gì được cho cậu?

_Tôi cần sự cung cấp thông tin và viện trợ từ phía các ông. Các ông có thể cho tôi biết vị trí chính xác sào huyệt trung tâm của JooHyun và đẳng Hắc Mã không? Tôi sẽ lập một kế hoạch chi tiết về việc tấn công nhằm có được sự dằn mặt trước tỉên, sau đó là cam kết không xâm phạm lãnh địa ...

_Không thành vấn đề. Là người của HeeChul thì chúng tôi sẵn lòng hỗ trợ. Nhưng cậu có chắc chắn về xác suất thành công?

_Chuyện đó các ông không phải lo _Min đột nhiên lên tiếng_ kế hoạch JaeJoong hyung bày ra chưa bao giờ thất bại.

_Tôi có thể chi tiết hơn một chút, là thế này ...

...

_Tôi mong có được sự hợp tác của các ông _ Jae kết thúc bản thuyết trình của mình bằng một ánh mắt nghiêm túc.




‘RẦM’

Cánh cửa đột nhiên bật mở kéo theo hơn chục thằng hộ pháp xông vào, KangYu bắn vào góc sau khi lãnh trọn phát đạp ngay bụng.

Nhìn mảnh băng đỏ quấn ở cánh tay mỗi thằng, biểu tượng của đảng Hắc Mã, Jae hiểu hànht ung của mình đã bị lộ. Ngay lập tức, Min và Jae cùng xông lên khi đọc được ám hiệu trong mắt đối phương.

Min bay lướt người lên tung cho hai tên trước mặt mỗi tên một cú đá vào sườn, té dạt sang hai bên nằm rên rỉ.

Còn Jae túm cổ lấy một thằng, đánh mạnh đòn đầu gối vào bụng khiến hắn gập người lại. Liền theo đó là cú đấm móc ngược lên, dựng tên đó thằng đứng rồi đổ ập xuống như một cây chuối. Ngay sau đó, một tên khác xông tới, vung gậy tấn công Jae. Cậu nhảy người ra sau tránh đòn của đối thủ rồi vụt xoay người đá vào mặt hắn khiến hắn choáng váng, làm văng gậy khỏi tay. Jae nhanh chóng dứt điểm bằng những cú đá mạnh như vũ bão.

Jae và Min quả xứng danh cao thủ của ShinKi, tấn công đẹp và nhanh gọn như một điệu nhảy trong lửa. Nhưng sức người có hạn, chỉ có mỗi mình hai người mà phải chống đỡ với hàng chục tên nên chẳng mấy chốc đã thấm mệt. KangYu tỉnh thoảng có xông vào nhưng cũng chỉ được một hai đòn là lại bị đánh bật ra xa.

Sau một hồi, Jae và Min từ thế áp sát lưng vào nhau đã bị tách ra, mỗi người một nơi. Jae rất lo lắng cho Min nhưng cũng chẳng biết phải làm sao vì đối phó với bọn đầu trâu mặt ngựa này cũng mệt lắm rồi. Dường như chũng biết cậu rất mạnh nên cứ tập trung vào phía cậu.


-----------------

Min như một con chim cắt nhanh nhẹn, cậu dùng con dao nhỏ của mình luồn lách qua đám nhãi nhép, “xỉa” cho mỗi thằng một dao khiến chúng đổ rầm rầm. Tuy chưa bao giờ ra mặt nhưng kĩ năng của cậu là do đích thân HeeChul và Jae truyền dạy nên rất khá. Nhất là cách dùng dao lại có bàn tay của Su nhúng vào thành ra bọn này đối với cậu không quá khó khăn để xử lý.


Nhưng rồi cậu chợt chậm lại khi nhìn thấy thái độ của KangYu. Cánh hắn đánh ... có gì đó không thật. Cậu linh cảm một điều không hay xảy ra phía sau lưng liền quay lại ...

‘BỐP’

Min chợt thấy đau nhói. Rồi cậu thấy trước mắt mình thật mơ hồ ...


----------------


Jae hụp người xuống để tránh đòn của một tên và quét chân đốn ngã hắn rồi nhanh như cắt, cậu quay người ra sau chém ngang ngay vào bắp chân một tên khác. Đánh vào chân luôn là phương pháp tối ưu nhất của Jae khi phải chống đỡ với số đông vì cách đó hạ gục đối thủ nhanh nhất mà ít tốn công sức nhất.

Mãi lo những kẻ ở phía trước, Jae không kịp chống đỡ phía sau lưng mình đang bị đe doạ bởi một lưỡi dao sáng loáng đang chực bổ xuống.


“PHẬP”

Cả thân hình đổ ập xuống trước mắt Jae như một cây chuối bị đốn ngang. Hắn chết vì một con dao nhỏ gắm ngay tim. Một kẻ nào đó đã bí mật cứu cậu.

Jae bàng hoàng vì thoát chết bất ngờ nhưng không để mình sững sờ lâu, cậu nhanh chóng hạ nốt những tên còn lại rồi cùng KangYu lao ra cửa thoát thân.

Khi tới bãi đất trống vắng vẻ và chắc chắn rằng mình không còn bị truy đuổi nữa cậu mới dừng lại để thở. Cậu nói mà vẫn không quay đầu lại:

_Tại sao lại bị lộ vậy nhỉ? Cậu có chắc là đã kiểm trả cẩn thận không đấy? Mà không biết Min có sao không nữa ...

Câu nói của Jae bị cắt ngang ngay khi một khối lạnh lẽo kề ngay cổ và những bóng đen từ từ tiến lại ... Quản lý các địa bàn tại BangKok ...
Về Đầu Trang Go down
Fly on me
Thành viên mới
Thành viên mới
Fly on me


Nữ
Tổng số bài gửi : 44
Birthday : 29/12/1990
Age : 33
Đến từ : Viet Nam
Job/hobbies : serect
Uy Danh : 2
Gia nhập : 16/01/2009
Tiền Thưởng : 48
Điểm thường :
Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Left_bar_bleue5 / 1005 / 100Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Right_bar_bleue


Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan]   Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] EmptyTue Apr 21, 2009 4:26 am

....


Cậu nặng nhọc mở mắt nhìn xung quanh. Chút ánh sáng lọt qua khe cửa chỉ đủ để cậu nhìn mọi vật một cách mờ ảo.

*Không biết Jae hyung có lo lắng cho mình quá không*

Cậu tựa người vào tường để ngồi thẳng dậy. Cánh tay bị trói chặt phía sau cũng đã mỏi nhừ.

*Tên KangYu khốn kiếp. Ngay từ đầu mình đã nói hắn là kẻ phản bội mà Jae hyung không nghe. Giờ thì thế này đây.*

Đột nhiên cánh cửa bật mở khiến cậu phải nhắm mắt lại vì chói. Một bọn người bước vào, lão già JooHyun bẩn thỉu và một vài thằng đàn em xun xoe nịnh hót.

_Mày là ChangMin đúng không?_Lão cất giọng ồm ồm đáng ghê tởm_Tao nghe danh mày đã lâu.

_Để một con chó như mày biết tên tao quả là một sự sỉ nhục.

_Nói thật, tao phục mày đấy, không hổ danh là thiên tài của ShinKi, mày đã mấy lần lọt vào được mạng lưới thông tin của tao khá dễ dàng nhỉ.

_Là do chúng mày ngu thôi.

_Khuôn mặt dễ thương của mày ... _Lão nhìn Min trầm ngâm_ hình như không thích hợp để nói mấy từ khó nghe đó.

_Lũ chúng mày ... làm thức ăn cho chó hết đi. _Min quát.

_Thằng oắt con...

Một thằng trong số những kẻ đứng sau JooHyun định xông lên cho cậu một cái bạt tai về tội xấc xược nhưng hắn đã ngăn lại. Bằng giọng cười khả ố, hắn nói:

_Tao có quà cho mày đây.

-----------------------------




Đứng giữa vòng vây của họng súng, Jae vẫn không hề mất bình tĩnh. Cậu nhìn thẳng vào mắt KangYu.

_Cho cậu một cơ hội. Nói đi, tại sao phản bội ShinKi?

_Hahahahaha ... cho tao một cơ hội ư? Người nói câu đó phải là tao mới đúng. Chẳng tại sao cả_Hắn cười khinh bỉ_Ngay từ đầu tao đã là người của Hắc Mã rồi, chỉ có mày mới ngu ngốc tin tưởng đàn em quá như vậy.

_...

_Thật là, nói cho mày biết, đàn em trước mặt mày đây là giả, người mày gặp trong BlackPub cũng là giả nốt, kể cả những thông tin, những đảm bảo tao nói với mày ... chẳng cái nào là thật.

Hắn đắc ý quay khẩu súng trên tay.

_Bọn tao đã điều tra về ShinKi, về mày khá kĩ và biết được rất nhiều chuyện. Đặc biệt, kể cả việc mày vừa là “JJ”, sát thủ đắc lực của HeeChul, vừa là Kim JaeJoong, con trai Chủ tịch Hội đồng quản trị kiêm Tổng giám đốc tập đoàn I.E.C. mày nghĩ sao nếu ông bố đáng kính của mày một ngày biết được cậu con yêu quí mẫu mực của mình lại là xã hội đen, từng đưa hàng chục thằng xuống mồ không có chỗ chôn.

_ ...


Jae vẫn không hề để ý tới lời hắn nói. Cậu lạnh lùng rút từ trong túi áo ra chiếc mũ vải màu đen. Ánh mắt đáng sợ ẩn nấp dưới vành mũ. Thật đáng tiếc cho KangYu vì hắn chỉ mới vào ShinKi được một thời gian ngắn nên không hề biết cái đáng sợ thực sự của “JJ”.

_Min đang ở đâu?

_Thằng nhóc đó đang ở trong tay ngài JooHyun. Có lẽ đã chết rồi đó.

_Thằng khốn ..._ Jae rít qua kẽ răng.

_Mày yên tâm, chúng mày sẽ được đoàn tụ ngay thôi. Giết nó đi.

_Mày ... đã điều tra thiếu sót rồi.

Dứt lời, Jae vòng qua người KangYu, kéo hắn làm bia đỡ hàng chục viên đạn vừa xả vào mình. Cơ thể KangYu bị đục lỗ như tổ ong. Jae gạt mạnh chiếc khoá bí mật bên tay áo. Một khẩu súng mini được thả xuống tay cậu.

Chỉ trong nháy mắt, cậu đã bắn hạ 5 tên, đồng thời nhanh chóng cướp lấy khẩu súng sủa một tên và hạ nốt đám còn lại.

Mùi máu tanh nồng nặc.

Khẽ gạt vai áo, cậu nhìn đống xác người nằm la liệt dưới sàn, cười khểy.

_Sai lầm lớn nhất của mày là không biết con người thật khi tao đội mũ.



------------------------


Sau hiệu lệnh của JooHyun, một tên đàn em mang theo chiêc can màu trắng bước vào. Chúng đổ lên người cậu một thứ chất lỏng sền sệt có mùi hắc thật khó chịu, thứ mà người ta vẫn gọi bằng cái tên: Dầu hoả. Tiện thể, chúng bồi cho cậu mấy phát đạp.

*Khốn kiếp, tao mà không bị trói thì ...*

_Nếu mày thấy sảng khoái thì cứ việc hét to lên nhé. Ở đây vắng vẻ lắm, không có ai nghe thấy gì đâu.

JooHyun đứng thẳng dậy.

_Mày còn di ngôn gì cần nói với hyung của mày không?

Min nhìn hắn căm thù, tay vẫn ra sức tìm cách cởi trói

_Di ngôn của tao không cần nói, _ Cậu quát lên_ vì các hyung sẽ không để mày sống mà nói hết đâu.

JooHyun một lần nữa ngồi xuống trước mặt cậu, lấy ra chiếc bật lửa.

_Để xem ... _Hắn huơ qua huơ lại ngọn lửa trước mặt cậu như trêu ngươi_ Tao và mày, ai sẽ chết trước.

_THẢ TAO RA!!!!!!!!!!!!!!


_Hahahahahahahaha ....._Hắn cười lớn.

Và rồi hắn cùng đàn em lùi ra xa. JooHyun châm điếu thuốc, rít một hơi thật dài trong khi nhìn cậu giãy giụa trong vũng dầu.

_Vĩnh biệt mày, ChangMin.

Hắn mở bật lửa và ném nó về phía cậu.

Tử thần kề lưỡi hái sát cổ mà cậu chẳng biết làm gì ngoài nhắm mắt chờ cái chết.



“ĐOÀNG”

Chiếc bật lửa bị bắn lệch quỹ đạo văng vào một góc.

_Jae hyung. _Min mừng rỡ.

_Mày là ... _ JooHyun gầm lên_ ... “JJ”.

Chẳng nói chẳng rằng Jae quay về phía Min.

“XOẸT”

“XOẸT”

Hai lưỡi phi tiêu sượt qua sợi dây trói khiến nó đứt tung.

_Thằng ... thằng ... KangYu... _ JooHyun lắp bắp_ Nó ...

_Mày xuống Địa ngục mà gặp nó.


Min nhanh chóng cởi chiếc áo thun thấm đầy dầu ra và Jae cùng xông về phía JooHyun một lượt. Dù sao cũng là một lão đại, những tên đàn em bên JooHyun khi này cũng không phải tay vừa. Mặt khác, vệ sĩ của JooHyun phía trước ngôi nhà nghe thấy biến cũng lập tức chạy tới khiến Min và Jae chống đỡ khó khăn.

_Hyung, hyung lo JooHyun đi, để em bọn bên ngoài.

Jae lao về phía JooHyun, nhanh chóng hạ gục những kẻ nào cản đường ...


----------End Chap 17--------------
Về Đầu Trang Go down
Sponsored content





Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan]   Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan] Empty

Về Đầu Trang Go down
 
Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan]
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 2 trangChuyển đến trang : 1, 2  Next
 Similar topics
-
» Tất cả vì bản quyền và vì tác giả của fic - một câu chuyện muôn thưở!!!!
» Chicken Soup for the Soul 2 - Có Phải Trái Đất Chuyển Động Vì Bạn
» MV Good By My Love - chuyện tình buồn của nàng " cháo" So Eun!

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Fanficland :: ๑۩۞۩๑ Fic Dành Cho 198x ๑۩۞۩๑ :: Shōnen Ai (SA) Fic-
Chuyển đến