Fanficland
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Fanficland

Cùng nhau xây dựng một forum chuyên về những FANFIC chất lượng
 
Trang ChínhTrang Chính  GalleryGallery  Tìm kiếmTìm kiếm  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  
Hãy cùng chúng tôi chia sẽ bài viết, những fic hay cho FANFICLAND. Chân thành cảm ơn tất cả các bạn!!!
Latest topics
» [One Short] Phím đàn Piano nhuốm máu | JoongNa|
[L]i[E] or [L]ov[E] Emptyby tyt.koy Thu Jul 28, 2011 3:55 pm

» [Longfic] Lớp mẫu giáo SS501
[L]i[E] or [L]ov[E] Emptyby Love_SS Mon Dec 20, 2010 7:24 am

» LOVE ME (longfic- DBSK)
[L]i[E] or [L]ov[E] Emptyby Telve Mon Nov 29, 2010 2:27 pm

» Chỉ Tình yêu Có thể............(couple JiYung - GaEul)
[L]i[E] or [L]ov[E] Emptyby kumxjnh Sun Jul 25, 2010 3:10 pm

» Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan]
[L]i[E] or [L]ov[E] Emptyby akluvka Wed Dec 23, 2009 5:30 pm

» Sao phim “Cô bạn gia sư” và 9 cô gái SNSD đến Việt Nam
[L]i[E] or [L]ov[E] Emptyby FOX'S Sun Oct 18, 2009 12:18 pm

» Kangin của nhóm Super Junior và những vận đen trong tháng 9 - 10/2009
[L]i[E] or [L]ov[E] Emptyby FOX'S Sun Oct 18, 2009 12:00 pm

» Phim Hàn hoành tráng nhất 2K9 đã đổ bộ đến Việt Nam
[L]i[E] or [L]ov[E] Emptyby MinSu Sun Sep 27, 2009 12:59 am

» "Bom tấn" truyền hình Iris
[L]i[E] or [L]ov[E] Emptyby MinSu Sun Sep 27, 2009 12:51 am

» Nàng "Cháo" Kim So Eun bị kiện
[L]i[E] or [L]ov[E] Emptyby MinSu Sun Sep 27, 2009 12:45 am

» Cuộc phỏng vấn cuối với Jaebum - 2PM rơi vào khủng hoảng
[L]i[E] or [L]ov[E] Emptyby MinSu Thu Sep 17, 2009 5:55 am

» Super Junior "áo phông dép lê" đi dã ngoại
[L]i[E] or [L]ov[E] Emptyby MinSu Wed Sep 09, 2009 3:20 am

» [VietSub] Super Junior with Starking 180409
[L]i[E] or [L]ov[E] Emptyby MinSu Fri Sep 04, 2009 11:19 pm

» [Anime] One Piece 293++
[L]i[E] or [L]ov[E] Emptyby mxcpro Wed Sep 02, 2009 6:48 am

» Tin tức mới nhất xung quanh scandal "DBSK khởi kiện SM Town "
[L]i[E] or [L]ov[E] Emptyby FOX'S Sat Aug 08, 2009 6:36 am


 

 [L]i[E] or [L]ov[E]

Go down 
Tác giảThông điệp
*Asano*
Kỹ thuật viên
Kỹ thuật viên
*Asano*


Nữ
Tổng số bài gửi : 21
Birthday : 10/10/1985
Age : 38
Đến từ : Vietnam
Job/hobbies : Eating
Uy Danh : 1
Gia nhập : 18/12/2008
Tiền Thưởng : 23
Điểm thường :
[L]i[E] or [L]ov[E] Left_bar_bleue20 / 10020 / 100[L]i[E] or [L]ov[E] Right_bar_bleue

Thú nuôi : [L]i[E] or [L]ov[E] Fishy

[L]i[E] or [L]ov[E] Empty
Bài gửiTiêu đề: [L]i[E] or [L]ov[E]   [L]i[E] or [L]ov[E] EmptySun Apr 26, 2009 10:31 am

Lie or Love

Fic sưu tầm
Link fic gốc http://yaoiland.it-4vn.com/diendan/showthread.php?t=4088
Tự bạch về fic của tác giả:
Title : Lie or Love
Authour : min_food / jaeho_endlesslove
Pairing:
Yoo Chun
[L]i[E] or [L]ov[E] Park_Yoo_Chun_02

JunSu:

[L]i[E] or [L]ov[E] H%203



Disclaime: they are not mine
Category: SA
Summary: Xin cho mf nợ nhé T_T
Note: Lần đầu tiên viết fic,có gì mong bà con đánh cho hai chữ “đại xá” vì dám “múa rìu qua mắt thợ”.Xin cứ com thật lòng để tui còn biết mà rút kinh nghiệm><

--------

_ Chúng ta chia tay đi - Hắn thản nhiên nhấp li cafe, không để ý đến vẻ mặt ngạc nhiên của người ngồi đối diện hắn, một cô gái xinh xắn dễ thương nhưng giờ đây khuôn mặt đó đang lộ vẻ sững sờ vì những gì hắn vừa nói.

_ Tại sao?!?Không phải chúng ta đang rất vui vẻ sao?? - Cô gái hỏi với giọng run run

Hắn từ tốn đặt li cafe xuống, nhìn thẳng vào mắt cô gái, đáp lại bằng giọng nói lạnh lùng như chính vẻ mặt hắn bây giờ:

_ Chán rồi!

Rồi hắn đứng lên bỏ đi, bỏ mặc cô gái đang bất động ...





Trong tiếng nhạc ồn ào của quán bar, hắn cầm li rượu sóng sánh trong tay liếc nhìn những cô gái đang õng ẹo lả lơi cạnh hắn bằng vẻ chán ngán ... "Quán bar - rượu - những cô gái - qua đêm - chia tay". Cuộc sống của hắn dường như lặp đi lặp lại trong vòng quay đó...



Hắn - Park Yoohun, một công tử hào hoa, giàu có, đẹp trai với mái tóc đen dài lãng tử khuôn mặt nam tính, và là đối mắt đen thăm thẳm sẵn sàng hút hồn bất cứ ai nhìn vào đó ... Xung quanh hắn luôn có những cô gái đẹp vây quanh, hắn không từ chối ai cả .. ai hắn cũng quan hệ .. từ những cô gái dạn dĩ trong quán bar đến những cô gái ngây thơ hắn vô tình gặp ngoài đường ... tất cả đều có một điểm chung: bị vẻ bề ngoài của hắn mê hoặc, tự nguyện đến với hắn .. và tất cả đều bị hắn chia tay không thương tiếc sau một khoảng thời gian ngắn..


Hắn bước ra khỏi quán sau khi đã từ chối khéo léo cô gái, đưa cho cô ta một số tiền. "Hôm nay anh mệt, để hôm khác nha cưng".

Ngồi trong xe, hắn chợt nhớ tới cô gái hắn vừa chia tay mấy hôm trước, Jang Ri In, một cô gái rất dễ thương con nhà lành, được hắn giúp thoát khỏi mấy tên côn đồ trong một lần đi chơi. Cô coi hắn như một vị anh hùng, một chàng hoàng tử bước ra từ câu chuyện cổ tích. Ngày đầu hắn cũng thấy thú vị. Nhưng khi cô càng si mê hắn, hắn lại càng mất hết hứng thú với cô.. và rồi chia tay.


Mải suy nghĩ ,hắn không để ý có một người vừa đi ngang qua trước mũi xe của hắn.

KEEEEEEEEETTTTTTTTTTTT.
Hắn vội phanh xe, chạy xuống xem xét tình hình. Người đó đứng dậy phủi quần áo.

_ Cậu không sao chứ?

Người đó ngẩng lên. “WOW...xinh quá..” - Hắn thầm nghĩ.

Quả thật, trước mặt hắn lúc này là một cậu bé thật dễ thương với mái tóc vàng khẽ rủ trước đôi mắt to tròn, khuôn mặt bầu bĩnh, hai má hơi ửng hồng. Mải nhìn người lạ, hắn chợt giật mình khi nghe tiếng cậu:

_ Có sao đó, anh đi đứng như thế àh..

“Ui, người trông dễ thương mà sao có vẻ dữ quá! Nhưng giọng cậu nghe hay thật, trong và thanh như tiếng của cá heo í..”
_ Tôi..tôi xin lỗi..tôi ko cố ý. - Hắn ấp úng .. “Trời ơi, sao lại ấp úng như thế, bản lĩnh của mi đâu hết rồi, Park Yoochun.”

_ Không cố ý còn như vậy.. anh mà cố ý chắc chết con nhà người ta rồi...- Cậu lườm hắn một cái rồi quay người bỏ đi không quên nói một câu - Lần sau nhớ đi đứng cho cẩn thận đó!

Nhưng khi vừa quay người đi được vài bước, cậu bỗng khuỵ xuống, hắn vội chạy lại. Chân cậu đã bị thương sau cú va chạm vừa rồi. Lấy lại phong độ, hắn vừa cười vừa nói:

_ Cậu bị thương rồi, để tôi đưa cậu về.

_ Tôi tự lo được. Vết thương bé xíu này nhằm nhò gì. Hơn nữa .... tôi nhìn mặt anh gian lắm. Thôi, xe bus đến rồi tôi tự về được!


Đúng lúc đó,chiếc xe bus tiến tới,cậu vội đi lên xe,bỏ mặc hắn đang ngẩn ngơ ở lại . Khi chiếc xe đã xa, hắn mới giật mình ... Cậu đi rồi...

Không thể nào, lần đầu tiên có người phớt lờ hắn lại còn bảo mặt hắn gian ư? “Thật không cam tâm...nhưng cậu cũng dễ thương thật. Giá mà gặp lại thì..” - Hắn vừa nghĩ vừa quay lại xe, bỗng nhiên

"Thẻ sinh viên, Kim Junsu, đại học Kyung Hee"

_ Chúng ta sẽ còn gặp lại...cá heo dễ thương.





Hôm sau, hắn lái xe đến ngôi trường đại học danh giá chờ cậu. Giờ tan đã lâu sao cậu vẫn chưa ra? Hay hôm nay cậu nghỉ học? Hắn định quay xe ra về thì thấy bóng cậu chạy ra cổng trường.

_ Hey Kim Junsu..!

Cậu quay lại, vẻ ngạc nhiên khi thấy hắn.

_ Sao anh lại ở đây?

Hắn bước đến gần, vẫy vẫy tấm thẻ của cậu trên tay:

_ Hôm qua cậu làm rơi cái này,tôi nhặt được nên đem nó trả cậu.

_ Ra là anh nhặt được sao? Cám ơn! Tôi đang vội, xin phép anh!

Cậu lại định thoát khỏi hắn lần nữa sao? Đâu dễ vậy...

_ Cậu vội đi đâu? Để tôi đưa cậu đi.

_ Không cần đâu, thế thì vất vả cho anh quá!

_ Không có gì, dù sao tôi cũng đang rảnh ... mà không phải cậu đang vội sao?

_ Uhm..vậy thì làm phiền anh!Anh...

_ Không có chi! - Hắn mỉm cười mở cửa xe cho cậu - Tôi là Park Yoochun, cứ gọi Yoochun cũng được!



Trò chơi đã bắt đầu,nhưng..ai mới là chủ trò đây...


Được sửa bởi *Asano* ngày Sun Apr 26, 2009 11:18 am; sửa lần 3.
Về Đầu Trang Go down
*Asano*
Kỹ thuật viên
Kỹ thuật viên
*Asano*


Nữ
Tổng số bài gửi : 21
Birthday : 10/10/1985
Age : 38
Đến từ : Vietnam
Job/hobbies : Eating
Uy Danh : 1
Gia nhập : 18/12/2008
Tiền Thưởng : 23
Điểm thường :
[L]i[E] or [L]ov[E] Left_bar_bleue20 / 10020 / 100[L]i[E] or [L]ov[E] Right_bar_bleue

Thú nuôi : [L]i[E] or [L]ov[E] Fishy

[L]i[E] or [L]ov[E] Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [L]i[E] or [L]ov[E]   [L]i[E] or [L]ov[E] EmptySun Apr 26, 2009 10:32 am

_ Junsu à...cậu có người yêu chưa? - Hắn hỏi khi đang lái xe.

_ Tôi...mà anh hỏi làm gì?

_ Tò mò thôi! Cậu dễ thương thế này chắc lắm người theo lắm nhỉ?!

_ Anh quá khen! - Cậu đỏ mặt đáp. Trông thật dễ thương.

_ Vậy chúng ta làm bạn nhé! - Hắn khẽ nhếch môi cười. Kế hoạch đã bắt đầu!

Từ sau hôm đó hắn luôn đi theo cậu, từ lúc cậu tan học đến khi cậu tan ca làm, hắn đều dành phần đưa đón, đôi lúc còn tặng cậu những món quà đắt tiền. Lúc đầu cậu còn lịch sự từ chối, nhưng hắn vẫn cương quyết “chăm sóc” cậu. Nhưng có lúc thực sự cậu thấy thật khó chịu.

_ Sao anh cứ làm phiền tôi hoài thế? Tôi đã nói là không cần anh đưa đón mà. Cả những món quà, anh đừng tặng nữa, tôi không cần!

_ Có sao đâu. Dù sao tôi cũng rỗi mà! Hơn nữa chúng ta là bạn, nên quan tâm chăm sóc nhau! - Hắn thản nhiên nhìn khuôn mặt giận dữ của cậu. Lúc giận trông cũng đáng yêu.

_ Tôi không cần, anh nên dừng lại nếu muốn chúng ta vẫn là bạn. Anh cứ thế bạn trai tôi biết thì sao..

_ Bạn trai? Cậu có bạn trai rồi sao? - Hắn giật mình. Bạn trai?

_ Uh..mà tôi chưa nói với anh sao? Hôm nay cậu ấy đến đón tôi đó!



_ Junnie! - Một giọng nói vang lên phía cửa.

_Hyukie đến rồi. - Cậu chạy lại mừng rỡ.

_ Đây là...

_ Đây là Yoochun, người bạn mình mới quen - Cậu quay sang hắn - Yoochun, đây là Hyuk Jae, người tôi đã nói với anh đó. Chúng tôi phải đi bây giờ, chào anh nhé!


Đâu có gì mà phải mừng rỡ như thế .. Tên kia nữa, ai cho hắn gọi Junnie chứ? Mình còn chưa đựơc gọi nữa. Mà trông hắn xấu hoắc, trông cứ như một con khỉ ấy, lùn hơn mình, xấu trai hơn mình .. Sao cậu lại ..."

Mi sao vậy, Park Yoochun!? Cậu ta có bạn trai rồi, là “hoa đã có chủ”. Ngươi còn cố dành làm gì. Dù sao ngươi cũng chỉ coi cậu ta như một trò chơi mà. Bỏ đi! Tối nay đến bar quen vài cô, đời lại đẹp mà.



Hắn đến bar muộn, ngồi một mình dù nhiều cô đến làm quen nhưng hắn đều từ chối. Không hiểu sao từ khi quen cậu, hắn thấy mọi cô gái đều vô vị... Lắc đầu thật mạnh, hắn lẩm bẩm.

_ Mình điên rồi,sao lại nhớ đến cậu ta cơ chứ?

_ Anh à..hôm nay đi với em nhé! - Tiếng ồn từ bàn bên cạnh khiến hắn khó chịu, hắn muốn về.

_ Haha..đương nhiên rồi! Hôm nay anh sẽ ở lại với cưng!

Giọng nói khiến hắn dừng chân, giọng nói này...

Cô gái kia tiếp tục õng ẹo:

_ Anh nói dối! Không phải anh đang quen một cậu bé rất dễ thương sao?

_ Ai ...à, em nói Junsu sao? Cậu ta chỉ là một món đồ chơi dễ thương thôi, sao bằng em được chứ? Anh chơi chán sẽ b..

Chưa kịp nói hết câu, Hyuk Jae đã bị một người đấm vào mặt.

_ Đồ đểu...- Yoochun vừa nói vừa phủi tay - Hạng như mày đánh chỉ thêm bẩn tay.



Hắn quay đi, bắt gặp một ánh mắt ... Cậu .. Cậu ở đây? Cậu đã nghe được những gì?

_ Junsu...
_ Đây là việc gia đình mà cậu nói à? - Junsu không màng gì đến Yoochun, quay ra hỏi Hyuk Jae - Cậu để quên điện thoại ở nhà tôi, tôi đuổi theo trả thì thấy cậu vào đây. - Giọng cậu vẫn bình tĩnh lạ thường. - Đừng đến tìm tôi nữa!


Cậu bỏ đi. “Không nên để cậu một mình trong lúc này” - Hắn vội đuổi theo cậu.
Cậu đang cố bắt một chiếc taxi.

_ Tôi đưa cậu về! - Hắn níu tay cậu.

Hai người cứ vậy im lặng trên đường về nhà cậu. Trông cậu có vẻ buồn, vì tên đó sao? ... Nhưng sao hắn lại thấy trong lòng nhẹ nhõm.

_ Sao anh không nói gì? - Giọng cậu vang lên hờ hững. - Mọi ngày anh nói nhiều lắm mà...

_ Tôi nghĩ cậu cần thời gian yên tĩnh vì chuỵện mới xảy ra.

_ Anh nghĩ tôi sẽ đau khổ, tự dằn vặt mình sao? - Cậu hỏi hắn, giọng pha chút mỉa mai..

_ Không...tôi chỉ nghĩ...

_ Tôi đâu yếu đuối như con gái. Hơn nữa cậu ta cũng không xứng để tôi phải đau khổ. Tôi ghét nhất là loại đàn ông đa tình phong lưu, dựa vào vẻ ngoài dễ nhìn của mình để đùa giỡn với tình cảm các cô gái. - Hình như khi nói cậu đang nhìn thẳng vào hắn, cậu muốn ám chỉ gì đây...


Không! Chắc hắn chỉ tưởng tượng ra vậy thôi. Cậu không thể biết về con người trước kia của hắn được, cậu rất ghét chuyện đó mà, nếu cậu biết thì... Hắn sẽ không để chuyện đó xảy ra. Chắc chắn là như vậy!

_ Uhm...vậy cậu về nghỉ đi! Mai tôi sẽ tới đón. - Hắn dừng xe trước khu nhà cậu.

_ Cảm ơn anh đã đưa tôi về, và .. cả về cú đấm đó nữa! -Cậu khẽ cười, chào hắn lần cuối rồi bước lên nhà.
Hắn lái xe đi. Cậu đã cười với hắn. Vậy là hắn đã một cơ hội, dù rất nhỏ nhưng hắn sẽ tận dụng...


Hắn nào biết một ánh mắt vừa nhìn bóng dáng hắn đi, vừa lắc đầu cười khẩy:

_Ngu ngốc!

-----------
hu.hu..lần đầu tui viết fic,hay dở gì thì cũng mong bà con cho cái ý kiến....đừng đọc chùa của tui mà tội nghiệp tui lắm...
Về Đầu Trang Go down
*Asano*
Kỹ thuật viên
Kỹ thuật viên
*Asano*


Nữ
Tổng số bài gửi : 21
Birthday : 10/10/1985
Age : 38
Đến từ : Vietnam
Job/hobbies : Eating
Uy Danh : 1
Gia nhập : 18/12/2008
Tiền Thưởng : 23
Điểm thường :
[L]i[E] or [L]ov[E] Left_bar_bleue20 / 10020 / 100[L]i[E] or [L]ov[E] Right_bar_bleue

Thú nuôi : [L]i[E] or [L]ov[E] Fishy

[L]i[E] or [L]ov[E] Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [L]i[E] or [L]ov[E]   [L]i[E] or [L]ov[E] EmptySun Apr 26, 2009 10:33 am

Sau buổi tối ngày hôm đó, hắn chăm sóc cậu nhiều hơn, cậu cũng không từ chối nữa. Hắn đưa cậu đi học, đến chỗ làm thêm, đón cậu về. Hai người thường hẹn hò, ăn tối, đi chơi cùng nhau. Ai nhìn cũng nghĩ đây là một đôi hạnh phúc, và quả thực hắn cũng rất muốn vậy. Nhưng cậu... có vẻ như cậu vẫn chưa hiểu lòng hắn. Hay cậu cố tình không hiểu... Dù sao, cậu cũng đã mở lòng với hắn, cậu đã cười với hắn nhiều hơn, những nụ cười làm hắn bao lần choáng váng ...


Cũng đã gần ba tháng kể từ lúc quen cậu, qua những cử chỉ hành động gần đây của cậu, liệu cậu đã có tình cảm với hắn? Chỉ là cậu ngại bày tỏ trước? Đựơc! Hắn sẽ làm điều đó trước, vì cậu và cả vì hắn nữa. Ngày mai. A!Chẳng phải ngày mai là... Hắn sẽ ngỏ lời với cậu trong ngày trọng đại đó, như vậy sẽ càng ý nghĩa! Uhm,trước tiên...

_ Junsu à? Uhm..anh đây! Ngày mai em có bận gì không? Ngày mai đi cùng anh nhé? Uh,anh sẽ đến đón em sớm! Ngủ ngon, cá heo!

Rồi...kế đến hắn cần đến lấy món đồ đã đặt hôm trước ở tiệm kim hoàn..






Sáng hôm sau, trước khu nhà trọ của Junsu.

_ Anh đến sớm vậy? - Junsu hơi ngạc nhiên khi vừa bước xuống đã gặp Yoochun đứng đó từ lúc nào.

_ Àh.. thói quen dậy sớm thôi! Em ngủ ngon chứ? Có mơ về anh không? - Hắn cười, vẻ mặt gian gian.

_ Xí! - Junsu chu mỏ nhìn hắn - Anh cứ ở đó mà mơ đi.

Oh my God! Có ai nói với cậu rằng khi cậu làm như thế trông cậu rất quyến rũ không.. làm hắn chỉ muốn..

_ Này, anh có định đi không? Sao đứng đó nhìn tui hoài vậy? Sáng tui đã rửa mặt rồi, không có nhọ đâu! - Giọng cậu kéo hắn khỏi suy nghĩ (đen tối).

_ Có chứ! Hôm nay anh sẽ đưa em đến một nơi, bảo đảm em sẽ thích!



Hai người lên xe, hắn cứ vậy lái đi .. đi rất xa, ra cả ngoại thành! Hắn dừng xe khi tới ngôi biệt thự nằm trên một khu đồi. Cậu xuống xe để nhìn kĩ hơn toàn cảnh...

_ Đây là biệt thự riêng của gia đình anh, cũng là nơi anh sống hồi nhỏ !

Hắn đưa cậu đi tham quan mọi chỗ, chỉ cho cậu cái cây hồi bé hắn hay trèo, dắt cậu đến chỗ bí mật của hắn, nơi hắn thường tới những lúc trốn học... Tất cả, hắn muốn chia sẻ với cậu tất cả tuổi thơ, những kỉ niệm của hắn.

“Quả là đúng đắn khi đưa cậu tới đây!” - hắn nghĩ khi nhìn khuôn mặt rạng rỡ của cậu.



_ Hôm nay rất vui, cám ơn anh nhé! - Cậu nói khi hai người lên xe trở lại thành phố vào cuối ngày - Nhưng sao anh lại đưa tôi đến đây vào hôm nay?

Hắn chỉ im lặng mỉm cười. “Rồi em sẽ biết ngay thôi!”

Dừng xe trước khu nhà, hắn quay sang, nhìn cậu bằng ánh mắt dịu dàng, đặt vào tay cậu một món quà.

_ Em mở ra đi. - Hắn nói khi nhìn thấy vẻ ngạc nhiên trên khuôn mặt cậu.
_ Đẹp quá! - Cậu khẽ reo lên, một sợi dây chuyền bạch kim với mặt là một chú cá heo ngậm viên ngọc nhỏ màu tím, màu mà cậu thích nhất.

_ Em thích chứ? Anh đặt riêng cho chú cá heo bé nhỏ của anh đó!- Hắn thực sự rất vui khi thấy cậu thích nó.

_ Nhưng sao anh lại tặng tôi? Hôm nay anh lạ lắm!

Hắn mỉm cười, nhìn thẳng vào mắt cậu, cất giọng trầm trầm:

_ Junsu, hôm nay là sinh nhật anh! Anh muốn ăn mừng ngày này cùng với người yêu của mình, vì thế nên anh đã đưa em về nơi đó, nơi anh sinh ra và lớn lên, cũng là nơi lưu giữ nhiều kỉ niệm của anh. Anh muốn chia sẽ cùng em tất cả những điều quan trọng trong cuộc đời anh. Và... từ bây giờ, anh muốn em là một phần quan trọng trong đó! - dừng lại một chút để nhìn cậu, hắn khẽ hít vào như lấy thêm can đảm - Junsu, anh yêu em! Em đồng ý làm người yêu của anh nhé!



Im lặng ...


Cậu bối rối nhìn hắn, ấp úng:

_ Yoochun... chuyện này.. chuyện này bất ngờ quá, tôi... cần thời gian suy nghĩ ....... xác định rõ ........... tình cảm của mình!



“Suy nghĩ? Em vẫn chưa .........” - Vậy hắn sẽ chờ.

_ Không sao đâu. Em cứ suy nghĩ kĩ! Mai anh sẽ chờ nghe câu trả lời của em! .. Chúc em ngủ ngon, và mơ những giấc mơ đẹp!

Hắn tiễn cậu lên tận cửa nhà, khẽ nắm tay cậu, nhìn cậu hi vọng. Cậu bối rối rút tay lại, gật đầu chào hắn rồi bước vào nhà!

Ngày mai .......
Về Đầu Trang Go down
*Asano*
Kỹ thuật viên
Kỹ thuật viên
*Asano*


Nữ
Tổng số bài gửi : 21
Birthday : 10/10/1985
Age : 38
Đến từ : Vietnam
Job/hobbies : Eating
Uy Danh : 1
Gia nhập : 18/12/2008
Tiền Thưởng : 23
Điểm thường :
[L]i[E] or [L]ov[E] Left_bar_bleue20 / 10020 / 100[L]i[E] or [L]ov[E] Right_bar_bleue

Thú nuôi : [L]i[E] or [L]ov[E] Fishy

[L]i[E] or [L]ov[E] Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [L]i[E] or [L]ov[E]   [L]i[E] or [L]ov[E] EmptySun Apr 26, 2009 10:33 am

Hắn hiện giờ không biết nên vui hay lo lắng. Hắn hẹn cậu sáng nay gặp lại. Hắn không muốn ép buộc cậu, nhưng.. hắn không muốn chờ đợi. Hôm qua là sinh nhật khó quên nhất trong đời hắn. Cả đêm không ngủ, hắn đến trước nhà cậu sớm hơn giờ hẹn, tự nhủ: “Chờ đợi cũng là một niềm hạnh phúc của tình yêu”


Hắn thay đổi nhiều quá. Chưa bao giờ hắn nghĩ mình sẽ yêu một người thật lòngđến vậy. Park Yoochun hào hoa đa tình đã không còn, không còn “quán bar - rượu - những cô gái”. Cuộc sống của hắn bây giờ chỉ có cậu, Kim Junsu và mọi điều liên quan đến cậu. Đôi lúc hắn cũng tự hỏi: hắn mới quen cậu 3 tháng, điều gì đã khiến hắn yêu cậu đến vậy? Hắn hỏi rồi chính hắn tự trả lời:hắn yêu lúc cậu lạnh lùng với hắn, lúc cậu khóc, cậu cười, ngay cả khi cậu giận dỗi... Tất cả mọi điểm ở cậu đều rất đáng yêu, nhưng trên hết, hắn yêu cậu vì cậu đã làm thay đổi con người hắn, nhờ cậu hắn đã biết yêu thật lòng một người là thế nào..


Mải chìm đắm trong suy nghĩ, hắn không để ý cậu đã đứng ttước mặt hắn.

_ Anh đến lâu chưa?

_ À.. anh cũng vừa mới đến

Nhìn đôi mắt mệt mỏi của cậu, hắn vội hỏi:

_ Đêm qua em không ngủ được sao?Em ốm à?anh đưa em đi khám..

_Yoochun-cậu ngắt lời hắn-tôi không sao...hôm nay tôi sẽ trả lời anh chuyện hôm qua...

_Uhm...em cứ nói đi...-Thái độ của cậu hôm nay thật lạ..

_Tôi...tôi từ chối,tôi không thể nhận lời yêu anh....



Hụt hẫng...


đau nhói....



_ Vì sao??? Hay em cần thêm thời gian suy nghĩ? Anh sẽ không ép em nữa, anh sẽ chờ! -Hắn vội vàng.

_ Không cần đâu. Tôi đã nghĩ rất kĩ rồi. Câu trả lời là... - Cậu nhìn thẳng vào mắt hắn - Tôi không yêu anh, hay đúng hơn.. tôi chưa từng có chút tình cảm nào với anh.



Cậu có biết từng lời cậu nói đang xé nát tim hắn...



_ Tại sao? Vì anh không tốt, anh có điểm nào không xứng với em.. hay em vẫn yêu hắn ta.. nếu vậy... nếu đã không có tình cảm gì với anh sao còn cho anh hi vọng chứ?!? - Hắn không để ý giọng mình đang to dần hay mọi ánh mắt xung quanh đang nhìn hắn.

_ Bình tĩnh đi Yoochun... Tôi sẽ cho anh biết vì sao. Ngay từ đầu đây đã là một màn kịch, tôi cố ý tiếp cận anh, làm quen với anh, khiến anh si mê tôi, sau đó... khi anh ngỏ lời tôi sẽ từ chối! Còn Hyuk Jae, đó không phải bạn trai tôi mà là bạn thân của tôi, tôi đã nhờ cậu ấy đóng vai tên bạn trai phụ tình để tranh thủ tình cảm của anh thôi!


Một màn kịch? Cậu đang nói gì vậy... Mọi điều cậu nói ......


_ Chắc anh muốn biết nguyên nhân - Cậu dừng lại, nhìn hắn bắng con mắt lạnh lùng và gay gắt - Anh còn nhớ Jang Ri In?


Jang Ri In? Jang Ri In? Là cô bé đó...sao cậu lại biết...

_ Jang Ri In là em họ tôi, cách đây hơn 3 tháng anh đã chia tay với nó sau một thời gian hai người quen nhau, chỉ vì lí do: “Chán rồi!”. Anh có biết, đó là một cú sốc lớn với nó không? Cô tôi đã phải đưa nó sang Trung Quốc để nó nguôi ngoai phần nào..

Im lặng một chút, giọng cậu trầm xuống.

_ Tôi mồ côi cha mẹ từ nhỏ, chính cha mẹ Ri In đã nuôi tôi khôn lớn. Cô chú và Ri In là gia đình duy nhất của tôi. Tôi không muốn họ đau lòng, và tôi sẽ trừng trị bất cứ kẻ nào làm điều đó.

_ Anh - Giọng cậu bỗng trở nên gay gắt - anh là kẻ chuyên đùa giỡn với tình yêu, điều anh nhận được hôm nay cũng là quả báo cho những việc anh đã làm trước kia...người như anh không xứng đáng có được tình yêu!

Nói xong cậu quay người bỏ đi...

_ Em thực sự không có chút tình cảm nào với anh? - Giọng hắn khiến cậu dừng bước - Tất cả chỉ là màn kịch.. Vậy những điều em nói, những kỉ niệm của chúng ta.. đều như vậy sao?

Hắn đang mong chờ gì đây...

_ Đúng! Tất cả chỉ là giả thôi.


Hết...

Hết thật rồi sao ...
Về Đầu Trang Go down
*Asano*
Kỹ thuật viên
Kỹ thuật viên
*Asano*


Nữ
Tổng số bài gửi : 21
Birthday : 10/10/1985
Age : 38
Đến từ : Vietnam
Job/hobbies : Eating
Uy Danh : 1
Gia nhập : 18/12/2008
Tiền Thưởng : 23
Điểm thường :
[L]i[E] or [L]ov[E] Left_bar_bleue20 / 10020 / 100[L]i[E] or [L]ov[E] Right_bar_bleue

Thú nuôi : [L]i[E] or [L]ov[E] Fishy

[L]i[E] or [L]ov[E] Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [L]i[E] or [L]ov[E]   [L]i[E] or [L]ov[E] EmptySun Apr 26, 2009 10:34 am

Vậy là hắn chẳng còn gì! Cậu bước đi mang theo trái tim, tâm hồn hắn! Cậu có biết cậu thật nhẫn tâm khi đưa hắn lên thiên đường hi vọng rồi đẩy hắn xuống địa ngục tuyệt vọng! Nhưng... sao hắn vẫn không thể hận cậu, không thể quên đựơc cậu, hắn vẫn yêu cậu nhiều lắm... Cậu có biết...




Đã 1 tháng kể từ ngày đó! Lại một đêm như bao đêm khác, hắn vùi mình trong men rượu, chỉ có uống thật say thì khi đêm về hắn mới không nghĩ về cậu, về những kỉ niệm của hai người.

“ Yoochun.. Yoochun ah... có điện thoại kìa...” - Hắn ngẩng lên khi nghe giọng cậu, thất vọng khi chỉ là tiếng chuông điện thoại. Một số máy lạ,hắn không quan tâm. Vừa tắt máy hắn vừa nhớ lại khuôn mặt giận dỗi của Junsu khi thu tiếng cậu làm thành chuông điện thoại vừa rồi...

“ Không được.. mình phải quên...” - Lắc đầu thật mạnh, hắn uống cạn li rượu đầy vừa rót.

“ Yoochun.. Yoochun ah... có điện thoại kìa...” - Lại là số điện thoại lạ đó.

_ Alo.. - Hắn khó chịu bắt máy.

_ ..............

_ Xin hỏi ai vậy?

_ Yoochun oppa, là em, Jang Ri In! - Giọng phía bên kia đáp lại nhẹ nhàng.

_ ..............

_ Oppa ..rảnh không? Em có chuyện cần gặp!


4.

Nói chuyện ư? Phải rồi! Dù sao hắn cũng muốn gặp lại Ri In để nói lời xin lỗi. Ngày đó hắn đã quá vô tình khi làm tổn thương cô ấy. Cũng ở quán cafe này đây mà... Chính cậu đã nhắc nhở hắn như thế.

_ Xin lỗi đã đến muộn, Yoochun oppa!

Hắn quay lại, vẫn con người đó, khuôn mặt đó nhưng sao có vẻ chững chạc hơn, người lớn hơn.

_ Anh cũng mới tới.

Một sự im lặng bao trùm hai người. Hắn muốn xin lỗi nhưng không biết nên nói như thế nào.

_ Em....

_ Anh...- Hai người cùng đồng thanh.

_ Oppa nói trước đi. - Ri In mỉm cười

_ Em nói trước đi!

_ Uhm. Vậy em nói trước! Em mới về nước... 4 tháng bên phương trời mới đã làm em hiểu ra rất nhiều... Ngày đó em còn quá trẻ con nên mới ngộ nhận tình cảm giữa chúng ta.. Em khi đó quá trẻ con. - Ri In hơi đỏ mặt cười - uhm... chúng ta có thể vẫn làm bạn được không?- Cô rụt rè.

_ Ngốc! Tất nhiên chúng ta vẫn sẽ là bạn - Hắn bật cười - Anh cũng muốn xin lỗi em về chuyện ngày trước, quả thật ngày đó anh có hơi vô tình, thích phiêu lưu đùa giỡn với tình cảm... - Ánh mắt hắn chợt xa xăm - nên hiện giờ...

_ Yoochun oppa đang nhớ Junsu oppa?

_ ............

_ Chuyện đó có một phần là lỗi của em, vì em nên Junsu oppa mới có ác cảm với oppa và bày ra màn kịch đó... Nhưng oppa... thật sự thích Junsu oppa ?

_ Không! - Hắn trả lời dứt khoát - Anh yêu cậu ấy, yêu thật sự!

_ Vậy sao oppa không cố gắng?

_ Anh còn cơ hội sao? Cậu ấy ghét anh còn chưa hết kìa - Hắn mỉm cười cay đắng.

_ Oppa đã hoàn toàn thay đổi rồi. Trước đây trong chuyện tình cảm, oppa rất nhạy bén. - - Ri In ngả người ra sau nhìn Yoochun. - Oppa không hề cảm nhận được rằng Junsu oppa cũng có tình cảm với mình sao?

Hắn thực sự ngạc nhiên trước lời nói của Ri In. Cậu có tình cảm với hắn?

_ Em..em đang an ủi anh?

_ Em không an ủi. - Khẽ thở dài, Ri In không thể tin người ngồi trước mặt mình lúc này là công tử Park Yoochun hào hoa đa tình một thời, giống một chàng trai lúng túng trong chuyện tình cảm đầu đời hơn! - Vậy em hỏi ... sợi dây chuyền hình cá heo ngậm viên ngọc tím là của oppa tặng Junsu oppa?

_ Đúng!

_ Junsu oppa luôn đeo nó trên cổ, nâng niu như báu vật, thỉnh thoảng lại ngồi ngắm với vẻ mặt tư lự buồn buồn! Oppa có biết sinh hoạt của huyng ấy hiện giờ rất đáng lo không? Ngoài giờ học, huyng ấy đi làm thêm ở rất nhiều nơi, đến tối muộn mới về, ăn uống thất thường. Những khoản tiền học và tiền tiêu cha mẹ em đều có thể chi trả và Junsu oppa cũng không hề tiêu pha nhiều. Trước đây chỉ làm thêm ở một nơi nhưng hiện giờ em lo Junsu oppa sẽ ngã bệnh mất!

_ Sao.. em lại cho anh biết những chuyện này?

_ Trời ơi! Hai người đúng là hai kẻ ngốc cứng đầu. Em nói cho anh là muốn anh đến gặp Junsu oppa. Hai người hãy nói chuyện với nhau, bỏ qua chuyện của em để làm rõ những vấn đề của riêng hai người. Đừng để tình yêu thực sự tuột khỏi tầm tay.

This is timeless ... love

_ Han Kyung? Đợi em một chút nhé. Vâng, không có chuyện gì đâu. Em sẽ ra ngay.

_Han Kuyng?
_ Anh ấy là bạn em, là du học sinh Trung Quốc. - Nét mặt Ri In thoáng hồng khi nhắc đến người đó. - Không nói chuyện đó nữa. Oppa hãy đến gặp Junsu oppa ngay đi! Đây là chìa khoá căn hộ của huyng ấy. Em tin oppa sẽ làm cho Junsu oppa trở lại như ngày xưa!

Trước khi đi, Ri In nói với hắn với vẻ mặt tinh ranh:

_ Cố lên nhé, “anh rể”!

Hắn vẫn chưa thể tin mọi chuyện lại thay đổi như vậy... Nếu đúng như Ri In nói, cậu thật sự có tình cảm với hắn? Hắn vẫn còn cơ hội để yêu cậu...

Mặc kệ đúng sai, Chúa đã cho hắn cơ hội này, hắn sẽ tận dụng nó để mang cậu về bên hắn.
Về Đầu Trang Go down
*Asano*
Kỹ thuật viên
Kỹ thuật viên
*Asano*


Nữ
Tổng số bài gửi : 21
Birthday : 10/10/1985
Age : 38
Đến từ : Vietnam
Job/hobbies : Eating
Uy Danh : 1
Gia nhập : 18/12/2008
Tiền Thưởng : 23
Điểm thường :
[L]i[E] or [L]ov[E] Left_bar_bleue20 / 10020 / 100[L]i[E] or [L]ov[E] Right_bar_bleue

Thú nuôi : [L]i[E] or [L]ov[E] Fishy

[L]i[E] or [L]ov[E] Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [L]i[E] or [L]ov[E]   [L]i[E] or [L]ov[E] EmptySun Apr 26, 2009 10:35 am

Last chap ròi.....
--------------------


*****Flash back*****

...em thực sự không có chút tình cảm nào với anh sao.......

...tất cả chỉ là màn kịch..vậy những điều em nói, những kỉ niệm của chúng ta..đều như vậy sao?
*****End flash*****

Kí ức về buổi hôm đó vẫn luôn ám ảnh Junsu. Khi hắn hỏi cậu câu ấy, thực sự trái tim cậu đã gào thét rằng: Không, thực sự cậu cũng có tình cảm với hắn. Cậu cũng ....... yêu hắn!

Phải! Cậu yêu hắn. Không biết từ lúc nào nhưng cậu đã không còn ghét hắn nữa, những nụ cười của cậu với hắn không còn giả tạo nữa. Cậu đã rất vui khi ở bên hắn, một tên ngốc luôn làm mọi điều chỉ mong cậu vui, để thấy cậu cười...

Hắn thật ngốc, nhưng cậu còn ngốc hơn hắn! Cậu làm hắn đau khổ, nhưng cậu còn đau khổ hơn hắn...

Một tháng rồi, cậu làm thêm rất nhiều, không phải vì kinh tế mà vì cậu muốn công việc sẽ phần nào làm cậu quên được hắn. Cậu trở về nhà khi đã tối muộn, hôm nay cậu có uống chút ít với những người ở chỗ làm. Cũng tốt! Rượu sẽ làm cậu không gặp phải cơn ác mộng đó, cơn ác mộng luôn ám ảnh cậu hàng đêm: hắn ngồi đó, im lặng nhìn cậu với ánh mắt trách móc!

Mở cửa, cậu hơi loạng choạng bước vào nhà, mệt mỏi thả người lên ghế... mơ màng.
Cậu lại nằm mộng?! Hắn đang ngồi trên ghế đối diện với cậu? Nhưng ánh mắt hắn nhìn cậu không trách móc mà đầy trìu mến. Hắn tiến đến chỗ cậu, ôm cậu vào lòng..ấm quá. Cậu nhớ cảm giác này biết bao..

Khoan! Ấm áp ư........?

Cậu giật mình sực tỉnh, đẩy hắn ra...

_ Em sao vậy? Sao lại đẩy anh.. - Hắn xuýt xoa.

Ảo ảnh không thể nói. Nếu như vậy thì không phải là mơ. Vậy ........... đúng là hắn sao?

_ Sao..sao anh lại ở đây?

_ Anh muốn gặp em, chúng ta cần nói chuyện!

_ Tô..tôi không có chuyện gì để n..nói với anh! - Cậu cố tỏ ra lạnh lùng, nhưng chính giọng nói run rẩy của cậu đang tố cáo cậu. Và..hắn đã nhận ra điều đó.

_ Thật sao? - Hắn khẽ nhếch miệng cười, nụ cười làm cậu hơi đỏ mặt - Em chắc không? -Giọng hắn mơn trớn bên tai cậu.

_ Sa..sao lại kho..không chứ? - Giọng cậu càng run hơn nữa. Cậu đang rất cố gắng, nếu không chỉ chút nữa thôi cậu sẽ ôm chầm lấy hắn. Nhận thấy điều đó, hắn quyết định tung ra đòn cuối cùng:

_ Vì em vẫn đang đeo sợi dây anh tặng, phòng em vẫn còn tấm ảnh chúng ta chụp cùng nhau...và, anh nghe rất rõ tiếng tim em đập nhanh khi ngồi gần anh nãy giờ. Nếu em không yêu anh, muốn từ chối anh lần nữa...hãy giải thích mọi điều trên cho anh, nhìn thẳng vào mắt anh mà nói rõ ràng đi. - Hắn nhẹ nhàng xoay khuôn mặt cậu lại.

Cậu run run nhìn hắn, cố kìm những giọt nước mắt nhưng không kịp nữa rồi, cậu bật khóc..tiếng khóc làm hắn giật mình hoảng hốt, hắn chỉ muốn cậu thừa nhận tình cảm của mình thôi, không ngờ...

_ Uh..uh..thôi nín mà, không khóc nữa,anh xin lỗi, anh sẽ không ép em nữa...đừng khóc nữa mà,cá heo!

_ Anh ngốc vừa thôi, tôi gây tổn thương cho anh như vậy mà anh..vẫn còn yêu tôi sao? Đúng là ngốc. - Cậu nói trong tiếng nấc.

_ Uh..anh ngốc! Nhưng tên ngốc này mãi mãi chỉ yêu “cá heo” dễ thương của anh thôi!-Hắn lau nhẹ những giọt nước mắt trên má cậu.

_ Ai là của anh chứ? - Cậu đỏ mặt cúi đầu. Ui,sao đôi môi cậu lại chu ra như quyến rũ hắn bảo hắn hãy hôn lên đó vậy..

Và...một nụ hôn bắt đầu....nụ hôn sau bao đau khổ, có vị mặn của nước mắt nhưng vẫn tràn đầy vị ngọt ngào hạnh phúc...

Nụ hôn vừa dứt, hắn nhẹ nhàng ôm cậu vào lòng:

_ Chúng ta làm lại từ đầu nhé! Quên hết mọi chuyện trước đây đi, lừa dối, tính toán, hiểu lầm..tất cả. Anh sẽ không để mất em một lần nữa. I love you,now and forever...

_ Me too,Yoochun...- Cậu vòng tay ôm lại hắn. Cậu cũng không muốn cảm nhận nỗi đau, sự cô đơn vì thiếu hắn một lần nữa, không bao giờ!

Bonus extra

_ Su à, hình như em uống rượu?

_ Ah..chỉ một chút thôi, tại mọi người chỗ làm thêm cứ mời mãi. Sao vậy? Chun không thích hả, vậy từ giờ em sẽ không uống nữa đâu!

_ Không phải là không thích. Chỉ là nhớ đừng uống rượu trước mặt ai khác ngoài Chun nhé *giọng đã bắt đầu gian gian*

_ Vì sao? *ngây thơ*

_ Vì khi Su uống rượu, nhìn mặt rất...làm cho người ta muốn...

_ Á..làm gì thế Chun? Uhm...Uhmm..


--------------

authour biết đọc yaoi, chứ hem có biết vik yaoi dù chỉ là mild yaoi...thế nên,chúng ta dừng ở đây.Còn đoạn Bonus,ai muốn hiểu sao cũng được ^_________^ tui chắc là “ai cũng hiểu chỉ vài người không hiểu” thôi!


Kết thúc một fic nhảm!!!!
Về Đầu Trang Go down
Sponsored content





[L]i[E] or [L]ov[E] Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [L]i[E] or [L]ov[E]   [L]i[E] or [L]ov[E] Empty

Về Đầu Trang Go down
 
[L]i[E] or [L]ov[E]
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Fanficland :: ๑۩۞۩๑ Fic Dành Cho 198x ๑۩۞۩๑ :: Shōnen Ai (SA) Fic-
Chuyển đến