vinhvinh
Tổng số bài gửi : 8 Birthday : 28/02/1990 Age : 34 Đến từ : Ho Chi Minh city Job/hobbies : Student Uy Danh : 3 Gia nhập : 14/01/2009 Tiền Thưởng : 3 Điểm thường : Thú nuôi :
| Tiêu đề: [Fic sưu tầm - One Chap] MƯA Wed Jan 14, 2009 5:50 am | |
| Tác giả: linh2304089Link fic gốc: http://krfilm.net/f/viewthread.php?tid=16224&extra=page%3D6&page=1Rating: không rõ Mưa _ Nè , thi tốt nghe nhóc !
Con nhỏ leo xuống từ cái xe đạp cọc cạch - cà tàng của anh , khuôn mặt tỏ vẻ ngái ngủ thấy rõ , cũng đúng thôi hôm nay nhỏ thi đại học mà . Chà , đúng là ngày quan trọng của cuộc đời nhỉ . Hôm nay , ba mẹ nó đi công tác - một hợp đồng “ cực kì quan trọng “ đến tận cả trăm triệu _ Biết rồi , khổ lắm nói mãi . Anh nói suốt cả năm trời mà chưa thấy chán - ko thấy mệt sao ? - nó chu mỏ phụng phịu Anh ko trả lời , chỉ cười cầu hoà với nó . Mà cũng chỉ có anh chàng ngốc như anh mới chịu nổi cái tính cách quái gở , những sở thích vô chừng của nó mà thôi . Mà kể ra cũng lạ thật , đến tận hôm nay là tròn một năm - sáu tháng - 15 ngày nó vẫn ko hiểu vì sao anh lại để ý nó & nó lại yêu một người như anh . Anh đâu có đẹp trai , tướng tá cũng bình thường ( anh có phần hơi bị thư sinh nữa ) . Anh chẳng có nhiều tiền lại đang là sinh viên năm nhất phải đi làm thêm mới trang trải nổi cuộc sống ở thành phố gạo châu củi quế này . Ko nhà lầu , chẳng xe hơi thậm chí là một chiếc xe đạp tử tế cũng ko có làm sao xứng với vị “ đại tiểu thư “ như nó . Vậy mà , con bé vẫn yêu anh Nó yêu anh ko hề tính toán thiệt hơn , nó khoái tiếng lọc cà lọc cọc của con ngựa sắt cũ kĩ anh hay cưỡi . Bằng con ngựa ấy , ngày ngày anh vẫn chở nó đi học - đi dạo phố . Lần đầu tiên , anh cho nó biết hương vị của quán lề đường . Lần đầu tiên anh cho nó biết cảm giác đi dưới cơn mưa bất chợt cho dù quần áo ướt như chuột lột Nó thích cả cây kem rẻ tiền anh mua , thích gói kẹo dẻo hình thú anh mua thứ mà bình thường nó chẳng bao giờ thèm đụng tới Những bài học mà anh - gia sư kiêm người yêu của nó hướng dẫn thật là sinh động biết bao , anh cho nó rất nhiều - những cái ôm bất chợt chẳng cần có lý do , cây dù anh luôn cố dúi vào bàn tay con nhóc đãng trí chả bao giờ xem dự báo thời tiết như nó
_ Cầm đi !
Anh dúi vội cây dù vào tay nó , màu hồng - đấy lại thêm một lý do nữa để con nhóc như nó phải lòng anh . Anh lúc nào cũng ân cần , chu đáo . Biết nó thix dọc mưa nhưng lúc nào cũng lo nó bị bệnh _ Anh coi dự báo thời tiết rồi , hôm nay mưa lớn lắm đó .... chắc chắn là em hông mang dù chứ gì ? _ Thì có anh mang là được rồi , anh là dù của em mà - nó vừa cầm dù vừa cười khúc khích . _ Này , con bé kia ... nếu ko có anh thì sao ? _ Thì em sẽ dầm mưa về nhà . - nó trả lời tỉnh queo _ Ngốc .. - anh cốc đầu nó , bàn tay trượt trên mái tóc đen dài óng ả . Bất ngờ , anh kéo nó vào lòng thật nhanh đủ để con bé cảm nhận mùi hương thân thuộc và ấm áp ấy . _ Thi tốt hen , hôm nay mà qua môn này nữa là Ok đó nhóc con ! _ Ưhm , em nghĩ là mình sẽ đậu thôi ... vì có sư phụ như anh chỉ dạy mà - con bé tinh nghịch quàng cổ anh _ Thôi mau vào đi , trễ rồi kìa ! nhớ là thi cho tốt đó . _ Biết rồi , khổ lắm , nói mãi ... Nó quay quảy bước vào phòng thi , miệng thì lẩm bẩm khó chịu chứ thực ra trong lòng “ zui “ lắm , cực kì luôn ấy chứ . Đúng vậy , hôm nay nó phải làm bài thật tốt vì nó quyết tâm đậu chung trường với anh mừ ... ... Lúc ấy , nó và anh sẽ cùng đi học .... Lại được đường đường - chính chính yêu nhau chứ ko phải trên cương vị thầy giáo & học sinh _ Này , bé con . _ Lại gì nữa hở ông lắm lời ? - con bé quay lại gắt gỏng . _ Còn điều này nữa.... anh yêu em ... Nỏ ngoẻn miệng cười thật tươi ... vẫy tay chào anh , anh đúng là đồ ngốc ngốc nhất thế giới Nhưng mà ... ngốc rất dễ thương Và tên ngốc đó , luôn đứng chờ cho đến khi nó đi khuất hẳn ., cho dù nó ko hề quay lại nhìn
Trời đúng là có đổ cơn mưa , con bé đâu có mong trời mưa . Nó đứng nép sát vào một góc , bài thi của nó hôm nay phải nói sao nhỉ “ good” . Cứ nghĩ đến đó thôi là nó ko thể nhịn nổi nụ cười Mà... Trời mưa thế này chắc là con ngựa của anh lại giở chứng bất tử mất thôi ... và rồi anh lại đến trễ , nó sẽ lại giận dỗi vô duyên - sẽ lại bắt anh năn nỉ - cùng anh ăn kem và đi dạo dưới mưa Nó bung cây dù hồng , miệng lẩm bẩm âm thanh của một bài hát quen thuộc mà nó chẳng còn nhớ rõ tên nữa . Bàn chân bé nhỏ bước theo nhịp tí tách ... tí tách của cơn mưa Nặng dần ... nặng hạt dần ... làm nó nhớ lại lần đầu tiên gặp anh Một ngày trời mưa ... mưa rất to .... Lần đầu tiên nó gặp một anh chàng sinh viên thật thà đến thế , và anh có lẽ cũng là lần đầu tiên gặp một con bé bướng bỉnh như nó . Và lần đầu tiên anh tỏ tình với nó Cũng lại là một ngày mưa , mưa giăng khắp phố phường - nhạt nhoà của khuôn mặt anh - khuôn mặt nó Lần đầu anh nắm lấy bàn tay lạnh ngắt của nó , ôm nó vào lòng cho khỏi ướt . Có đôi lần ... con bé tự hỏi có khi nào tình yêu của nó cũng kết thúc như cơn mưa ... Có khi nào ko ?
Trời càng ngày càng tối , mưa càng ngày càng nặng hạt ... người càng ngày càng vắng , mọi người đã về nhà cả rồi. Con bé nắm chặt cây dù trong tay , chờ đợi ... anh sẽ đến thôi mà .
“ Đây là chương trình thời sự đặc biệt của chúng tôi , lúc 4h30 chiều nay tại đã xảy ra một vụ tai nạn nghiêm trọng . Một chiếc xe buýt đâm vào người đi xe đạp làm nạn nhân tử vong ngay lập tức và gây ra ùn tắc giao thông hàng giờ liền , chúng tôi sẽ thông tin thêm khi co chi tiết mới “
Trời mưa càng ngày càng lớn , con bé ngốc nghếch vẫn cứ đợi chờ Vẫn mãi đợi chờ , một điều gì đó .... Một người nào đó ... | |
|