Fanficland
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Fanficland

Cùng nhau xây dựng một forum chuyên về những FANFIC chất lượng
 
Trang ChínhTrang Chính  GalleryGallery  Tìm kiếmTìm kiếm  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  
Hãy cùng chúng tôi chia sẽ bài viết, những fic hay cho FANFICLAND. Chân thành cảm ơn tất cả các bạn!!!
Latest topics
» [One Short] Phím đàn Piano nhuốm máu | JoongNa|
Ẩn Số Trái Tim Emptyby tyt.koy Thu Jul 28, 2011 3:55 pm

» [Longfic] Lớp mẫu giáo SS501
Ẩn Số Trái Tim Emptyby Love_SS Mon Dec 20, 2010 7:24 am

» LOVE ME (longfic- DBSK)
Ẩn Số Trái Tim Emptyby Telve Mon Nov 29, 2010 2:27 pm

» Chỉ Tình yêu Có thể............(couple JiYung - GaEul)
Ẩn Số Trái Tim Emptyby kumxjnh Sun Jul 25, 2010 3:10 pm

» Sợi Dây Chuyền Màu Bạc [for DBSK's Fan]
Ẩn Số Trái Tim Emptyby akluvka Wed Dec 23, 2009 5:30 pm

» Sao phim “Cô bạn gia sư” và 9 cô gái SNSD đến Việt Nam
Ẩn Số Trái Tim Emptyby FOX'S Sun Oct 18, 2009 12:18 pm

» Kangin của nhóm Super Junior và những vận đen trong tháng 9 - 10/2009
Ẩn Số Trái Tim Emptyby FOX'S Sun Oct 18, 2009 12:00 pm

» Phim Hàn hoành tráng nhất 2K9 đã đổ bộ đến Việt Nam
Ẩn Số Trái Tim Emptyby MinSu Sun Sep 27, 2009 12:59 am

» "Bom tấn" truyền hình Iris
Ẩn Số Trái Tim Emptyby MinSu Sun Sep 27, 2009 12:51 am

» Nàng "Cháo" Kim So Eun bị kiện
Ẩn Số Trái Tim Emptyby MinSu Sun Sep 27, 2009 12:45 am

» Cuộc phỏng vấn cuối với Jaebum - 2PM rơi vào khủng hoảng
Ẩn Số Trái Tim Emptyby MinSu Thu Sep 17, 2009 5:55 am

» Super Junior "áo phông dép lê" đi dã ngoại
Ẩn Số Trái Tim Emptyby MinSu Wed Sep 09, 2009 3:20 am

» [VietSub] Super Junior with Starking 180409
Ẩn Số Trái Tim Emptyby MinSu Fri Sep 04, 2009 11:19 pm

» [Anime] One Piece 293++
Ẩn Số Trái Tim Emptyby mxcpro Wed Sep 02, 2009 6:48 am

» Tin tức mới nhất xung quanh scandal "DBSK khởi kiện SM Town "
Ẩn Số Trái Tim Emptyby FOX'S Sat Aug 08, 2009 6:36 am


 

 Ẩn Số Trái Tim

Go down 
2 posters
Chuyển đến trang : 1, 2  Next
Tác giảThông điệp
Admin
Điều Hành Viên
Điều Hành Viên
Admin


Nữ
Tổng số bài gửi : 262
Birthday : 12/04/1984
Age : 40
Uy Danh : 9
Gia nhập : 01/12/2008
Tiền Thưởng : 95
Điểm thường :
Ẩn Số Trái Tim Left_bar_bleue100 / 100100 / 100Ẩn Số Trái Tim Right_bar_bleue

Thú nuôi : Ẩn Số Trái Tim Mouse

Ẩn Số Trái Tim Empty
Bài gửiTiêu đề: Ẩn Số Trái Tim   Ẩn Số Trái Tim EmptyMon Jan 05, 2009 7:15 am

Tên fic : Ẩn Số Trái Tim
Tác giả: Boruavang
Rating : K
Casting:




Đoàn Kiệt Nhân - Calvin
Thiên tài trong ngành kiến trúc, một kĩ sư kiến trúc trẻ tuổi của tập đoàn Đoàn thị.Là người thừa kế duy nhất di sản khổng lồ từ ông nội, nhưng anh không thích bản thân dựa vào ông mà có đc thành tựu.

Ẩn Số Trái Tim 20762_fahrenheit096_122_884lo


Lập Chánh - Jiro
Bạn "nối khố" của Kiệt Nhân, một nhân vật thứ hai trong Đoàn thị ( sau Kiệt Nhân). Anh nhiệt tình, vui vẻ thế nhưng không dễ bị lợi dụng. Đoàn thị xem anh như người con thứ hai trong gia đình.

Ẩn Số Trái Tim 1_864230226l

Đoàn Kiệt Quốc - Arron
Con trai thứ 2 nhà họ Đoàn, không thích sống theo sự xếp đặt của gia đình,tuy rất thần tượng anh mình nhưng lại không thích bị đem so sánh với anh. Năm 15 tuổi cậu cùng mẹ bỏ sang Canada định cư.


Ẩn Số Trái Tim Aaron_2


Lâm Tử - Selina
Một cô gái kiên cường,hoạt bát nhưng lại thiếu tự tin trong cuộc sống. Cô cho rằng mình là sao chổi khi vừa chào đời đã mất mẹ,cha con cô đùm bọc lẩn nhau trong cảnh cơ hàn nhưng ngôi nhà nhỏ của cô ko bao giờ ngớt những tiếng cười vui vẻ. Cho đến khi...

Ẩn Số Trái Tim 1_478048658l


Khiết Lộ - Hebe
Tình cờ quen biết, Hebe quí mến Selina vì lòng nhân hậu và sự chân thật của cô. Cả hai trở thành bạn thân và chính Hebe là người động viên an ủi Selina nhiều nhất mỗi khi bị.....Calvin bắt nạt.

Ẩn Số Trái Tim 7594

Uông Đình ( Đình Đình)
Lập Tiểu Qui em gái bị mất tích của Jiro- Lập Chánh. Đồng thời cô củng là con gái nuôi yêu quí của tổng giám đốc công ty nhà đất & cảnh quang môi trường DELTA GROUP .

Ẩn Số Trái Tim Head
Về Đầu Trang Go down
https://fanficland.forumvi.com
Admin
Điều Hành Viên
Điều Hành Viên
Admin


Nữ
Tổng số bài gửi : 262
Birthday : 12/04/1984
Age : 40
Uy Danh : 9
Gia nhập : 01/12/2008
Tiền Thưởng : 95
Điểm thường :
Ẩn Số Trái Tim Left_bar_bleue100 / 100100 / 100Ẩn Số Trái Tim Right_bar_bleue

Thú nuôi : Ẩn Số Trái Tim Mouse

Ẩn Số Trái Tim Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Ẩn Số Trái Tim   Ẩn Số Trái Tim EmptyMon Jan 05, 2009 7:49 am

Tại một thôn chài giáp biển thành phố Đài Nam
[bác đưa thư] Cô Lâm Tử ra nhận thư!!!!!
[Selina] dạ cháu là Lâm Tử - Xin cảm ơn bác ạ.
Selina vui mừng khi đầu đề người gởi đc ghi tên cha cô. Cô xé vội bì thư và hết sức bàng hoàng và bất ngờ khi đọc những dòng sau:


"
Gởi cô Lâm Tử - con gái duy nhất của ông Lâm Hảo Sanh, chúng tôi trân trọng mời cô đến sống ở khu nhà số....đường....khu...thành phố Đài Bắc theo như lời căn dặn của cha cô.Chúng tôi đính kèm vé máy bay và một chi phiếu dùng cho cô chi tiêu suốt quãng đường.
Ghi chú: Đây là món quà sinh nhật ông Lâm Sanh tặng cho cô nhân sinh nhật 20 tuổ
i"

[Selina] thật khó hiểu, ba nói đi Đài Bắc tìm người bạn hợp tác làm ăn thế mà biệt tích 4 tháng nay, giờ lại gởi thư kiu mình lên đó tìm ba, sinh nhật gì chứ đã qua hơn 1 tháng rồi mà. Nhưng nếu ba có làm ăn phát đạt ba cũng về đây rước mình chứ đâu kiu mình 1 thân 1 mình lên đó chứ? Ba đang âm mưu gì nhi?.....Thôi cứ lên đó thử để ba sống 1 mình cũng đâu ổn_ selina cứ suy đi nghỉ lại và quyết định lên Đài Bắc tìm cha theo sự xếp đặc của ông.
------------------------------------------
Tại Đài Bắc
[tiếng chuông cửa] Tính tong,tính tong........
[tiếng trả lời phát ra từ máy] Cô là ai? cô tìm ai?
[Selina] dạ cháu tên Lâm Tử, cháu tìm pa pa của cháu, ông tên Lâm Hảo Sanh ạ!
[tiếng trả lời] Ah cô Lâm Tử, cô đợi tôi một chút nhé.
Từ tít xa trong ngôi nhà, 1 người phụ nữ bước ra, trông gương mặt bà phúc hậu và rất sang trọng.
[người phụ nữ] Chào cháu Lâm Tử sau giờ này cháu mới đến? Đi đường xa vất vả ko cháu?
[Selina] dạ...không ạ. Nhưng.. cô cho cháu hỏi cô là ai có được không?
[Người phụ nử] Cô là quản gia nhà này, cô tên Phụng, từ nay cháu gọi cô là Dì Phụng được rồi.
[Selina] Dạ cháu chào dì Phụng, dì gọi cháu là Selina nhe', ba cháu vẩn thường gọi như vậy đấy. Ba cháu đâu hả dì?
[dì Phụng] Ah`...ba cháu hiện không ở nhà, ông đã đi Nhật từ tuần trước rồi. Chắc khoảng 2 -3 tháng sau mới về.
[Selina] hả????? Đi Nhật hả dì??? ba cháu trước giờ có đi xuất ngoại bao giờ đâu??lại còn đi tới 2-3 tháng. Ba cháu dạo này làm gì thế nhỉ?
[Dì P] thôi vào nhà đi. Ít tháng sau ba cháu về 2 cha con tha hồ trò chuyện.
SElina theo dì Phụng vào nhà.
[Selina] Wow nhà gì mà đẹp vậy, to như cung điện ấy, lại có nguyên một mảnh vườn trước nhà đầy cỏ xanh nữa. Ba làm ăn gì mà mau giàu thế kia???_Selina vừa đi, vừa ngắm nhìn vừa suy nghĩ lung tung cô chẳng biết mình đến phòng mình lúc nào.
[dì ] Selina đây là phòng của cháu, cháu thích trang trí gì thêm cứ nói dì nhé dì sẽ gọi người làm theo ý cháu. Đồ đạc và hành lí cứ để dưới phòng khách sáng mai dì sẻ cất dùm cháu. Giờ cháu tắm rửa thoải mái xong xuống dùng bữa cùng dì, lâu rồi mới có người cùng ăn cơm với dì đấy.
[Selina] dạ cháu cảm ơn dì.
Thế là một ngày bắt đầu cho những chuỗi ngày không êm đềm của Selina bắt đầu...nhưng cô nào có biết, đêm đó cô ngủ rất say ( chắc do đi đường xa), trong giấc mơ cô thấy mình dc mặc chiếc váy công chúa màu trắng sánh bước cùng cha cô, đức vua oai phong lẫm liệt....
---------------------------------------------
[Selina] Chào buổi sáng dì Phụng. Cháu giúp dì nhe'
[dì] Chào cháu. Thôi dì làm gần xong rồi. cháu nga\ồi xuống ăn sáng cùng dì nhé.
[Selina] ở nhà cháu quen làm công việc rồi, dì không cho cháu phụ cháu cảm thấy ái náy lắm.Cháu dọn dĩa giúp dì nhé.
Selina nhanh chóng giúp dì Phụng don dĩa, 2 dì cháu cùng nhau dùng điểm tâm.
[Selina] wow dì nấu ăn cực ngon chã bù với cháu. Ba cháu sao thật tốt phước khi đc dì làm quản gia nhi?
[dì] vậy cháu ăn nhiều nhé, ba cháu có dặn dì không đc kể gì cho cháu nghe về ổng, ông nói để gặp cháu ông có nhiều đề tài để nói hơn.
[selina] ha haha...ba cháu vốn vậy mà...ông nói nhiều lắm dì ơi...kể chuyện là kể thâu đêm suốt sáng ấy. Nhưng dì ơi, dì chỉ cháu 1 số công việc để làm nhé, nhà to thế này mà chỉ có 1 mình dì làm hà dì để cháu giúp dì nhe'. Cháu năn nỉ dì đó.
[dì] ah..thôi...thôi...đc rồi. Để cháu phụ cũng tốt, dì già rồi làm một mình ko xuể, dì chỉ cháu 1 số việc nhe'.
[Selina]-cười tươi- cảm ơn dì.
Thế là Selina và dì Phụng ngày càng thân nhau,tính Selina chân thật lại nhiệt tình, dì Phụng lại cực kì thích con gái nên 2 dì cháu nhanh chóng kết thân với nhau cũng là việc bình thường.
------------------------------------------------


1 tuần sau
[di`] Selina cháu có thư mời nhập học nè. Cháu sẽ đc học ở trường Mỹ A', một trường đhọc tư thục có tiếng ở tp này.
[Selina] ơ...đi học hả dì, ba cháu nói học xong phổ thông sẻ để cháu theo ba học buôn bán luôn. sao giờ lại học đại học thế này?
[di`] ờ thì...chắcc... lúc đó ba cháu chưa dư giả nên mới tính thế, giờ gia cảnh đã khác, ông muốn cháu đc học đến nơi đến chốn. Cháu cứ cố gắng học như mong muốn của pa cháu để ông đc an lòng.
[Selina] dì nói củng đúng, đc học tiếp lên đh là mơ ước từ nhỏ của cháu rồi.Cháu sẻ học thật giỏi để sau này phụ giúp ba cháu.Bao giờ sẻ nhập học hả dì?
[di`] thứ hai đầu tuần sau.
[Selina] nhanh thế sao?
[di`] cháu đừng lo. Lúc đó dì sẻ nhờ người đưa cháu đến trường. Ngày mai để dì kiu người đưa cháu đi mua sắm những thứ cần thiết để chuẩn bị nhập học.
[Selina] nhà mình còn ai khác nữa hả dì??
[di`] ha ha...mai cháu sẻ biết.

******************************************


Được sửa bởi Admin ngày Mon Jan 05, 2009 7:57 am; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down
https://fanficland.forumvi.com
Admin
Điều Hành Viên
Điều Hành Viên
Admin


Nữ
Tổng số bài gửi : 262
Birthday : 12/04/1984
Age : 40
Uy Danh : 9
Gia nhập : 01/12/2008
Tiền Thưởng : 95
Điểm thường :
Ẩn Số Trái Tim Left_bar_bleue100 / 100100 / 100Ẩn Số Trái Tim Right_bar_bleue

Thú nuôi : Ẩn Số Trái Tim Mouse

Ẩn Số Trái Tim Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Ẩn Số Trái Tim   Ẩn Số Trái Tim EmptyMon Jan 05, 2009 7:54 am

Ẩn Số Trái Tim Chap 2

Sáng hôm sau
[di`] Selina.....!!!!! Cháu nhanh xuống đây.
[Selina] dạ....
Cô chạy vội xuống thang lầu và va phải 1 cí jì đấy củng đang đi ngược hướng với mình.và...
[người đi ngược hướng] Cô kia đi mà ko biết nhìn đường à? nhắm mắt nhắm mũi chạy đâu thế?
[Selina] xin lỗi xin lỗi nhưng...anh là ai thế?
[người ngược hướng] cô là ai mà hỏi tôi là ai? sao lại sống trong nhà tôi thế kia?
[Selina] ơ...sao cái anh này...!!!!
Lúc ấy dì mới xuất hiện ở chân cầu thang
[di`] Calvin, đây là Selina -LÂm Tử ông cháu kiu về đây sống đấy! còn đây là Calvin _ Kiệt Nhân, cậu chủ nhà này.Selina cháu chuẩn bị đi ra phố mua sắm chút vật dụng để mai đi học nhe'.
[Calvin] Sao ông lại cho 1 người lạ mặt sống trong nhà vậy hả dú?
[Selina] phải đấy pa của cháu sao lại cho người này ở chung nhà chư?
[Calvin] cái gì....????pa a'? cô gọi ông tui là pa a???
[tiếng còi xe] pin...pin...
[di`] này này này....đừng có ở đó mà la toáng lên như thế, Selina cháu mau đi đi thằng Lập Chánh đang đợi ngoài cổng đấy.
[Calvin] đi nhanh đi tôi còn cần dùng xe nữa đấy.
Dì Phụng không biết xử trí thế nào nên đành hối Selina nhanh chóng đi.Cô lại không muốn làm trái ý dì, thôi kệ đi rồi về hỏi dì sau củng đc, tránh gặp mặt người này củng tốt.
Cô với lấy túi xách và đi ra cửa.
[Selina] Chào...tôi tên Lâm Tử, ai củng thường gọi tôi là Selina
[Jiro] -cười tươi- chào...anh là Lập Chánh, em cứ gọi anh là Jiro đc rồi. Giờ anh chở em tới khu thương mại Chan Dong nhe'.
Trên xe Selina ko biết mở miệngng như thế nào, lần đầu tiên cô đc ngồi 1 chiếc xe hơi sang trọng như thế này còn đc tài xế riêng của pa chở đi. Ba mình sao thay đổi nhiều vậy? có phải mình đang mơ không?Người lúc nảy chạm trán ở cầu thang là ai vậy ta?j2 mà ông, j2 mà dú chứ???Ba đang bày trò j thế kia?
[Jiro] Selina...Selina...
[Selina]-giật mình- hả????ơ...xin lổi...em mãi bận suy nghĩ ko nghe anh gọi xin lổi.
[Jiro] sao ông lại gọi em về đây sống vậy? em và ông có quen biết à?
[Selina] ba em vẩn còn trẻ mà sao ai củng gọi ;à ông hết vậy?
[Jiro] ba a'???em gọi chủ tịch tập đoàn Đoàn thị là ba?
[Selina] ơ...chủ tịch...ko anh lầm với ai rồi, ba em họ Lâm như em mà, Lâm Hảo Sanh. ba viết thư gọi em lên đây sống cùng với pa đấy.
[Jiro] lạ thế??? Đây là nhà tổ của chủ tịch đấy, ông ấy là ông của Calvin, chỉ có người họ Đoàn mới đc phép ở nhà đó thôi.
[Selina] em ko biết, dì phụng ko nói j2 hết. nhưng rõ ràng em cũng thắc mắc nhiều việc lắm nhưng dì nói để ít tháng nữa ba em từ Nhật về sẽ kể em rõ.
[Jiro] lại là Nhật nữa u? chủ tịch đâu có phái nhân viên nào sang Nhật đâu nhỉ?
[Selina] ôi...anh càng nói em càng rối tung cả lên....
quả thật chính Jiro củng ko biết việc j` đang diển ra thế này, sao lại có 1 đứa con gái từ đâu ra mà cứ gọi chủ tịch là ba miết, mẹ anh lại không kể j` cho anh biết. Đoàn thị xưa giờ chỉ toàn nam thôi,thậm chí chủ tịch lại có tư tưởng khinh nữ nữa chứ.
[Jiro] em đợi anh nhé, anh tìm chổ đậu xe rồi mình cùng vào.
nhìn khu thương mại Chan Dong, Selina chỉ muốn đi về. tiền đâu mà cô mua nổi các thứ trong này, số tiền trong tấm chi phiếu của ba cô chỉ còn vài ngàn tệ. Thôi cứ đi 1 vòng rồi về củng đc.
[Jiro] đi nào. Em mua i't quần áo trc nhe' rồi sẻ mua sách vở các thứ cần dùng sau.
[Selina] thôi em chỉ mua sách thôi, wuần áo em còn nhiều lắm.
[Jiro] em ngại à...chuyên tiền nong em đừng lo, chính chủ tịch đưa tấm chi phiếu này bảo anh dẩn em đi mua sắm đấy.
[Selina] lại là chủ tịch à?em sao xài tiền của ông ấy đc. em....chỉ còn vài ngàn tệ trong tấm chi phiếu của ba gởi thôi, em...sợ ko đủ.
[Jiro] ôi....là chi phiếu của chủ tịch mà, đưa anh xem.
Quả thật tờ chi phiếu mà Selina đanng cầm củnng của Đoàn thị. lần này có từ chối củng ko đc rõ ràng là cô đang dùng tiền của Đoàn thị.
[Jiro] thôi em cứ mua đi, sau này nhờ ba em trả lại cho chủ tịch củng đc mà.
----------------------------------------------------------------------
Khi Selina đi khỏi
[Calvin] dú ơi...chuyện này là sao hả dú?
[dì P] dú củng ko rõ, dú chỉ đc ông con dặn thế và ông nhờ dú đưa bức thư này cho con đọc.
Calvin ko tin đc, đọc lá thư mà anh tửong nhu trời đất sắp ngiêng ngã dưới chân mình,đời mình từ nay lại thay đổi nhiều đến thế, ông vốn hay sắp đặt mọi chuyên nhưng chuyện lần này quả thât ngoài sức tưởng tượng của anh.
[dì] Calvin...calvin...
[Calvin] dú...dú coi như làm mất thư này nhe', dú nói với ông là dú lở tay...hay là sao đấy...miễn là thư này dú chưa đưa con đọc lần nào. dú giúp con lần này thôi...
[di`P] chuyện j2 thế Calvin, dú có thể đôc thư của con đc ko?
Calvin đưa cho dì Phụng đọc, quả thật dì củng ko tin dc vào mắt mình, có tưởng tượng dì củng ko dám tưởng ra tình huống này.
[di`] nếu dú nói làm mất thư thì ông con củng gởi 1 lá khác hay ông gọi đt tìm con nói trực tiếp củng vậy thôi.
[Calvin] vậy giờ sao hả dú??? Con ko chấp nhận yêu cầu của ông đâu.
[Di`] ko làm ko đc, con ko thấy ông ghi à, đó là mơ ước, là tâm huyết của con bấy lâu nay con muốn ông dẹp bỏ tất cả của con sao?
[Calvin] nhung dú ơi....làm sao mà...con nhận cái cô gái đó làm CON NUÔI của con đc chứ??? dù con chịu cô ta cũng đâ có chịu. Chuyên của ba cô ta nữa làm sao giải thích đây???
[di`] để đấy dì lo, con cứ hồi âm thư cho ông là con đồng ý, dú sẽ tìm cách. Còn Lập Chánh nữa chi, có no' con cứ an tâm.
Về Đầu Trang Go down
https://fanficland.forumvi.com
Admin
Điều Hành Viên
Điều Hành Viên
Admin


Nữ
Tổng số bài gửi : 262
Birthday : 12/04/1984
Age : 40
Uy Danh : 9
Gia nhập : 01/12/2008
Tiền Thưởng : 95
Điểm thường :
Ẩn Số Trái Tim Left_bar_bleue100 / 100100 / 100Ẩn Số Trái Tim Right_bar_bleue

Thú nuôi : Ẩn Số Trái Tim Mouse

Ẩn Số Trái Tim Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Ẩn Số Trái Tim   Ẩn Số Trái Tim EmptyTue Jan 06, 2009 10:02 am

Ẩn Số Trái Tim Chap 3:

Selina quả thật ko dám chi tiêu nhiều cô chỉ mua vài thứ cần thiết cho ngày học đầu tiên rồi cùng Jiro-Lập Chánh quay về. hết câu hỏi này đến câu hỏi kia cứ xoay, vòng xoay vòng trong đầu cô.

[Jiro] Selina....Selina...
[Selina] ơ...dạ...
[Jiro] Suy nghỉ gì thế cô be'
[Selina] dạ không ạ
[Jiro] Mai là ngày đầu em tới trường, anh đến đưa em đi học nhe'.
[Selina] em...thôi chắc em dám phiền anh đâu, mai em sẽ nhờ dì đưa em đi.
[Jiro] Nhờ mẹ anh hả? Em nhờ mẹ thì chẳng khác nào nhờ anh...ha ha...
[Selina] dì Phụng là mẹ của anh à?? Em nghĩ anh và người khó chịu lúc nảy là anh em đó chứ.
[Jiro] mẹ chưa nói em nghe àh? Ci' người mà em cho là khó chịu đấy là cháu của chủ tịch, anh ta hiện giờ là tổng giám đốc của Đoàn thị tại khu vực Đài Bắc này. Chủ tịch còn 1 người cháu nữa nhưng cậu ấy đã bỏ sang Cannada định cư, mọi áp lực và gánh nặng gia đình 1 mình Calvin gánh hết.
[Selina] Thảo nào rất khó chịu, em thấy anh ta có phần hơi cao ngạo chả bù như anh, thân thiện và cởi mở.
[Jiro] hahaha... cảm ơn lời khen của em.

Chuông đt của Jiro reo to.
[Jiro] Alo.Cậu gọi tớ có gì ko?
đầu dây bên kia là Calvin
[Calvin] Nè cậu mau về đi, có chuyện gấp cần nhờ cậu đó. nhanh về nhe'.
[ Jiro] Tớ về tới rồi.

Dì Phụnng ra mở cửa, Selina cảm ơn Jiro rồi vào nhà, chạm mặt Calvin ở cửa, cô củng chẳng chào hỏi đi thẳng luôn vào trong. Calvin nhìn thấy thái độ đó của Selina mà tức lộn ruột. Cô ta chảnh và phách lối thế kia giá mà ông biết đc thì cô ta tiêu rồi, nếu biết mình đc ông xếp đặt làm cha nuôi của cô ta ko biết sắc mặt cô ta ra sao nhỉ?- Anh nghĩ mà rùng cả mình.

[Jiro] CAlvin...CAlvin...
[Calvin] hả?? cậu gọi tớ à?
[Jiro] hum nay là ngày gì vậy trời? gọi ai củng phải gọi 2- 3 lần mớ trả lời. Cô nàng lúc nảy củng vậy, giờ cậu củng vậy. 2 người "cảm" nhau à?
[Calvin] nè, đừng có nói bậy nhe', về tới nhà tớ,tớ sẻ kể cậu nghe. Nghe rồi cậu phải nghỉ cách giúp tớ đấy. Đắt wá tối nay tớ làm mì đải cậu.
[Jiro] e he...chắc chuyện quan trọng lắm mới hạ mình làm mì mời tớ, cho thêm 2 3 lon bia nữa nhé, dọn sẳn niệm tớ ngủ luôn.
[Calvin] Sao củng đc ,nhưng cậu mà ko nghĩ ra đc cách là 10 ngày phép của cậu còn trong công ty tớ cắt hết ko còn 1 ngày.
[Jiro] ê ê..cậu khoan khoan đã, mai mình nghỉ 1/2 buổi nhé. Đưa cô em Selina đến trường.
[Calvin] Phải cậu ko vậy? cô ả lớn rồi tự đi chứ. mà cậu có bao giờ nghỉ phép vì mấy chuyên vặt vãnh này đâu? cậu phải lòng pà chằng đó rồi ha???
[Jiro] này đừng có kiu người ta là " cô ả" rồi " pà chằng" chứ. Cậu đấy đối với phụ nữ chẳng bao giờ dị dàng cả. Là mẹ của tớ nhờ đấy.Cậu củng hiểu mẹ tớ thích con gái thế nào mà...từ sau việc của Tiểu Quy.
[Calvin] ok tớ hiểu. Nhưng cậu đừng có thích cô gái đó nhe', tớ ko muốn uống trà con Rể của cậu đâu.
[Jiro] j`??????trà con rể???? cậu nói j`????
[Calvin] chắc lưỡi- Về nhà đi rồi tớ kể cậu nghe.
---------------------------------
Kể về Selina
[S] dì ơi dì nói cháu biết chủ tịch là ai đc ko? sao đây là nhà của chủ tịch mà ko phải nhà của ba cháu? ba cháu wen biết với họ ra sao??? dì nói cháu nghe đi.
[di`] Selina đừng wa' lo lắng, Calvin thì cháu biết rồi phải ko? còn chủ tịch là...là...ờm là bạn làm ăn với ba cháu, thực ra nhà này là do chủ tịch bán 1/2 lại cho ba cháu, một mặt giúp ba cháu có nhà ở tiện cho việc làm ăn, 1 mặt nhờ cháu trông coi nhà luôn.
[S] àh thì ra là thế. Như còn cái người tên Calvin đó, có hay ở nhà này ko?
[di`] Cậu ta có nhà riêng, thỉnh thoảng mới ghé sang đây.
[s] vậy củng đỡ. con it' phải gặp hắn ta. Dì chỉ đường con đến trường đc ko? mai con định 1 mình đến đó khỏi phiền dì.
[di`] mai Lập Chánh qua đưa con đi.
-----------------------------------------
Tại nhà Calvin
JIro ho sặc ho sụa ( sặc bia á) khi nghe Calvin thuật lại mọi chuyện.

[Calvin] Cậu nghỉ cách j2 đi...
[Jiro] ặc ặc....cậu làm cha người ta đi , củng tốt vậy. Selina dễ thương như thế chắc sẽ làm con gái hiếu thảo của cậu mà.
[Calvin] mai sáng cậu đến công ty đúng 8h cho tớ, 10 ngày phép của cậu tớ chuyể sang năm sau mới cho áp dụng.
[Jiro] nè nè...cậu lấy việc tư chèn ép việc công a?
[Calvin] Vậy còn ông tớ, tớ mà ko chấp nhận thì dự án khu chung cư dành cho người già của tớ và cậu sẽ mãi mãi nằm trên giấy trắng đấy.
[Jiro] ôi...ông cháu như nhau...nhưng sao lôi tui vào cuộc vậy nè...!!! Thôi thế này, cậu nói với ông là cậu đồng ý nhưng về mặt thủ tục nhận con nuôi thì sẻ từ từ tiến hành. Cậu cần có thời gian trình bày mọi chuyện để Selina dần chấp nhận sự thật cái chết của cha cô ấy, tránh cho cô ấy bị sốc về mặt tinh thần. Mẹ tớ củng có thời gian chăm sóc Selina nhiều hơn...thế đc ko???
[Calvin] Cậu đúng là quân sư của tớ....


Được sửa bởi Admin ngày Tue Jan 06, 2009 10:26 am; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down
https://fanficland.forumvi.com
Admin
Điều Hành Viên
Điều Hành Viên
Admin


Nữ
Tổng số bài gửi : 262
Birthday : 12/04/1984
Age : 40
Uy Danh : 9
Gia nhập : 01/12/2008
Tiền Thưởng : 95
Điểm thường :
Ẩn Số Trái Tim Left_bar_bleue100 / 100100 / 100Ẩn Số Trái Tim Right_bar_bleue

Thú nuôi : Ẩn Số Trái Tim Mouse

Ẩn Số Trái Tim Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Ẩn Số Trái Tim   Ẩn Số Trái Tim EmptyTue Jan 06, 2009 10:25 am

Ẩn Số trái Tim Chap 4:

Đúng giờ Jiro cho xe tới rước Selina đến trường. Chuyện hôm qua quả thật vẩn còn ám ảnh cậu, một cô gái 20 tuổi lại trở thành con nuôi của cậu chủ nhà họ Đoàn 26 tuổi.Họ như nước với lửa thế mà lại phải gọi nhau bằng " cha" và "xưng" con một chuyện khó tin nhất thế gian. Mãi lo suy nghĩ lung tung Jiro wên chú ý đẻn đỏ, Selina giật bắn cả người khi Jiro suýt chút đâm phải 1 người đang qua đường. Anh ngừng xe lại.

[Jiro] Cô có sao ko? xin lổi do tôi sơ ý.

[Cô gái] ô.... mắt kính, tôi làm rơi mắt kính rồi...
[Selina] đây này...kính của cô ấy....nhưng xin lổi đã bể 1 bên rồi.
[Jiro] Tôi....sẻ mua cái khác đền lại cho cô nhé.
[Cô gái] ko sao...còn 1 bên củng đc, tôi...ơ...
cô vừa đeo kính vừa đứng dậy nhưng lại chới với té xuống, Jiro nhanh chóng chụp cô lại...trong tư thế....đang ôm cô ấy. Ẩn Số Trái Tim Augenrollen
[Jiro] ơ...xin ...lổi...tui chỉ muốn đở cô cho khỏi ngã. Xem ra cô ko có kính ko đc rồi.

[Selina] cô đi đâu chúng tôi sẻ đưa cô đến đó.
[cô gái] vậy...phiền 2 người wá, tôi đến trường MỸ A' ko biết 2 người có thuận đường ko?
[Selina] đc mà, mình củng đến trường Mỹ A'.Anh Jiro sắp muộn rồi mình đi nhanh nhe'.
Trên xe Selina và cô gái ấy huyên thuyên mọi chuyên về trường, thì ra tên cô ấy là KHIẾT LỘ - Hebe, học cùng lớp với Selina khoa thiết kế thời trang.
[Selina] May mà wen đc hebe, mình nhập học trể nên sợ không theo kịp bạn bè. Nhờ Hebe júp mình ôn lại những bài đã wa nhe'.
[Hebe] uh!!! mình rất sẳn lòng giúp cậu. Nhưng hôm nay phiền cậu dẩn đường cho mình nhe'.

Ngày đầu đi học đối với Selina quả ko dể chịu chút nào, trường Mỹ A' là 1 ngôi trường nổi tiếng nhưng...lại là trường dành cho quý tộc. Việc Selina đc nhập học khi truờng đã khai giảng đc 2 tháng là 1 chuyện hi hữu, đơn giản là vì ngôi trường củng trực thuộc cty Đoàn thị. Ngoài Hebe tỏ ra thân mật nhiệt tình thì các bạn còn lại trong lớp điều tỏ ra nghi kị và nhìn Selina với ánh mắt dò xét khó hiểu.
[Hebe] Cậu đừng để ý bọn họ, trường mình vốn vậy đấy nhất là đối với lớp mình.
[Selina] uh,,,cảm ơn cậu. Ah, anh Jiro nói tan học sẽ chở cậu đi đo kính đấy.
[Hebe] thôi, mình lấy kính khác đeo, nhà còn nhiều mà.
[Selina] cậu đừng có khách sáo.Mình mới lên Đ.Bắc thôi, mình cần người hướng dẩn mình nhiều việc, cậu phải có 1 cặp kính tốt mới có thể hướng dẩn cho mình chứ.
[Hebe] hi hi hi chịu thua cậu luôn.

Tan học Jiro đứng chờ và chở 2 cô đi lựa kính, đám học sinh trong lớp tò mò khi thấy Selina cùng Hebe đc 1 chàng điển trai chờ rước và bước lên 1 chiếc xe hơi sang trọng. lời xì xầm bàn tán lại rỉ rả truyền tai nhau.

Jiro mệt mỏi khi thấy 2 nàng lựa kính, quả là sai lầm khi dẩn con gái đi mua sắm. Cái anh thấy hợp thì Hebe và Selina lại cho là đắt wá, cái mà Hebe chọn thì lại trông cô già wá ko hợp nhản.Cuối cùng Selina lên tiếng
[S] hay Hebe cậu đeo kính sát tròng đi. Vừa tiện dụng lại ko bị lên độ thường xuyên.
[H] thôi, kính sát tròng đắt lắm, lại cứ 3 tháng phải mua cái mới, rồi còn thuốc nhỏ, thuốc rữa mắt nữa.
[s] thế à, mình ko bít
[Jiro] Anh nghỉ Hebe đeo cí này là tốt nhất.
Anh lấy cái kính lúc nảy mà cả 2 cho là đắt wá và quyết định trả tiền mặc cho Hebe phản đối.
Về Đầu Trang Go down
https://fanficland.forumvi.com
Admin
Điều Hành Viên
Điều Hành Viên
Admin


Nữ
Tổng số bài gửi : 262
Birthday : 12/04/1984
Age : 40
Uy Danh : 9
Gia nhập : 01/12/2008
Tiền Thưởng : 95
Điểm thường :
Ẩn Số Trái Tim Left_bar_bleue100 / 100100 / 100Ẩn Số Trái Tim Right_bar_bleue

Thú nuôi : Ẩn Số Trái Tim Mouse

Ẩn Số Trái Tim Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Ẩn Số Trái Tim   Ẩn Số Trái Tim EmptyTue Jan 06, 2009 10:42 am

Chap 5:

Nhắc tới Calvin, anh đồng ý với đề nghị của ông và ko wên giải thích li' do
[ông] Ta cho con 3 tháng để giàn xếp mọi việc và nhớ là đừng làm tổn thương Lâm Tử. Ông của con nợ cha của cô ấy 1 sinh mạng đấy!!!
[Calvin] sao ông lại bắt con nhận cô ta làm con nuôi. Ông có thể nhận thêm cháu nuôi mà.
[Ông] là quyết định của ta, con ko đc có ý kiến. Ta chỉ cần cháu là cháu ruột của ta, cháu sẽ thay ta tiếp nối sư nghiệp nhà họ Đoàn, ta ko muốn có bất cứ thêm quan hệ nào khác, ta ko muốn nó rơi vào bất cứ tay ai.
[Calvin] Ông...
Bên kia đầu dây ông của cậu ta đã cúp máy.

Tính ông là thế, chỉ vì tính khí đó mà Kiệt Quốc đã phải rời xa cái gia đình này. Biệt tích hơn 3 năm nay, anh đã cho người dò la khắp nơi mà ko thu thập đc chút tin tức j`. Giờ lại thêm việc cái cô Selina...anh mệt mỏi chán chường...Bổng dt reo to

[Calvin] Cậu gọi mình có j ko?
[Jiro] Ông 2 à, giờ này mà còn ở trong cty hả ? Cậu ko lo chuẩn bị đặt tiệc cho buổi chiêu đải thứ 4 tuần sau. Còn giấy tờ và hơp đồng cậu chuẩn bị xong chưa?

[Calvin] Cậu gọi mình có j ko?
[Jiro] Ông 2 à, giờ này mà còn ở trong cty hả ? Cậu ko lo chuẩn bị đặt tiệc cho buổi chiêu đải thứ 4 tuần sau. Còn giấy tờ và hơp đồng cậu chuẩn bị xong chưa?
[Calvin] Uh...cậu nhắc tớ mới nhớ...( thở dài)...tất cả làm xong rồi, bên khâu thuyết trình cậu lo nhé, còn việc đặt tiệc mai tớ sẽ tìm khách sạn.
[Jiro] Này nhóm khách lần này họ toàn nói tiếng Phúc Kiến ko đấy, cậu và tớ thì vô phương rồi, mau tìm 1 phiên dịch đi! Ah...cậu đăng tin tìm nhân viên phiên dịch thời vụ đấy, tìm...này...tìm trong trường Mỹ A' đó xem bộ nhanh hơn và đỡ mất thời gian nữa.
[Calvin] uh...quân sư đúng là quân sư. Mai tớ sẽ lo vụ này. Chào nhé, tớ về đánh 1 giấc thôi mệt wá rồi.

THông báo tìm phiên dịch cho nhà họ Đoàn nhanh chóng đc lan truyền khắp học viên Mỹ A' nhưng xem ra chẳng nhiều cô chiêu cậu tú nào trong học viện biết tiếng Phúc Kiến. Số lượng đăng kí trong trường củng ko nhiều,phần vì ngoại hình ko đạt, phần đòi lương thời vụ quá cao. Calvin lại mệt rã người vì vụ này.
--------------------------------------------------------------------------------------
Hôm nay Selina có hẹn với Hebe cùng dạo phố xá Đài Bắc.

[Hebe] Cậu có đọc cái thông báo tuyển phiên dịch ko? Xem ra củng hấp dẩn lắm 5 nghìn tệ đấy chứ.
[Selina] uh...mình biết nói thứ tiếng mà họ cần vì dưới quê mình mọi người ai củng nói tiếng Phúc Kiến mà nhưng...mình ghét gặp cái tên tổng giám đốc hách dịch đó nên ko thèm ghi danh. Cậu củng muốn ghi danh à???
[Hebe] có thêm cơ hội học hỏi củng tốt nhưng tớ ko biết nói thứ tiếng đó.
[Selina] cậu cầm mình sẻ chỉ cậu dể học lắm.
[Hebe] nhưng hum nay là thứ bảy rồi, họ cần gấp vào sáng thứ 2, mình có học củng đâu kịp. Thú thực mình củng rất cần 5 nghìn tệ ấy.
[S] Sao cậu cần tiền a???? Mình nghỉ mọi người đc học trong trường Mỹ A' ai củng là con nhà khá giả cả...nói thiệt 5 nghìn tệ đối với cậu có là gì chứ???
[H] Cậu ko biết thôi, mình học trong Mỹ A' điều đo cô và cậu mình lo cả nhưng còn về tiền sài vặt mình điều tự đi làm thêm mà chi tiêu. Gần đây mình nhặt đc 1chú cún con dể thương lắm....mình định mua cho nó 1 cái nhà để nuôi sau vườn. Nên mình mới cần số tiền ấy.
[S] wow...cún hả lại là cún con...mình thích lắm. Hebe cậu cho mình phần nuôi chung với cậu nhé, mình sẻ là ba má nuôi của nó hahaha. Cậu đừng buồn chuyện mua nhà cho cún con, mình sẻ giúp cậu.
[H] cậu...mà thôi mình ko dùng tiền của cậu đâu.
[S] này là bạn bè thì đừng có khách sáo. Mình mua nhà, cậc có công chăm sóc chúng ta ngang công nhau mà.
--------------------------------------------------------------------------------
Selina về nhà xin dì Phụng số đt của Jiro và nói ý định cô xin làm phiên dịch. Đương nhiên là Jiro đồng ý cả 2 tay rồi, thế còn gì tốt hơn nữa khi chúng người trong nhà giúp mình chứ. Calvin củng miển cưỡng chấp nhận vì sự thật rằng tới giờ anh chẳng tìn đc ai thích hợp.

[Jiro] này, cậu nhẹ gánh lo rồi nhé. Chú trọng vào buổi thuyết trình cho tốt đi, đám người này mà đồng y' thì tâm huyết xây chung cư của cậu xem như đi đc 1/4 quảng đường rồi.
[Calvin] sao cậu đánh giá năng lực cô ta cao quá thế? tớ cần phải kiểm tra lại khả năng của cô ta nữa. Mai tớ sẽ cho cô ta 1 bài trắc nghiệm nhỏ.
[Jiro] Cậu này thiệt đa nghi wá, tùy cậu thôi. Mai tớ ko rảnh đi cùng cậu nhé.
[Calvin] này....cậu để tớ đi với cô ta 1 mình sao???
nhưng Jiro chỉ vẫy vẫy tay và đi ra khỏi văn phòng Calvin.
Về Đầu Trang Go down
https://fanficland.forumvi.com
Admin
Điều Hành Viên
Điều Hành Viên
Admin


Nữ
Tổng số bài gửi : 262
Birthday : 12/04/1984
Age : 40
Uy Danh : 9
Gia nhập : 01/12/2008
Tiền Thưởng : 95
Điểm thường :
Ẩn Số Trái Tim Left_bar_bleue100 / 100100 / 100Ẩn Số Trái Tim Right_bar_bleue

Thú nuôi : Ẩn Số Trái Tim Mouse

Ẩn Số Trái Tim Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Ẩn Số Trái Tim   Ẩn Số Trái Tim EmptyTue Jan 06, 2009 10:45 am

Chap 6:

Chẳng còn cách nào khác, Calvin nhờ dì Phụng thông báo với Selina là anh sẻ ghé qua nhà đưa cô đi làm cuộc trắc nghiệm. Vì Hebe, vì chú cún con tội nghiệp của cả 2 cô đành chấp nhận lời đề nghị của Calvin.
Sáng hôm C.nhật anh đến đón cô
Trong xe:

[Calvin] cô có thể phiên dịch tốt chứ? tôi ko muốn lúc đó lại xảy ra sự cố.
[Selina] anh ko tin thì tôi đành chịu vì dù tôi có nói 1 tràng dài tiếng Phúc Kiến ra anh củng đâu hiểu tui nói j`, làm sao trắc nghiệm tui chứ?
[Calvin] Rồi cô sẻ rỏ.

Anh đưa cô đến 1 trung tâm chuyên nuôi dưỡng người già tít ngoài ngoại ô thành phố. Cả 2 đc cô hiệu trưởng trung tâm này đón tiếp niềm nở. Lần đầu tiên Selina thấy thái độ của Calvin hoàn toàn thay đổi, anh ko đăm chiêu, cộc tính và lạnh lùng như những lần cô gặp, mà thay vào đó là 1 người hồ hởi nhiệt tình. Anh ân cần thăm hỏi từng cụ, nghe các cụ ông cụ bà phàn nàn nhau, giải quyết tranh chấp giữa các cụ, ngồi xem các cụ đánh cờ, tập thái cực đạo cùng các cụ...Selina chẳng biết làm jì ngoài việc đi vòng vòng. Chợt cô thấy 1 bà cụ run lẩy bẩy định đứng dậy khỏi chiếc xe lăn lượm 1 vật gì đó đang rơi trên mặt đất.
Cô vội vả lao tới đở cụ

[bà cụ] cháu nhặt giúp bà cái nhẩn đằng kia nhé.
[Selina] dạ....đây ạ.
[bà cụ] cảm ơn cháu . Cái nhẩn này là nhẩn cưới của bà đấy, bà già rồi nên các ngón tay teo tóp lại cả, cái nhẩn rộng wá cứ rơi hoài.

Selina mỉm cười nhìn bà cụ 1 cách triều mến, người già thường hay quí trọng những vật mà họ cho là thiêng liêng nhất, ba cô củng thế, chiếc nhẩn cưới của ba và mẹ là vật không bao giờ lìa khỏi tay ba dù chỉ 1 phút.

[bà cụ] cháu lần đầu tiên đến đây sao? bà trông cháu lạ quá.
[Selina] dạ, lần đầu ạ. Cháu từ Đài Nam lên đây đc chừng 1 tháng thôi.
[bà cụ]Đài Nam....cháu chắc biết nói tiếng Phúc Kiến hả? hồi trẻ bà và chồng pà ở đó đấy.Cháu ở tỉnh nào?

Thế là 2 pà cháu huyên thuyên đủ điều về mọi vật của Đài Nam ( tất nhiên bằng ngôn ngữ của địa phương họ). Selina củng quên mất sự hiện diện phía sau của Calvin. Anh củng chợt phát hiện rằng Lâm Tử -SElina mà theo anh nhận định là 1 cô gái đỏng đảnh, khó gần và có phần hơi tự phụ đột nhiên thay đổi hẳn.

[bà cụ] tới giờ bà phải về phòng lấy thuốc uống rồi.
[Selina] cháu đưa cụ đi, sẳn cụ cho cháu xem ảnh của cụ ông luôn đc ko?
[bà cụ] ôi...thế còn j` bằng.

Đi sâu vào trong sảnh đường của trung tâm, cô thấy có rất nhiều ảnh kỉ niệm của các cụ chụp, có vài ảnh có Calvin trong đó, anh cười tươi và xoắn tay áo cỏng 1 cụ ông trong 1 hội thao của trung tâm. Selina mỉm cười vì phát hiện thú vị của mình. Bổng:

[Calvin] cô đi đâu nảy giờ vậy?
[bà cụ] ôi...Tiểu Nhân của bà, lâu rồi pà ko gặp cháu.
[Calvin] cháu chào bà Tần, lần trc cháu có ghé nhưng lúc đó bà phải nhập viện vì bị cao huyết áp. Bà lại ko nghe lời cháu dặn rồi, đừng ăn thức ăn quá mặn. Lần này cháu gởi bà gói trà thanh nhiệt này tốt cho bệnh củ pà đấy, pà nhớ châm uống mỗi ngày nhé!
[bà cụ] Tiểu Nhân của bà là số một, lần sau ghé thăm pà, pà đan cho cháu 1 cái khăn choàng nhé. Lâm Lâm ( bà cụ gọi Selina) là bạn mới của pà đấy!
[Calvin] dạ, cháu wen cô ấy mà. Thôi, giờ cháu đưa bà về phòng uống thuốc. Selina cô đứng đây đợi tôi rồi cùng về.
[Selina] Tôi ra xe đợi anh.


Cả 2 đã có 1 ít ấn tượng tốt về nhau rồi, Selina có vượt qua đc cuộc trắc nghiệm của Calvin ko? Buổi chiêu đãi của Calvin sẻ diển ra ntn? Selina có làm tròn vai người phiên dịch ko đây?Hồi sau sẻ rỏ


Được sửa bởi Admin ngày Tue Jan 06, 2009 10:50 am; sửa lần 2.
Về Đầu Trang Go down
https://fanficland.forumvi.com
Admin
Điều Hành Viên
Điều Hành Viên
Admin


Nữ
Tổng số bài gửi : 262
Birthday : 12/04/1984
Age : 40
Uy Danh : 9
Gia nhập : 01/12/2008
Tiền Thưởng : 95
Điểm thường :
Ẩn Số Trái Tim Left_bar_bleue100 / 100100 / 100Ẩn Số Trái Tim Right_bar_bleue

Thú nuôi : Ẩn Số Trái Tim Mouse

Ẩn Số Trái Tim Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Ẩn Số Trái Tim   Ẩn Số Trái Tim EmptyTue Jan 06, 2009 10:48 am

chap 7:

Calvin đưa Selina về mà không nói j` thêm về cuộc trắc nghiệm, Selina rất muốn hỏi nhưng lại ngại vì ko muốn nói chuyện với anh. Anh cho xe ngừng trc một cửa hiệu thời trang, mặc kệ CAlvin định làm j`, cô vẩn ngồi lì trên xe

[Calvin] tới nơi rồi mời cô xuống xe ạ thưa tiểu thư ( anh nhấn mạnh 3 từ " thưa tiểu thư' với ý nhạo cô)
[Selina] Anh...nè anh rước tôi từ nhà giờ lại bỏ tôi ở đây, anh muốn gì???Tôi...tôi...ko bước xuống xe đâu trừ phi anh đưa tôi về tận nhà.
[Calvin] - trợn tròn mắt vì thái độ của Selina - ....tôi rước cô từ đâu sẻ trả cô về đúng nơi đó đc chưa! nhưng giờ tôi có thể yêu cầu cô xuống xe dùm tôi có đc ko?

Selina đành bước xuống xe.

[Selina] ai biết anh định làm gì kia chứ ai biểu anh ko nói trc. Anh lừa tôi rồi bỏ tôi ở đây 1 mình sao tui biết đường về chứ!
[Calvin] có lừa cô, tui bỏ cô ở tít ngoài ngoại ô tp chứ vào tới đây chỉ cách nhà 2 con phố, tôi bỏ cô lại bộ cô ko đủ thông minh để bắt xe về sao?

Selina biết có đôi co thêm cô chỉ có thể đuối lí trước người này thôi!

[chủ tiệm] ồh... chào cậu Kiệt Nhân, hum nay ngọn gió nào thổi cậu chủ nhà họ Đoàn đến tiệm của tôi thế này. Cậu lại đặt may đồ cho dì dì Phụng ah?
[Calvin] không, phiền cô giúp tôi chọn may 1 bộ váy thích hợp cho cô này dành cho tiệc chiêu đãi nhe'.
[Selina] Anh...dẩn tôi đến đây để may đồ sao? Cuộc trắc nghiệm của anh là vậy đó ư?
Bỏ mặc sự thắc mắc của Selina, anh cùng cô chủ tiệm chọn vải và kiểu váy trong catologue
[Calvin] Cô thấy vải trắng đc ko? còn kiểu thì chọn kiểu này vậy?
Selina ko thể tin đc là anh lại tự ý quyết định mọi chuyện của cô, tức đến ko thể chịu đc cuối cùng cô lên tiếng

[Selina] Cô chọn vải , chọn kiểu xong thì đo ni của cậu ấy luôn đi. Dẩu sao thì tất cả đều do cậu Calvin chọn nên để cậu Calvin mặc là hợp nhất cô ạ!!! ( câu này sốc nặng a'Ẩn Số Trái Tim Sweat )
[Calvin] Cô...
[chủ tiệm] hi hi hi...bạn gái của cậu vui tính thật.
Cả Selina và Calvin đều tròn miệng đồng thanh la lên
[s va` c] bạn gái a'...ko bao giờ.
[chủ tiệm] ha ha...ôi...hiểu mà...tôi hiểu mà...thanh niên giờ ngại công bố wan hệ lắm, nhất là đối với cậu Kiệt Nhân đây.
[Selina] ôi...cô hiểu nhầm rồi ạ.
[Calvin] thôi thôi...jờ cô ko thích tôi chọn thế cô tự chọn xem nào?
[Selina] huếch mặt...anh chờ đấy!
Cô và chủ tiệm cùng chọn vải rồi tự tay cô thiết kế 1 bộ váy đưa cho cô chủ tiệm may( Selina và Hebe cùng học khoa thiết kế mà). Calvin củng phải công nhận rằng bộ váy do cô thiết kế ra trông có phần sắc xảo hơn so với bộ mà anh chọn từ catologue.
[chủ tiệm] sáng thứ 3 tôi sẽ cho người mang bộ váy này sang nhà cô Selina luôn. Cảm ơn 2 cô cậu đã ghé qua. Selina nè, nếu tôi trả phí thật cao cho những mẩu do cô thiết kế liệu cô có hợp tác với tiệm chung tôi ko?
[Selina] dạ, rất sẳn lòng!!!

Calvin củng phải tự nhủ thầm ko thể chê đc tài năng của Selina.
[Selina] Tôi sẻ trả anh số tiền may cái váy kia vì nó là thiết kế của tôi.
[Calvin] ko cần, cô nhớ làm tốt vai trò của cô trong buổi chiêu đãi là đc. Bà Tần củng tin tưởng ở cô, hy vong cô ko làm pà thất vọng.
[Selina] cuộc trắc nghiệm anh nói là dẩn tui đi gặp bà tần đó sao?
[Calvin] cuối cùng cô củng thông minh ra đc 1 chút.
[Selina] anh...-cắn răng mím môi.
-------------------------------------------------------------------------------------
Sáng thứ tư
[selina] Hebe này, tối nay là buổi tiệc diển ra rồi, mình run quá.
[hebe] có j` mà cậu phải lo chứ. Mọi việc sẽ ổn thôi mà.
[selina] hay cậu đi cùng mình nhe'
[hebe] ôi...đâu có đc. Người ta chỉ cần cậu làm phiên dịch thôi, mình đi theo kì lắm,mà vô đó mình củng đâu bít phải làm j`.
[Selina] trc tới giờ mình chưa hề dự những buổi tiệc sang trọng cả.
[hebe] cậu đã hnhận lời với anh Jiro thì phải làm cho tốt. Selina cố lên thôi!!!
[Selina] ừa...vì sự ủng hộ của cậu, vì cún con của chúng ta...Selina...phải tự tin...tin..tin...!!! Dứng phắc dậy đưa 2 tay lên trời Ẩn Số Trái Tim Sweat
[hebe] này này...mọi người đang nhìn cậu đó!!!!
----------------------------------------------------------------------------------------
Đúng 6h Calvin ghé nhà rước selina.
[dì phụng] Selina, Calvin tới rồi này, nhanh đi thôi ko sẽ trể đấy.
[Selina] dạ cháu xuống ngay.
Từ trên bậc thang bước xuống, dì Phụng ko thoát khỏi ngạc nhiên khi trông thất cô.
[dì P] ôi...Selina trông cháu thật xinh đẹp.
[Selina] dì đừng cười cháu, ko có dì trang điểm thì làm sao cháu xinh như vậy hi hi hi...
[dì p] ko ko...bộ váy cháu mặc mới đẹp đấy chứ!!!
Vừa lúc đó Calvin đẩy cửa bước vào...anh gần như ko tin vào mắt mình. Cô bé lọ lem lại có thể trở thành công chúa xinh xắn chỉ trong 1 đêm thì chỉ có thể có trong chuyện thần thoại mà thôi, nhưng...giờ đây wả thật là có 1 công chúa lọ lem đang hiện diện trc mắt anh.Trông selina xinh quá lại rất dịu dàng...anh nhìn cô chăm chú mà quên mất mình định nói gì.
[Selina] anh còn ko mau đi?
[Calvin] ừa.. đi..., con chào dú...!!!

Ẩn Số Trái Tim Normal_20070920174656-1
Về Đầu Trang Go down
https://fanficland.forumvi.com
baohoctro

avatar


Nam
Tổng số bài gửi : 3
Birthday : 27/11/1995
Age : 28
Đến từ : QUyNhơn
Job/hobbies : HS THCS
Uy Danh : 0
Gia nhập : 02/01/2009
Tiền Thưởng : 0
Điểm thường :
Ẩn Số Trái Tim Left_bar_bleue5 / 1005 / 100Ẩn Số Trái Tim Right_bar_bleue


Ẩn Số Trái Tim Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Ẩn Số Trái Tim   Ẩn Số Trái Tim EmptyWed Jan 07, 2009 2:32 am

Thick chap 7 nhat o'
olala ^^
Về Đầu Trang Go down
Admin
Điều Hành Viên
Điều Hành Viên
Admin


Nữ
Tổng số bài gửi : 262
Birthday : 12/04/1984
Age : 40
Uy Danh : 9
Gia nhập : 01/12/2008
Tiền Thưởng : 95
Điểm thường :
Ẩn Số Trái Tim Left_bar_bleue100 / 100100 / 100Ẩn Số Trái Tim Right_bar_bleue

Thú nuôi : Ẩn Số Trái Tim Mouse

Ẩn Số Trái Tim Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Ẩn Số Trái Tim   Ẩn Số Trái Tim EmptyWed Jan 07, 2009 6:59 am

Chap 8:


Suốt quảng đường từ nhà tới khách sạn, nơi diển ra tiệc chiêu đãi, Calvin lần đầu tiên trong đời cảm thấy lúng túng trc tình thế này. Anh rất muốn bắt chuyện với Selina nhưng lại ko biết bắt đầu từ đâu, nói về chuyện gì, làm sao mở miệng... Quả thật đây ko phải là lần đầu tiên trong đời Calvin mới trông thấy 1 cô gái xinh đẹp, anh tham dự biết bao tiệc chiêu đải, gặp biết bao tiểu thư khuê các, xã giao biết bao quí cô sang trọng nhưng...anh biết tất cả chỉ là xã giao, một hình thức đẹp đẻ bao phủ bên ngoài, chỉ là những hào nhoáng vì một mục đích nào đó, một hợp đồng kinh doanh chẳng hạn, hay quí cô đó chỉ muôn tự thể hiện mình nổi bật và thu hút...Calvin ko hề bận tâm, anh ko bao giờ để bản thân bị lôi cuốn theo những phù du vô thực. Nhưng sao...trước Selina, anh lại thấy mình khác đi...khác đi...mà ko thể nào giải thích nổi...một cảm giác khó hiểu đang len lỏi trong tim anh nhưng...anh ko hiểu đó là cái thứ cảm giác gì.

[Selina] Anh...đang nghỉ gì mà thất thần thế kia? anh lo cho buổi tiệc a`? Anh vẩn ko tin vào khả năng của tôi?
[Calvin] ờ...cô ...cô cố gắng giúp tôi làm tròn vai trò này, tôi sẻ hậu tạ cô sau.
[Selina] thì số tiền 5 nghìn tệ ko phải là thù lao anh hậu tạ tôi sao?
[Calvin] nếu cô làm tốt hơn thì tôi sẽ hật tạ cô tốt hơn.
[Selina] thôi tôi ko cần, bấy nhiêu đối với tôi là đủ rồi. Dẩu sao củng cám ơn anh vì bộ váy này.

Selina ko thể tin đc sao cô lại có thể thốt lên lời cảm ơn tên công tử phách lối này, cả Calvin củng ko tin vào tai mình là cô nàng đỏng đảnh kia lại nói lời cảm ơn mình.

Lập Chánh đón 2 người tại đại sảnh khách san
[Jiro] wow...Selina hôm nay trông xinh thật xinh nhỉ?
[Selina] anh cười em sao?...tất cả điều nhờ vào mẹ anh đấy.
[Jiro] Nhưng selina phải xinh đẹp hẳn từ trc thì jờ mới xinh đc như thế này chứ.
[Calvin] Cậu tán gái hay nhỉ??? bắt đầu buổi tiệc thôi nào.
[Selina] Anh Jiro khen thì có sao nào? Chúng tôi là anh em tốt mà.Ai như anh, hắc ám.

Calvin ko chấp nhất lời nói của Selina vì có một người khách củng từ ngoài đi vào. Anh bước tới trc bắt tay thân mật với người khách nọ

[Jiro] người này là Thiệu Vĩ Hồng, một trong những đối tác lớn của chúng ta hôm nay. Selina cố giúp bọn anh nhé, lần này dự án xây chung cư cho người cao tuổi thành hay bại chỉ có 1 lần cơ hội này thôi.
[selina] ừa...em sẽ cố.

Selina củng tiến về trc, bắt tay, giới thiệu bản thân và bắt đầu vai trò phiên dịch cho ông Thiệu và Calvin. Suốt buổi tiệc có chừng 12 - 15 người mà Calvin muốn họp tác nhưng trong số đó ai củng tỏ ra ko đồng ý quan điểm xây chung cư vì mục đích phục vụ lợi ích miễn phí cho người già. Họ đòi phải thu lại lợi nhuận, ít nhất là 50% số vốn mà họ bỏ ra vào 3 năm đầu. Calvin biết khó mà để họ chấp thuận khi họ chỉ chú trọng đồng lời từ số vốn mà họ bỏ ra.
Riêng chỉ có ông Vỉ, ông tỏ ra rất hứng thú và khuyên các thành viên khác củng nên suy nghỉ lại. Ông có chút đề nghị trong bản kế họach của Calvin, thay vì miển hoàn toàn các phí thu cho người già nhưng các lợi ích xã hội mà họ có đc sẽ do cty Đoàn thị toàn quyền quản lí, tất nhiên cty sẽ chỉ thu những gì mà cty nên có, các lợi ích khác bảo đảm các cụ vẩn đc toàn quyền. Thêm vào đó, các cụ sẽ đc con cháu đóng 1 khoản chi phí mỗi tháng như hình thức của trung tâm nuôi dưỡng người già. điểm khác biệt là họ ( tức các cụ già) sinh hoạt trong chung cư như ở nhà mình, thoải mái và các dịch vụ y tế mang tiêu chuẩn quốc tế.
[Calvin] tôi củng đồng ý với đề nghị của ông Vĩ nhưng về phần con cháu phải đóng chi phí thì tôi có chút ko hài lòng, bởi đơn giản ko phải ai củng dc con cháu nuôi dưỡng báo hiếu và thậm chí có con có cháu khi tuổi về già.Trường hợp của bà Tần là 1 ví dụ đau lòng nhất. Bà có con trai nhưng cậu ta chẳng làm đc j2 nên chuyện, vướng vào đường buôn lậu rồi bị chính phủ bắt, bà vừa nuôi chồng bị bại liệt do tai nạn giao thông lại còng lưng vào trại thăm con. Cậu con trai vì ân oán cá nhân mà bi người ta giết chết trong tù, ông chồng đau khổ ko muốn là gánh nặng củng uống thuốc tự vẩn. Bà bơ vơ ko con ko cháu lại mang chứng cao huyết áp, sau này đc tổ chức từ thiện đem về trung tâm mà nuôi dưỡng...thế bà đào đâu ra số tiền mà đóng cho chúng ta???
[Selina] -phiên dịch sang tiếng Phúc Kiến- và thêm, Các ông ko phải củng sẽ già đi hay sao? Nếu các ông có con cháu nuôi dưỡng thì điều đó quá tốt rồi, nhưng nếu vì 1 hoàn cảnh nào đó, tôi củng xin các ông nghĩ lại... Chung cư của chúng ta có phải là mái nhà thứ hai cho các ông hay ko?

không khí buổi tiệc trở nên sôi nổi hẳn.Ông Vĩ và các đối tác khác củng thảo luận ko kém. Cuối cùng ông đại diện các đối tác khác đứng dậy nói
[ ông Vĩ] Anh cho chúng tôi thời gian 2 ngày, ngày mốt chúng tôi sẽ báo anh biết kết quả thảo luận của chúng tôi.
[Calvin] Ông hảy cố suy nghỉ thật chi tiết tôi hi vọng ông sẽ là người đầu tiên ủng hộ kế hoạch này.
[Jiro] vâng chúng tôi rất lấy làm danh dự vì điều đó. thưa ông.
[Ông vỉ] chúng ta nhập tiệc nhe', 2 ngày sau hảy thảo luận về vấn đề này. các cậu đồng ý chứ. Cô Selina tôi có thể mời cô khiêu vũ ko?
[Calvin] xin lổi cô ấy ko biết khiêu vũ ạ.
[ông vĩ] tiếc thật.
[Selina] tôi có thể mà nhưng tôi khiêu vũ tệ lắm, ông ko chê thì tôi sẻ cố. Anh Calvin chỉ sợ tôi làm mất mặt ông thôi
[ông vĩ] ko sao ko sao mời cô.

Calvin chưa kịp ngăn Selina lại thì cô đã bước ra sàn nhảy với ông Vĩ, cơn tức giận ko biết từ đâu xuất hiện chạy trong lòng ngực cậu ta. Cái cô này...ông ta là cáo còn cô là thỏ thế mà....thật là tức chết mà...

Quả thật Selina củng ko ngờ ông Vĩ lại...quá lợi dụng cô...biết thế cô nghe lời Calvin cho xong, cô chỉ muốn ông ta vui vẻ mà thuyết phục các đối tác khác, hi vọng 2 ngày sau họ sẽ đồng y' kế hoạch của calvin...thôi..ráng chịu 1 chút, xong rồi cô sẽ vờ mệt mà xin phép ra về. Ông Vĩ càng lúc càng ôm sát Selina, cô...đạp chân ông 1 cú rõ đau ( vờ như bước nhầm điệu).

Calvin chỉ tranh thủ có thế lao vào xin lổi vào kéo selina ra.
[Selina] xin lổi ông...tôi xin lổi....
[Calvin] đã bảo cô ko khiêu vũ đc mà, ông cho tôi xin lỗi nhe.
[Ông Vĩ] ko sao...cô dìu tôi vào ghế đằng kia nhe'.
[Calvin] để tui giúp ông.
[Ông vĩ] oh...ko ko...cô selina làm đc mà.

Ông choàng tay va vai cô rồi nhíc lại chiếc ghế ở tít xa sàn nhảy, vừa đến ghế ông vờ như vấp phải sàn kéo theo bờ vai của selina định lao vào với tư thế ôm chầm cô trên ghế. nhưng...Calvin nhanh tay hơn, anh chụp Selina lại kéo cô về phía mình làm ông Vĩ nọ hụt tay, ngã 1 cú rõ đau trên sàn ( cho chừa tật dê xồm). Selina củng vừa hoàn hồn vì tình huống trên thì thấy mình đang trong vòng tay của Calvin, anh lúng túng buông cô ra.
[Selina] li nhí nói...cảm ơn anh.
[Calvin] cô ra xe trc đi...để đây tôi xử trí.

Wow...Calvin thật phong độ....nhung liệu anh làm vậy có phật ý ông Vĩ hay ko???Kế hoạch của anh sẽ ra sao?


Được sửa bởi Admin ngày Wed Jan 07, 2009 7:10 am; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down
https://fanficland.forumvi.com
Admin
Điều Hành Viên
Điều Hành Viên
Admin


Nữ
Tổng số bài gửi : 262
Birthday : 12/04/1984
Age : 40
Uy Danh : 9
Gia nhập : 01/12/2008
Tiền Thưởng : 95
Điểm thường :
Ẩn Số Trái Tim Left_bar_bleue100 / 100100 / 100Ẩn Số Trái Tim Right_bar_bleue

Thú nuôi : Ẩn Số Trái Tim Mouse

Ẩn Số Trái Tim Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Ẩn Số Trái Tim   Ẩn Số Trái Tim EmptyWed Jan 07, 2009 7:08 am

Chap 09:

Ông choàng tay qua vai cô rồi nhíc lại chiếc ghế ở tít xa sàn nhảy, vừa đến ghế ông vờ như vấp phải sàn kéo theo bờ vai của selina định lao vào với tư thế ôm chầm cô trên ghế. nhưng...Calvin nhanh tay hơn, anh chụp Selina lại kéo cô về phía mình làm ông Vĩ nọ hụt tay, ngã 1 cú rõ đau trên sàn ( cho chừa tật dê xồm). Selina củng vừa hoàn hồn vì tình huống trên thì thấy mình đang trong vòng tay của Calvin, anh lúng túng buông cô ra.
[Selina] li nhí nói...cảm ơn anh.
[Calvin] cô ra xe trc đi...để đây tôi xử trí.
[Selina] Tôi đi rồi anh sẻ xử trí ra sao với ông Vĩ chứ? Tôi tự gieo ra tình cảnh này thì để tui tự xử trí lấy.
[Calvin] cô...

Selina lịch sự đở ông Vĩ đứng dậy, Calvin tức tối ra mặt khi Selina ko nghe lời anh. Anh nói trc mặt Selina và ông Vĩ
[ Calvin] Cô còn ko mau tránh xa tên cáo già này ra, để lúc cô bị hắn ta thịt cô mất thì có hối hận củng muộn rồi.
Tức nhiên là ông Vĩ ko hiểu đc Calvin đang nói j` nhưng ông củng rất bực bội khi Calvin cứ theo kè kè bên ông và Selina. Selina thì tái xanh cả mặt ko ngờ Calvin lại nói những lời như thế, ông Vĩ mà nghe đc thì chắc 100% là....dự án của anh tan thành mây khói.
[Ông Vĩ] Cậu ta nói gì tôi thế?
[Selina] Ơ...Ông Vĩ....anh ta nói hôm nay ông là nhân vật số một nên xung quanh đây có khá nhiều phóng viên giả danh đấy, ông hãy cẩn thận với những hành động của mình nếu để bị đăng lên trang bìa của 1 tờ báo nào đó thì thật ko hay.Lúc nảy củng thật xin lổi ông nhưng chúng tôi làm thế chỉ vì ông thôi ạ!!!!
[Ông Vĩ]- ngó dáo dác xung quanh- ơ có phóng viên hả????.....Ơ....thôi tôi cảm thấy ko khỏe, tôi phải về khách sạn nghỉ ngơi thôi...Hẹn gặp cô hôm hkác nhe'.
[Selina] -thở phào nhẹ nhỏm- để chúng tôi tiển ông.
[Ông vĩ] thôi ...thôi khỏi...tôi muốn tránh những phiền phức ko đáng có...

Ông ta chào Calvin rồi đi nhanh ra khỏi khách sạn trc vẻ mặt ngơ nhác của cậu.
[Calvin] Cô...nói j` mà ông ấy chịu ra về sớm thế kia???
[Selina] - vẻ mặt đắc thắng - bí mật....rồi cô nhìn Calvin mà cười thật tươi.

Calvin nhìn Selina chằm chằm...quả thật cô ấy rất xinh đẹp nhất là lúc này đây...nụ cười trông rạng rỡ làm sao, Calvin ước rằng...anh đc gặp cô trong 1 hoàn cảnh khác, ước gì đc wen cô từ rất lâu trc kia chứ ko phải là giây phút này, ko phải là...vị trí người cha nuôi trong tương lai của cô...ông trời quả thật biết trêu người.
Đang mãi suy nghỉ thì Calvin giật mình vì cú vổ vai đau điếng của Lập Chánh - Jiro
[Jiro] Cậu đc lắm đấy...cứu mỹ nhân thoát khỏi hang hùm
[Calvin] tớ có làm j` đâu, tự cô ta cứu cô ta mà.
[Jiro] ha' ha' ha'...cậu làm j` đỏ mặt vậy?
[Calvin] làm j2 có chắc tại loại rượu vang của ksạn này mạnh quá đấy.
[Jiro] giờ tớ dưa người đẹp về nhe' cậu về sau đi.
[Calvin] ê...tớ cùng đi với cậu, tớ có việc cần ghe' nhà 1 chút.
Jiro biết tỏng tính cách của Calvin, anh chỉ cố tình trêu Calvin thôi, ra tới xe, anh lại viện lí do quên lấy bill thanh toán của kh1ach sạn nên quay trở vào. Anh để Calvin đưa Selina về.

Trên xe
[Calvin] sao cô cứ cười mãi thế? mặt tôi dính lọ à.
[Selina] Ôi...ko ko...nhưng nghỉ lại tình cảnh lúc nảy tôi ko nhịn đc cười.
[Calvin] Cô thích như vậy sao??? thích đc người ta lợi dụng vậy à?
[Selina] - nổi cáu- Anh nói cí j`, nói ai thích bị lợi dụng chứ. If ko vì dự án của anh tôi có cần lấy lòng ông ta ko? từ bé đến giờ lần đầu tiên tôi bị người khác xàm xở vậy ,anh nghĩ cảm giác đó dể chịu lắm à.
[Calvin]- lúng túng- ơ...tôi thật sự ko biết cô vì dự án của tôi...tôi nợ cô lời xin lỗi có đc ko? tôi...
[Selina] ko cần...tôi ko sao chỉ vì nghe anh nói mấy lời vậy nên tôi mới tức thôi.
[Calvin] cho tôi hỏi nhé, lúc nảy cô nói j2 mà ông ta chịu ra về nhanh chóng vậy?
[Selina] anh muốn bít lắm sao??? ừa thì kể anh nghe vậy...

Selina kể cho Calvin vụ cô vờ nói có phóng viên làm Calvin bật cười khanh khách, anh vổ đùi mình tỏ vẻ đắc thắng làm Selina chưng hửng trc hành động này của anh, thừong ngày anh rất nghiêm khắc, ko thấy anh cười hoặc có chỉ là 1 cái nhếch môi đầy vẻ phách lối. Anh cười rất tươi trông rất thân thiện khiền...tim cô có chút xao động.

[Calvin] tôi quên kể cô nghe việc này...Ông Vĩ rất sợ vợ, đấy. Ông ta từng bị vợ hành hung khi phát hiện lăng nhăng với 1 cô diển viên nào đó, báo chí thời đó phong cho bà Thiệu ( tức vợ Thiệu Vĩ Hùng) là sư tử hà đông.
[Selina] ôi...may mà ko có phóng viên thật lúc đó nếu ko....bà Vĩ kia ko bít sẽ làm j` tôi.
[Calvin]....tôi sẽ ko để cô chịu bất cứ sự thiệt thòi nào cả.

Selina cảm thấy 1 sự vui sươ1ng khó hiểu dâng tràn trong tim mình khi nghe Calvin nói thế. Cô cúi gầm mặt ko dám nhìn anh vì cô sợ anh sẻ biết đc những cảm xúc đang dâng tràn trong cô.
Về Đầu Trang Go down
https://fanficland.forumvi.com
Admin
Điều Hành Viên
Điều Hành Viên
Admin


Nữ
Tổng số bài gửi : 262
Birthday : 12/04/1984
Age : 40
Uy Danh : 9
Gia nhập : 01/12/2008
Tiền Thưởng : 95
Điểm thường :
Ẩn Số Trái Tim Left_bar_bleue100 / 100100 / 100Ẩn Số Trái Tim Right_bar_bleue

Thú nuôi : Ẩn Số Trái Tim Mouse

Ẩn Số Trái Tim Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Ẩn Số Trái Tim   Ẩn Số Trái Tim EmptyWed Jan 07, 2009 7:18 am

Chap 10:

Sáng hôm sau tới lớp Selina kể cho Hebe nghe chuyện đêm wa, cả Hebe cũng phải bật cười khanh khách khi nghe vụ Selina lừa ôm dê xồm nọ.

[Hebe] này cậu hay thật nhưng nếu là mình mình sẽ nhảy với ông ta 2 3 bước nữa rồi đạp cho chân ông ta sưng như giò heo luôn.
[Selina] mình củng muốn lắm nhưng nghĩ lại cái chung cư cho các cụ già mình đành cắn răng chịu.
[Hebe] cậu chịu thiệt vì cái dự án của tên CALVIN phách lối kia nhưng ko biết tên có biết ơn cậu ko nữa.
[Selina] thôi đừng nhắc chuyện đó nữa, hum nay anh Jiro sẻ đưa bọn mình đi mua nhà cho chú chó iu của chúng ta. Hebe này...mình nói nhỏ cí này nhé...mỗi lần đi đâu mà có cậu mình thấy..thấy...anh Jiro nhiệt tình lắm lắm.
[Hebe] này...này...sao lại nói thế, ko phải lần nào đi đâu củng có cậu theo cùng sao????người ta nhiệt tình vì có cậu ko chừng...
[selina] cậu này...nói bẻ sang người khác hay ghê!!! mình xem Jiro như anh trai thôi - cậu ko đc nghĩ bậy ko mình giận cậu đó.
-------------------------------------------------------
Tại tiệm bán nhà cho thú cưng Pet House
[jiro] 2 em mua cí nhà này đc đó, ko to quá chắc thích hợp với giống chó nhà Hebe nuôi
[Selina] ôi mắc quá thế !!!
[Hebe] bọn em chắc lấy cái này thôi . rẻ hơn đc 1 nghìn tệ, trông củng xinh lắm.
[Jiro] vậy cho anh hùn thêm 1 nghìn tệ này để trở thành chú nuôi của chú chó mà 2 em nuôi đc ko?
[Hebe] em ko nhận đâu, anh cho tụi này quá giang xe để đi và chở nhà của cún con về, anh góp ý dùm tụi em là đc rồi sao lại bắt anh trả tiền nữa, lần sau chắc em ko dám đi cùng anh mua bất cứ thứ j nữa. Em ko nhận đâu.
[jiro] ờm...anh...vậy củng đc, anh chịu thua Hebe luôn.

Để mặc cho Hebe và Jiro trò chuyện, Selina mĩm cười tiến sang quầy chuột bông. mấy con chuột ở Đài Bắc quả nhiên đẹp thiệt, con nào củng mũm mĩm tròn vo lông trắng mịn chã bù với lũ chuột dưới quê cô...chúng hôi hám, đen đúa và phá phách hết chổ nói. mãi ngắm nhìn những chú chuột xinh xắn dễ thương mà Selina va phải 1 người củng đang ngắm những chú chuột như cô.
[Selina] Ấy...xin lỗi cô ạ, cháu...
[người ngắm chuột] ah...cô xin lỗi cháu mới đúng, cô lo nhìn chúng nó mà va phải cháu trc.
[Selina] dạ ko ko có j` cô đừng khách sáo quá.
[người ngắm chuột] nè, cô định mua con này cháu thấy đc ko??? nhìn cặp mắt nó thật tinh anh wa' lại béo tròn nữa!
[Selina] woa trông nó dễ thương quá, xinh xắn như như những chú chuột nhồi bông vậy.
[người ngắm chuột] ồh...thế cô mua con này. còn cháu, cháu chọn con nào cho mình?
[Selina] dạ...cháu chỉ ngắm chúng thôi vẫn chưa có ý định mua ạ!

Lúc ấy Jiro và Hebe củng vừa bước đến

[Jiro] Selina, bọn anh mua nhà cho cún con xong rồi,mình về thôi! A, bà là bà Thiệu vợ của ông Thiệu Vĩ Hồng đây mà! hân hạnh đc gặp bà tại đây. Tôi là Lập Chánh trợ lý tổng giám đốc của cty bất động sản Đoàn Thị.
Selina và Hebe há hốc miệng ngơ ngác
[bà Vĩ] tới đây mà vẩn có người biết tôi, xem ra tôi củng khá nổi tiếng trên mấy tờ tạp chí lá cải nhỉ?
[Selina] ko phải, ko phải vậy đâu...cháu thấy cô rất thân thiện cởi mở. Thực ra cháu có nghe tạp chí đăng những tin ko tốt nhưng thật tình là tiếp xúc với cô nảy giờ cháu thấy đâu có j` giống như báo chi nói đâu!?!?!
[bà Vĩ] cám ơn cháu, ah mà cháu tên gi nhỉ , nghe cậu này gọi cháu là se...??
[Selina] cháu tên Lâm Tử-Selina, anh ấy là Lập Chánh- Jiro, còn đây là bạn thân của cháu Khiết Lộ-Hebe.
[bà Vĩ] tên các cô cậu nghe hay lắm. Đến giờ hẹn của tôi rồi, chào các cô cậu, có dịp gặp lại chúng ta sẻ nói chuyện nhiều hơn. Cám ơn Selina vì lời nhận xét con chuột cưng của cô.
[cả 3 người] chào bà Vĩ.
Về Đầu Trang Go down
https://fanficland.forumvi.com
Admin
Điều Hành Viên
Điều Hành Viên
Admin


Nữ
Tổng số bài gửi : 262
Birthday : 12/04/1984
Age : 40
Uy Danh : 9
Gia nhập : 01/12/2008
Tiền Thưởng : 95
Điểm thường :
Ẩn Số Trái Tim Left_bar_bleue100 / 100100 / 100Ẩn Số Trái Tim Right_bar_bleue

Thú nuôi : Ẩn Số Trái Tim Mouse

Ẩn Số Trái Tim Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Ẩn Số Trái Tim   Ẩn Số Trái Tim EmptyWed Jan 07, 2009 7:19 am

Chap 11

Jiro cùng Selina đưa Hebe về để ráp nhà cho cún con. Vì đây là lần đầu Hebe đưa bạn nam về nhà nên Jiro đc cô và cậu Hebe đón tiếp rất nồng hậu. Sợ mọi người hiểu lầm nên Hebe luôn miệng giải thích rằng Jiro là anh của Selina - bạn cô, 2 người chỉ quá giang xe và nhờ anh ráp nhà của cún con dùm, ngược lại với thái độ lúng túng của HEbe, Jiro trò chuyện rất tự nhiên với người nhà của cô, anh ở lại dùng cơm và tìm hiểu thêm về Hebe.

Thực ra thì khi mới vừa bước vào nhà, anh đã bị cuốn hút bởi cách bày trí trong nhà Hebe, từ vật dụng đến cách phối màu sơn tất cả điều rất logic và bắt mắt nhờ thế mà ngôi nhà nhỏ bé của cô ko đem lại cảm giác chật hẹp. Jiro rất bất ngờ khi biết được Hebe vốn có năng khiếu về trang trí nội thất, tất cả mọi bày trí trong nhà đều do một tay cô làm nên , chỉ vì theo tâm nguyện của mẹ trước lúc mất mà Hebe học khoa thiết kế nhưng đam mê vẩn là đam mê. Cô xin việc làm thêm tại một cửa hiệu bán vật dụng trang trí nhỏ và tư vấn giúp khách hàng, ngoài ra cô còn giúp cửa hiệu này trang trí gia công 1 số vật dụng và bán cho các nhà hàng, khách sạn. Đây là lần đầu tiên anh cảm thấy khâm phục trước tài năng của một cô gái...anh...không thể miêu tả đc những xúc cảm trong lòng mình...nó là...là thứ cảm giác j` đó mà trc nay chưa hề xuất hiện.

Trong phòng ngủ của HEBE:
[Selina] Hebe này...người trong tấm ảnh là ai thế? Cậu lại lưu trong máy thế này???he he... ai thế ta ??? bạn trai cậu a`???khai mai...khai mau _ Selina đang xem ảnh của Hebe trên máy tính của cô.
[Hebe] này lại đoán già đoán non rồi! Người này là bạn của mình đấy nhưng...bọn mình chưa gặp nhau lần nào. Mình và cậu ta wen nhau tren mạng.
[Selina] này...cậu ko nên wen bạn bừa bãi trên mạng, báo chí vẩn hay đưa tin đó là trò lừa gạt đấy.
[Hebe] trời...cậu ko thể tin mình biết suy nghĩ sao? mình và cậu ta là thành viên của hội "mỹ thuật nội thất", mấy lần bọn mình ác chiến kịch liệt trên diển đàn vì khác trường phái, hì hì gây mãi rồi thân nhau đấy chứ.
[Selina] uh...trông gương mặt cậu ta củng ko giống mấy tên lường gạt cho lắm.

Lúc ấy Jiro củng vừa gỏ cửa phòng bước vào:
[Jiro] Đến giờ anh quay lại cty rồi, Selina có về ko anh đưa em về.
[Selina] dạ, Hebe à hum khác mình lại ghé nửa nhe'._ cô vừa nói vừa đẩy ghế đứng dậy.
Đột nhiên mặt Jiro tái xanh khi anh nhìn vào màn hình của Hebe,anh lắp bắp

[ Jiro] HEbe...Hebe...sao em lại có ảnh của cậu ta??? Em và cậu ta có quan hệ gì???Tại sao, tại sao...ảnh của cậu ta lại xuất hiện ở nhà em, giờ cậu ta đang ở đâu??
[Hebe] anh Jiro anh sao thế, anh hỏi người trong ảnh sao???cậu ta là bạn của em mà,nhưng anh...sao lại hốt hoảng thế???
[ Jiro] cậu ấy là bạn của em ư? giờ cậu ta sống ở đâu?
[Hebe] em ko biết tên thật của cậu ta, chỉ quen xưng hô bằng nick của cậu ta, đó là Arr. Cậu ấy đang ở Canda. NHưng sao anh lại hỏi về cậu ta chi tiết như thế?

SElina củng lấy làm khó hiểu cho thái độ của Jiro, Hebe có quyền quen biết bạn trai chứ, anh và Hebe có quan hệ gì đâu sao lại có thái độ kì lạ thế kia, ko giống phong cách tao nhã thường ngày tí nào.

[Jiro] thôi giờ anh phải đi đây, tạm biệt Hebe.
[selina] bye, mai gặp lại.
Cả hai chào cô cậu Hebe rồi ra về
Về Đầu Trang Go down
https://fanficland.forumvi.com
Admin
Điều Hành Viên
Điều Hành Viên
Admin


Nữ
Tổng số bài gửi : 262
Birthday : 12/04/1984
Age : 40
Uy Danh : 9
Gia nhập : 01/12/2008
Tiền Thưởng : 95
Điểm thường :
Ẩn Số Trái Tim Left_bar_bleue100 / 100100 / 100Ẩn Số Trái Tim Right_bar_bleue

Thú nuôi : Ẩn Số Trái Tim Mouse

Ẩn Số Trái Tim Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Ẩn Số Trái Tim   Ẩn Số Trái Tim EmptyWed Jan 07, 2009 7:22 am

Chap 12


Calvin định nhấc điện thoại gọi tìm Jiro nhưng ngay lúc đó chuông đt của anh reo vang. Bên kia đầu dây:

[Jiro] Alo, Calvin cậu nghe tớ nói này,tớ có tin mừng cho cậu...cậu phải giữ bình tỉnh nhe'. Tớ tìm ra Kiệt Quốc rồi, là Arron - Kiệt Quốc em trai của cậu đó.
Calvin như ko tin vào tai mình.
[Calvin] Jiro...làm sao... làm sao...cậu tìm đc chứ??? Tớ đã tìm nó 5 năm nay rồi mà có thấy đâu, ko thể nào...đừng lấy trò này ra đùa chứ, mình sẽ ko tha cho cậu đâu.
[Jiro] tớ biết, tớ biết điều này wá khó tin với cậu nhưng đó là sự thật. Chiều nay tan sở tớ và cậu cùng đến nhà Hebe - Khiết Lộ cô bạn của Selina thì cậu sẻ rõ.

Calvin thẩn thờ tắt máy. Đã 5 năm rồi ! 5 năm qua anh đã tốn biết bao tâm huyết và thời gian đi tìm Kiệt Quốc, từ đăng báo trong nước đến ngoài nước, từ việc tìm thám tử đến tìm cảnh sát...tất cả điều bặt vô âm tín. Giờ đột nhiên lại nghe tin về Kiệt Quốc, một tia hi vọng lại bừng sáng trong anh...nhưng...anh lại sợ, sợ niếm trải cái cảm giác thất vọng như bao lần. Tin về cái chết của 1 ai đó có diện mạo giống em trai anh, tin về một bệnh nhân tâm thần, một nguời vô gia cư...anh quá mệt mỏi khi tất cả chỉ là sự ngộ nhận. Kiệt Quốc vẩn ở một phương trời nào xa lắm...người em trai mà anh còn quí hơn cả sinh mạng mình. Cầu trời cho Jiro tìm đc Kiệt Quốc thật, lần này sẻ đúng là Arron iu quí của anh.

-----------------------------------------------------------------------------

Selina đc dì Phụng và Jiro kể lạt tất cả mọi chuyện về hai anh em nhà họ Đoàn.

Đoàn Kiệt Quốc - Arron là anh em cùng cha khác mẹ với Kiệt Nhân - Calvin. Mẹ của Calvin vì gia đình môn đăng hộ đối mà kết hôn cùng cha Calvin, ngược lại cha của Calvin lại yêu cô bạn học từ thưở thiếu thời là mẹ của Arron. Ông của Calvin biết đc nên đã ngăn cản 2 người, mẹ Calvin biết mình là nguyên làm cha của cậu và mẹ của Arron ko đền đc với nhau và trái tim chồng mình ko thuộc về mình nên sao khi sinh Calvin đc 2 năm pà lâm trọng bệnh rồi qua đời. Thương Calvin còn bé đã mồ côi nên cha của cậu đã đón mẹ của Arron về nhà họ Đoàn, bà tự nghĩ mình là nguyên nhân gây ra bao oan trái khổ đau cho mọi người nên pà chăm sóc Calvin như con ruột của mình. Ông của Calvin một mực không cho bà đụng vào đứa cháu trai duy nhất của dòng họ nên nhờ dì Phụng chăm sóc Calvin cho tới lớn đó củng là lí do vì sao Calvin gọi dì Phụng là dú nuôi.

Sáu năm sống trong nhà họ Đoàn ko một chút danh phận, nhưng mẹ của Arron vẩn cam tâm và sinh ra cậu. Ông chỉ nhìn nhận Aron là cháu trai mà ko nhìn nhận mẹ Arron là con dâu. Ngược lại với tính cách trầm lặng của Calvin, Arron rất bốc đồng và thẳng tính, Jiro thì trung hòa cả 2 tính cách của 2 người do đó Calvin + Arron + Jiro là bộ ba không hề tách rời.

Sóng gió xảy ra khi vào sinh nhật lần thứ 13 của Arron mẹ cậu lại bỏ đi, từ đó Arron suy sụp tinh thần, cậu oán trách ông và hờn giận ba mình đã quá nhu nhược. Calvin và Jiro củng bị đẩy vào thế khó xử, tình cảm anh em rạn nứt. Arron mê đua xe và cá cược, số nợ của cậu lên đến hàng trăm nghìn tệ, Calvin thay em trả dần nhưng...nước ko đủ để dập tắt lửa...cuối cùng việc củng đến tai ông.

Năm ấy Arron đc 15 tuổi, một cái tát tai như trời giáng của ông cộng thêm việc ông đuổi Arron ra khỏi nhà, tuyên bố cắt đứt mọi quan hệ khiến cậu ra đi như giọt nước bốc hơi khỏi mặt đất. Calvin hết lời năn nỉ van xin ông tha thứ nhưng ông vẩn ko thay đổi ý định, ba của Calvin vì đau khổ mà say xỉn tối ngày cuối cùng ông bị tai nạn giao thông rồi qua đời sau 2 tháng cấp cứu trong bệnh viện. Trước lúc chết, ba Calvin cầm chặt tay cậu và trăn trối phải tìm đc Arron về, cùng kể từ đó gánh nặng gia đình lại đè nặng lên đôi vai của Calvin. Anh cố sức phấn đấu chỉ để ông tin anh, tìm đc vị trí vững chắc trong Đoàn thị và hi vọng sẻ tìm đc Arron. Calvin chỉ có mổi Jiro là bạn chí cốt, chẳng ai có thể hiểu rõ CAlvin như Jiro, ngay cả ông của CAlvin củng tin và thương yêu Jiro như người thân trong nhà.

Selina nghe xong câu chuyện mà nước mắt cô ràn rụa, cô ôm chầm lấy dì Phụng mà khóc sướt mướt, Jiro củng lúng túng thấy rỏ khi trông thấy biểu hiện của Selina.Anh chưa bao giờ kể việc này cho bất kì người nào nghe, lần đầu anh kể cho một cô gái và thấy đc những xúc cảm chân thật của cô, anh biết...Selina là 1 cô gái chân thật, rất dễ cảm thông và thấu hiểu người khác, chỉ có Calvin...thật sự cậu ta đã đc ông trời ban tặng cho mình một viên ngọc quí mà ko biết trân trọng.

[Jiro] thế nên chiều nay chúng ta sẽ đến nhà Hebe lần nữa cùng với Calvin để hỏi thăm tin tức về Arron.
[Selina] anh chắc người đó là cậu Arron chứ?
[Jiro] uh...bọn anh chơi thân từ nhỏ mà làm sao nhìn lầm đc, nhưng có điều là Arron chỉ đang sinh sống tại CAnda thôi tại sao mấy văn phòng thám tử vẩn ko tìm đc tung tích cậu ta.
[dì Phụng] có khi nào người giống người ko con?
[Jiro] con ko chắc về điều này, chiều nay con sẽ hỏi để xác minh lại sau.
-----------------------------------------------------------------------------------
Về Đầu Trang Go down
https://fanficland.forumvi.com
Admin
Điều Hành Viên
Điều Hành Viên
Admin


Nữ
Tổng số bài gửi : 262
Birthday : 12/04/1984
Age : 40
Uy Danh : 9
Gia nhập : 01/12/2008
Tiền Thưởng : 95
Điểm thường :
Ẩn Số Trái Tim Left_bar_bleue100 / 100100 / 100Ẩn Số Trái Tim Right_bar_bleue

Thú nuôi : Ẩn Số Trái Tim Mouse

Ẩn Số Trái Tim Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Ẩn Số Trái Tim   Ẩn Số Trái Tim EmptySat Jan 10, 2009 6:34 am

Chap 13:

Chiều hôm ấy Calvin đưa Jiro và Selina đến nhà Hebe lần nữa. Sự xuất hiện đột ngột của Calvin làm cho Hebe thật bối rối, cô ko biết việc gì xảy ra cho đến khi Selina thuật lại việc này Hebe mới hoàn hồn.
[Hebe] Em quen Arr. thông wa diển đàn " Mỹ Thuật Nội Thất", nhưng bọn em chỉ là trao đổi về những kiến thức chuyên môn thôi, tên của cậu ta là gì em củng ko rõ, cậu ta chỉ nói hiện đang sống cùng mẹ ở Canada. Arr. là nick name của cậu ta.
[Jiro] thế em cho bọn xem ảnh của cậu ta đc ko?
[Calvin]tôi cần phải chắc rằng người mà chúng tôi đang nghi ngờ có phải là Arron ko? nick Arr.của cậu ta có thể đc viết tắt từ chử Arron chăng?
[Hebe] dạ đc chứ!

Cả bọn kéo vào phòng Hebe, Calvin dường như ko đứng nổi khi nhìn thấy bức ảnh trên máy Hebe. Đúng là Kiệt Quốc,đúng cậu ta rồi...Arr. mà Hebe nói chính là Arron. Giờ cậu ấy đã lớn, trông cậu ta thật mạnh mẽ và tự tin, chắc hẳn cuộc sống bên Canada thoải mái hơn so với Đoàn thị, lại đc sống bên cạnh mẹ của mình.

[Selina]Anh ko sao chứ??? Đúng là Kiệt Quốc phải ko?
[Calvin] ừm...giờ trông cậu ta khác xưa nhiều. Hebe...cảm ơn cô!!!
[Hebe] ơ...dạ ko có gì đâu. Anh đừng khách sáo quá.
[Jiro] Calvin...giờ cậu tình sao??? Qua bên đó tìm Arron à?
[Calvin] Tớ củng chưa biết giờ nên làm gì. Hebe việc hôm nay xin cô giử kín dùm tôi nhất là với Arron, đừng để nó biết là cô quen với chúng tôi. Đừng nhắc gì về việc hôm nay cả.
[Hebe] dạ, anh và anh Jiro cứ an tâm.
[Calvin] cảm ơn cô rất nhiều. xin lổi vì đã quấy rầy gia đình cô.Chúng tôi xin phép đc ra về.
[Hebe] để tôi tiễn mọi người.



Nhắc lại việc ông Vĩ, cái hẹn 2 ngày sau của ông trôi qua thật nhanh. Calvin vẩn còn đau đầu vì ko biết sẽ làm j` tiếp theo khi anh đã tìm ra tung tích của Arron, lại thêm việc chờ đợi câu trả lời của ông Vĩ, nhưng kinh doanh là thế, những gì đạt được một cách thuận lợi thật khiến người ta phải đề phòng. Calvin ko thích những thành công đến với anh 1 cách quá dể dàng, lúc này đây anh cần phải bình tỉnh để phân tích cục diện bên ông Vĩ, nếu ông ta ko đồng ý hơp tác...anh cần phải tìm một kế sách khác, hay thậm chí tìm một đối tác khác...thế nhưng:
[Jiro]- Gõ cửa phòng Calvin và bước vào- Calvin có bà Vĩ, tức phu nhân của ông Thiệu Vĩ Hồng tìm cậu.
[Calvin] Cậu mời pà ấy vào.
Jiro đi ra và quay trở vào cùng pà Vĩ
[Calvin] Chào bà, hân hạnh đc bà viếng thăm văn phòng của Cty chúng tôi.
[pà Vĩ] oh...ko ko phải nói ngược lại là chúng tôi hân hạnh đc cậu mời làm đối tác cho dự án Chung Cư Cho Người Cao Tuổi chứ. Tôi ko thích vòng vo, hôm nay tôi thay mặt chồng tôi đến đây là vì muốn kí hợp đồng với cậu để xây chung cư đó.
[Jiro] ơ...thật chứ thưa bà??? Thế quá tốt rồi còn j` hơn thế nữa!!!!
[bà Vĩ] thanh niên các cậu thật là...chuyện làm ăn mà tôi đem ra đùa vậy sao? Chồng tôi chỉ vì chút lợi lộc nhỏ trước mắt mà quên đi cái phúc lớn về sau, nhưng những gì mà chồng tôi nêu ra ở buổi tiệc 2 hôm trc ko phải là ko đáng lưu ý đâu. Kinh doanh ko bao giờ mà ko thu lại đồng vốn lẩn lời đâu cậu ạ.
[Calvin] Tôi biết nên tôi đã nhờ trợ lý của tôi thảo ra bản hợp đồng với các nguyên tắc bảo đảm lợi ích cho các cổ đông có vốn góp.
[Jiro] đây thưa bà , mời bà xem qua.
[bà Vĩ] thì ra các cậu đã chuẩn bị sẳn từ trước. Quả là tốc độ là việc của Đàn thị rất nhanh , chuẩn xác và đạt hiệu quả tuyệt đối.
[Jiro] pà quá khen.
[Calvin] rất cảm ơn pà đã trao niềm tin cho cty chúng tôi.
[bà Vỉ] ồh...ko ko tôi đặt niềm tin vào cô gái tên Lâm Tử - Selina bạn của cậu Jiro này đây. Sự chân thật , nhiệt tình và tấm lòng yêu thương những sinh vật nhỏ bé của cô ấy đã tác động mạnh mẽ tới quyết định này của tôi.
[Calvin] ơ...bà, Jiro và Selina đã từgn gặp nhau rồi?
[bà vĩ] ừh...tình cờ gặp thôi nhưng cũng từ hôm đó tui mới nhận ra 1 điều, tôi chăm sóc những con chuột bông vô tri một cách quá tỉ mỉ, trong khi đồng loại của mình gặp khó khăn tôi lại quay lưng ngoảnh mặt làm ngơ. Ko dấu j` cậu, tôi chỉ sợ lúc về già ko ai chăm sóc thế nên cho thấy tui đồng ý hùn vốn trong dự án này là xuất phát từ tấm lòng thành của tôi.
Về Đầu Trang Go down
https://fanficland.forumvi.com
Admin
Điều Hành Viên
Điều Hành Viên
Admin


Nữ
Tổng số bài gửi : 262
Birthday : 12/04/1984
Age : 40
Uy Danh : 9
Gia nhập : 01/12/2008
Tiền Thưởng : 95
Điểm thường :
Ẩn Số Trái Tim Left_bar_bleue100 / 100100 / 100Ẩn Số Trái Tim Right_bar_bleue

Thú nuôi : Ẩn Số Trái Tim Mouse

Ẩn Số Trái Tim Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Ẩn Số Trái Tim   Ẩn Số Trái Tim EmptySat Jan 10, 2009 6:37 am

Chap 14:

[Calvin] thật sự chúng tôi rất cảm kích về suy nghĩ của pa`.

Thế là buổi kí kết diển ra khá thuận lợi. Tối hôm đó tại nhà Jiro
[Jiro] Calvin này, xem như gánh nặng cậu đã trút đc 1/2 , thế còn 1/2 kia cậu định làm j` tiếp theo?
[CALVIN] ý cậu muốn ám chỉ việc j`?
[Jiro] cậu còn vờ hỏi tớ??? Tớ đã tìm những tay thám tử trước kia cậu đã thuê tìm tung tích Arron, cả những tay nhà báo cậu biết họ cuối cùng đã chịu khai những gì ko? Chính chủ tịch đã ngăn họ ko cho họ đưa tung tích Arron cho cậu. Cậu giờ mà tự ý qua đó tìm Aron liệu ông cậu có trơ mắt ngó lơ ko?
[Calvin] tớ biết và tớ củng đoán ra ông nhất định sẽ ngăn tớ đi tìm Arron.
[Jiro] jờ cậu tính sao?
[CAlvin] - rót đầy ly rượu và thở dài - còn chưa biết sẽ tính sao. Thôi ngủ đi mai mốt bàn tiếp việc này.
-------------------------------------------------------------------------------------------------
Tại nhà Selina
[dì Phụng] Selina cháu có điện thoại nè
[Selina] dạ...Alô, selina nghe ạ!
[CAlvin] e hèm...là tôi ...Calvin đây. Tôi muốn hẹn cô tối nay 7h cùng tôi dùng cơm tối bởi vì...mà thôi lúc gặp tôi sẽ nói cô nghe.
[Selina] ơ...tôi ko nghe lầm chứ, anh mời tôi dùng cơm?Nhưng anh phải cho tôi biết nguyên do anh mời tôi chứ? nè...alo...alo
Bên kia đầu dây Calvin đã dập máy từ khi anh nói xong câu anh cần nói. Thú thực, suốt đêm qua anh đã phải trằn trọc mãi vì ý nghĩ muốn mời selina dùng cơm nhưng lại ngại ko biết mời cô ta như thế nào.
Selina sau khi nghe xong cuộc đt củng hóa ngẩn ngơ, -anh ta mời mình dùng cơm, liệu có âm mưu j` ko nhỉ? hôm nay đúng hẹn 2 ngày mà ông Vĩ dê xồm nọ hứa trả lời , liệu Calivn
hẹn mình củng vì việc này chăng? Thôi cứ đi để hỏi kết quả - Selina đắn đo mãi rồi củng quyết dùng cơm với Calvin để hỏi xem kết quả thế nào.
Chuông điện thoại lại reo to.
[Selina] lại việc j` nửa đây? anh ko thể nghe xem tôi có đồng ý đi cùng anh ko a?
[HEBE] Selina,là mình nè, Hebe nè, cậu tưởng mình là ai? ah...ah...anh Calvin vừa gọi đến a? hèn chi mình gọi hoài mà ko đc.
[Selina] j` chứ, anh ta gọi đến nói vỏn vẹn 1 câu ngắn ngủn rồi dập máy ko thèm nghe mình trả lời ra sao luôn.
[Hebe] thôi cậu nghe mình nói nè. Cậu Arron mà các cậu tìm đó, tuần sau sẻ về Đài Bắc để tham dự lễ họp mặt kỉ niệm 10 năm của diển đàn. Selina, cậu thông báo tin này cho anh Jiro và CAlvin giúp mình nhé. Arron chỉ về Đài Bắc 2 ngày thôi.
[Selina] ôi...thế thì hay quá...mà Hebe này...anh Jiro có xin mình số đt của cậu,mình vẩn chưa cho anh ấy vì chưa có sự đồng ý của cậu.Cậu...có muốn mình đưa số của cậu cho anh Jiro ko?
[Hebe] củng đc thôi, bọn mình là bạn bè cả mà. Nhờ cậu thông báo tin này giúp mình nhe'. Bye bye.

Selina định nhấc máy báo tin cho Jiro hay nhưng cô lại có ý khác. Cô gọi cho Jiro
[Selina] Alo, chào anh Jiro, em là selina đây.
[Jiro] Nghe giọng là biết rồi. Sao lại gọi anh vào giờ này, có việc j`cần anh giúp ko cô bé.
[Selina] dạ ko ạ, em đã tìm đc số dt của Hebe rồi, jờ anh có cần ko?
[Jiro] em biết mà còn hỏi. anh sẻ hậu tạ em nhe'!!!
[Selina] không dám đau, anh giúp tụi em nhiều rồi việc này có d0áng là gì. Anh gọi cho HEbe ngay nhé, cậu ta có việc cần nói với anh đấy, số của Hebe là....
[Jiro] okê, cảm ơn em.
------------------------------------------------------------------------------------------------------
Đúng 7h, Calvin cho xe ghé ngang nhà rước Selina. Lại là cảm giác như lần anh chở Selina tới buồi tiệc chiêu đãi, cứ im lặng mãi củng ko phải là cách tốt
[Selina, Calvin] tôi có việc muốn nói với anh/cô ( cả 2 cùng nói 1 lúc)
[Selina] anh nói trước đi
[Calvin] ờm...hợp đồng của tôi và ông Vĩ đã thành công tốt đẹp, người đồng ý kí bản hợp đồng lại là vợ của ông ta. Bà ta nói do quen biết cô nên đã suy nghĩ lại và kí hợp đồng này.
[Selina] ơ...tôi có làm j đâu, lúc đó chỉ xã giao với bà ta vài ba câu về mấy con chuột bông thôi.
[Calvin] Nhưng tóm lại vẩn là nhờ sự tình cờ của cô. Còn việc cô muốn nói lúc nảy là j`?
[Selina] hồi sáng Hebe có gọi dt tới báo tin là Arron tuần sau sẻ về Đài Bắc để tham dự lễ họp mặt kỉ niệm 10 năm của diển đàn, cậu ấy sẻ ở lại Đài Bắc này 2 ngày.

Calvin đột ngột dừng xe lại khiến Selina mất thăng bằng ngã chúi về phía trước, Calvin hoảng hốt chụp Selina lại ( củng mai là selina có cài dây an toàn trên xe). Anh vui mừng chụp lấy vai của Selina
[Calvin] là thật sao? tuần sao Arron về Đài Bắc 2 ngày. Selina...em ko đùa chứ...
[Selina] là thật nhưng anh... ( cô ngượng đỏ cả mặt khẽ nhìn xuống vai của mình)
Calvin lúng túng buông vai Selina ra.
[Calvin] tôi xin lỗi...do mừng quá khi nghe cô nói vậy.
[Selina] Anh mau cho xe chạy đi đột ngột dừng giữa đường như thế nguy hiểm lắm , mai mà ko có xe phía sau...bằng ko tôi ko dám tưởng tượng hậu quả sẻ ghê như thế nào nửa.
[Calvin] cô cứ an tâm...tôi bảo đảm an toàn cho cô khi cô đi bên cạnh tôi mà!!!
Selina lại cuối gầm mặt ko dám nhìn Calvin, do ...quả thật một cảm giác rất hạnh phúc khi nghe Calvin nói thế lại dâng tràn trong tim cô.
Về Đầu Trang Go down
https://fanficland.forumvi.com
Admin
Điều Hành Viên
Điều Hành Viên
Admin


Nữ
Tổng số bài gửi : 262
Birthday : 12/04/1984
Age : 40
Uy Danh : 9
Gia nhập : 01/12/2008
Tiền Thưởng : 95
Điểm thường :
Ẩn Số Trái Tim Left_bar_bleue100 / 100100 / 100Ẩn Số Trái Tim Right_bar_bleue

Thú nuôi : Ẩn Số Trái Tim Mouse

Ẩn Số Trái Tim Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Ẩn Số Trái Tim   Ẩn Số Trái Tim EmptySat Jan 10, 2009 6:46 am

CHAP 15:


Nhắc lại việc Jiro sau khi có đc số fone của HEBE, anh liền gọi cho cô
[Jiro] Alo. anh là Jiro đây , có phải hebe đang nghe ko?
[Hebe] dạ, chào anh.
[Jiro] lúc nảy Selina gọi dt cho anh bảo rằng em có việc gấp cần gặp anh
[Hebe] ơ...em đã nói với Selina rồi , bạn ấy ko nói lại với anh a?
[Jiro] ko, chỉ cho anh số đt của em rồi bảo anh gọi cho em vì em đang cần gặp anh gấp.
[Hebe] hi hi hi...anh bị selina trêu anh rồi, thật ra em nhờ Selina báo lại với anh và anh Calvin rằng Arron tuần sau sẻ về Đài Bắc để tham dự lễ họp mặt kỉ niệm 10 năm của diển đàn, cậu ấy sẻ ở lại Đài Bắc này 2 ngày.
[Jiro] Thật sao??? wow...tin tốt đó nha, calvin mà biết chắc sẻ mùng lắm.
[Hebe] em đang làm việc ko thể nghe dt lâu đc.
[Jiro] a khoan cúp máy đã, chiều nay anh ghé chổ làm rước em nhe', anh mời em đi dùng cơm với anh.
[Hebe] dạ đc ạ, em 5h tan ca. gặp lại anh sau nhe', bye bye!!!
------------------------------------------------------------------------------
Đúng hẹn Jiro đến cty rước Hebe nhưng...
[Jiro] Hebe em xong việc chưa?
[Hebe] ôi...em vẫn chưa làm xong mấy vật trang trí này.
[Jiro] nhưng đã hết giờ làm rồi cô bé a!
[Hebe] nhưng ông chủ bắt em phải làm xong trong hôm nay để mai sáng kịp thời gian giao hàng.
[Jiro] anh làm giúp em nhe'
[Hebe] sao? anh có thể vẽ ư?
[Jiro] thì đưa anh đi , anh vẽ cho em xem để em có cơ hội bái phục tài năng của anh.
[Hebe] thôi đừng khoa trương quá, ha ha ha.
Thế là Jiro ngồi lại phụ Hebe làm nốt số công việc của cô.


Đến tận 8h tối họ mới hoàn thành xong công việc
[Jiro] cuối cùng củng đã xong, trời!!! em biết mấy giờ rồi ko? 8h rồi, ông chủ của em thật là có phúc khi thuê đc 1 nhân viên siêng năng như em
[Hebe] ko đâu, mai em xin nghỉ cả nhày để hoàn tất số bài tập ở lớp. Ko nhờ anh thì ko biết đến 10h em ko biết có làm hết ko nữa.
[Jiro] ha ha ha, vậy em phải mời anh ăn tối đó nhe'
[Hebe] tất nhiên, nhưng...em chỉ có thể mời anh ăn...mấy quán vỉa hè thôi...em...ko đủ khả năng mời anh dùng cơm trong mấy nhà hàng sang trọng đâu...anh...đừng chê nhe'!!!
Jiro bật cười khanh khách, xoa đầu Hebe một cách âu yếm
[Jiro] anh đâu là công tử kén ăn , kén chọn chứ. đừng khách sáo với anh như thế, đc hebe mời dùng cơm là anh cảm thấy vinh hạnh lắm rồi. Mau đóng cửa tiệm rồi đi thôi...anh đói sắp xỉu rồi đây.
[Hebe] dạ _ hebe cười rất tươi trước thái độ của Jiro.
Trên đường đưa Hebe về, Jiro rất vui vì tìm hiểu khá nhiều điều thú vị về Hebe, cô thuyết phục đc trái tim anh từ lúc nào ko biết. Từ khi em gái anh Tiểu Quy mất tích, Jiro đã ko hề để mắt tới bất kì cô gái nào, trong lòng anh hình ảnh Tiểu Quy đã chiếm hầu hết trái tim anh. Bao năm qua ngoài việc tìm tung tích Arron, anh cùng calvin cũng đã rất nổ lực tìm Tiểu Quy nhưng...kết quả vẩn là số không to tướng. Nhưng giờ ông trời đã giúp Calvin tìm đc Arron nhưng...Tiểu Quy của anh vẩn bặt vô âm tín.
[Hebe] anh Jiro, Anh jiro...anh đang suy nghĩ gì thế?
[Jiro] ah ko ko...anh đang tập trung lái xe thôi.
[Hebe] tập trung à, anh đã lái xe vượt qua nhà em rồi!
[Jiro] áh, xin lổi anh...thôi chịu khó ngồi trên xe thêm một chút nửa, anh vòng xe lại nhé.
[Hebe] khoan khoan đường này 1 chiều mà, anh phải đi hết đoạn này, quẹo phải rồi lại quẹp phải lần nửa là ngay nhà em.
[Jiro] hehehe anh ko quẹo phải mà quẹo trái đc ko? anh mốun em ngồi trên xe với anh lâu 1 chút nữa.
[Hebe] thôi cho em về đi em phải tranh thủ làm bài tập nửa. Anh làm thế em ko đi cùng xe anh nữa đâu!
[Jiro] anh đùa thôi mà. Sẳn đây cho anh hỏi 1 chút về Arron, đã 5 năm rồi bọn anh ko gặp nhau, ko biết tính cách của cậu ta thay đổi như thế nào nhỉ?
[Hebe] anh Arron rất có tài năng về lĩnh vực nội thất, anh ấy luôn tôn sùng trường phái lặng, trong khi em lại thích trường phái nổi. Tức là hài hòa màu sắc và vật dụng trang trí đó, Arron thường phối hợp các màu trầm và nhạt với nhau để ngôi nhà mang tính cách cổ điển sang trọng. Em thì ngược lại thế là chúng em thường tranh luận rất sôi nổi trên diển đàn. Em phát hiện gần đây em đã bị ảnh hưởng bởi trường phái của anh ta, một số thiết kế gần đây em tư vấn cho khách hàng em đã sử dụng những màu nhạt thay vì là những màu sắc nổi bật như trc kia.
[Jiro] hình như...em rất ngưỡng mộ cậu ta.
[Hebe] chắc là vậy, nếu cậu ta nhìn nhận các anh chắc là cậu ấy sẽ ở lại Đài Bắc này, thế thì em ngày nào cũng có thể gặp mặt cậu ta mà trao đổi học hỏi trực tiếp. Thế mới thú vị làm sao
Nhìn nét mặt Hebe hớn hở khi nhắc tới Arron , Jiro chợt đau lòng khi nhận ra...hình như...người Hebe thích là Arron, thậm chí là Hebe rất ngưỡng mộ cậu ấy nữa kia.
Về Đầu Trang Go down
https://fanficland.forumvi.com
Admin
Điều Hành Viên
Điều Hành Viên
Admin


Nữ
Tổng số bài gửi : 262
Birthday : 12/04/1984
Age : 40
Uy Danh : 9
Gia nhập : 01/12/2008
Tiền Thưởng : 95
Điểm thường :
Ẩn Số Trái Tim Left_bar_bleue100 / 100100 / 100Ẩn Số Trái Tim Right_bar_bleue

Thú nuôi : Ẩn Số Trái Tim Mouse

Ẩn Số Trái Tim Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Ẩn Số Trái Tim   Ẩn Số Trái Tim EmptySat Jan 10, 2009 7:11 am

Chap 16:

Xem ra cả Calvin và Jiro điều đã tìm đc đối tượng cho riêng mình nhưng...hình như cả 2 anh chàng điều chẳng có và hầu như là hoàn toàn ko có lấy 1 cơ hội hay 1 lí do nào để tiếp cận đối tượng của mình. Sau lần cả 2 người hẹn Selina và Hebe dùng cơm tối ra thì chẳng còn dịp để hẹn lần nữa. Jiro cứ mang nổi buồn man mác trong lòng vì nghĩ Hebe thích Arron, Calvin thì đứng ngồi ko yên khi thấy Selina chẳng thay đổi thành kiến vốn đã dành cho anh trước kia. Thế đấy, ngày wa ngày cho đến khi Calvin đc dú nuôi báo tin:
[Dì Phụng] Calvin à, là dú nè. hôm qua Selina nói là rất nhớ cha của cô ấy nên xin dì số điện thọai bên Nhật để liên lạc với cha. Cô ấy thắc mắc là tại sao gần một tháng hơn rồi mà ko nghe chút tin tức về cha. Dú ko biết phải làm sao đây!?!?
[Calvin] Trước mắt dú cứ trả lời là do cha cô ấy ko sử dụng dthọai nên ko liên lac đc, con sẽ tìm cách để trả lời cho cô ta, dú cứ tùy tình hình mà ứng biến nhé.
Buông đthọai xuống , Calvin thở dài thườn thượt, giớ phải lo chuyện của Selina trc thôi, nhưng bằng cách nào nhỉ???
NGay lúc ấy Jiro gõ cửa phòng và bước vào
[Jiro] Cậu có thư của ông cậu gởi nè.
[Calvin] Thư à? sao ông ko gọi điện thọai tìm mình như mọi khi mà gởi thư cho mình nhỉ.
Calvin xé lá thư ra và...cậu suýt reo lên vì vui sướng.
[Jiro] Chủ tịch viết gì mà trông cậu vui thế.
[Calvin] ko ông chỉ nhờ mình đưa thư của cha Selina trc lúc mất cho cô ta mà thôi. Jiro, cậu biết ko? mẹ cậu vừa gọi đthọai tới bảo là Selina muốn đthọai sang NHật tìm cha trò chuyện, cô ta còn thắc mắc là hơn 1 tháng nay cha của cô ta ko ìm cô ta hỏi thăm tình hình của cô ta tại Đài Bắc.
[Jiro] cậu muốn làm gì với những bức thư này.
[Calvin]tớ tính là mỗi tuần sẽ gởi cho cô ta 1 lá thư, nhưng tớ sẽ dùng máy vi tính mà in ra thôi vì mỗi lá thư ông Lâm Hảo Sanh đều có ghi ngày tháng trong đó - tớ cần thay đổi ngày và tháng còn nội dung trong thư tớ vẩn giữ nguyên. còn vấn đề dấu bưu điện bên Nhật, cậu nhờ anh họ của cậu bên ấy gởi thư này về cho Selina khi tớ email sang hộp thư của anh cậu.Cậu thấy đc ko?
[Jiro] uh đó củng là ý hay, tớ sẽ báo với anh Chun, nhưng...cậu phải bảo đảm là giữ đc bí mật này...ko thì...tớ ko dám nghỉ đến hậu quả sẽ như thế nào nữa!!!!!!!
[Calvin] thì đi bước nào hay bước đó vậy.

* Giới thiệu khách mời tham gia fic này:
Chun- Lập Kiện Hoằng: anh họ của Jiro sống bên Nhật

Ẩn Số Trái Tim 8544

Ít hôm sau Selina bất ngờ nhận đc thư của cha cô từ bên Nhật gởi sang, cô vui đến rơi nước mắt. TRong thư ông bảo là vì ko có thời gian nên ko thường xuyên liên lạc với cô, ông đang học các phương pháp vi tính hóa nên dùng máy vi tính cá nhân viết thư cho cô, cuộc sống của ông rất vui và ổn định, các công nhân ở công trường rất yêu quý ông. tóm lại toàn những tin vui và tốt đẹp về cuộc sống hiện tại bên Nhật.
Selina khoe với dì Phụng và đọc to thư của cha cô cho dì Phụng nghe, dì củng hơi bất ngờ trước lá thư này nhưng củng may dì chợt hiểu đó có thể là kế của Calvin hay Jiro gì đó khi trông thấy dấu bưu cục in trên thư là thành phố Osaka, nơi mà cháu dì Chun - Lập Kiện Hoằng đang sinh sống.


Được sửa bởi Admin ngày Sat Jan 10, 2009 7:17 am; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down
https://fanficland.forumvi.com
Admin
Điều Hành Viên
Điều Hành Viên
Admin


Nữ
Tổng số bài gửi : 262
Birthday : 12/04/1984
Age : 40
Uy Danh : 9
Gia nhập : 01/12/2008
Tiền Thưởng : 95
Điểm thường :
Ẩn Số Trái Tim Left_bar_bleue100 / 100100 / 100Ẩn Số Trái Tim Right_bar_bleue

Thú nuôi : Ẩn Số Trái Tim Mouse

Ẩn Số Trái Tim Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Ẩn Số Trái Tim   Ẩn Số Trái Tim EmptySat Jan 10, 2009 7:16 am

Chap 17:

Sáng hôm ấy Calvin mang 1 ít đồ đạc cá nhân về nhà tổ (tức nhà Selina đang ở) với lí do hệ thống lò sưởi trong nhà bị hư.
[Selina] Anh ko wa ở tạm nhà anh Jiro ấy sao lại về đây?
[CAlvin] cô này kì thật, nhà tôi tôi ko ở sao phải sang nhà người khác làm phiền họ chứ? nhà này ít ra vẩn còn là nhà của tôi mà!
[Selina] tùy anh nhưng anh ở đây thì bắt buột anh phải lau nhà, rửa chén bát v.v...tóm lại là tự làm việc cá nhân nhe' ko đc nhờ dì Phụng làm giùm vì dì củng đã lớn tuổi rồi.
[Calvin] ok, thế tôi lên phòng đc rồi chứ???
Ko đợi Selina đồng ý, Calvin ôm đồ đạc đi thẳng lên lầu. Sự trùng hợp ngẩu nhiên là phòng anh chỉ cách phòng Selina 1 bức tường. Buổi tối hôm đó sau khi từ công ty về, Calvin mua 1 hộp bồ câu quay mời cả nhà ăn tối. Ằn xong anh chuẩn bị về phòng
[Selina] này anh ko nhớ những gì tôi nói sao? ăn xong phải...
[Calvin] cắt ngang lời Selina- hôm nay xem như tôi đã nấu thức ăn rồi phần còn lại cô phải biết điều chứ? Tôi còn 1 số việc phải làm cho xong, cô dọn đi nhé.
Nói vừa dứt lời là anh chạy vù lên phòng.Selina củng phải đành dọn hết tất cả, dì Phụng đòi phụ nhưng cô ko cho.Sau khi rửa xong đống chén bát thì dì củng pha xong 2 li trà nhân sâm
[Dì Phụng] con đem lên cho Kiệt Nhân dùm dì, còn li này con đem về phòng mà uống.
Selina ko thể từ chối vì nếu cô ko đem lên cho Calvin thì đích thân dì sẻ mang lên, Selina biết dì đang bị chứng đau khớp chân
[Selina] Dì để con đem lên cho, dì ngủ sớm đi.Con có để sẳn trong phòng dì chai dầu xoa bóp đấy, nó rất hửu hiệu với chứng đau khớp.
[dì P] selina thật ngoan lại biết thương người già như dì.Cảm ơn con nhé.
[Selina] có j2 mà dì khách sáo thế. Thôi để cháu đem lêm ko thì trà sẻ nguội hết. Dì Phụng ngủ ngon!!
Selina đặt 1 li vào phòng mình trc rồi mới cầm sang phòng Calvin, gõ cửa mãi mà Calvin ko chịu mở, Selina tức tối tự tay vặn chốt cửa mà bước vào phòng .
Ngay lúc ấy Calvin vừa từ cầu tắm bước ra, trên thân chỉ mặc mổi quần sọt ngắn ngủn,Selina trông thấy hét toán nhắm tịt 2 mắt lại lúng ta lúng túng nên đánh rơi ly trà nóng đang cầm nên tay kết quả là tay cô bị bỏng đỏ.
Calvin tái xanh cả mặt mau chóng với lấy bộ Piyama đang để trên giường vội vã mặt vào, xong anh mau chóng chụp lấy tay Selina xem vết bỏng trên tay cô. Anh vội vã thổi hơi mát vào tay Selina và kéo cô đến gần vòi nước, liên tục dùng tay tạt từng ngụm nước mát lên vết bỏng. Selina ngượng đỏ cả mặt trc sự ân cần của Calvin, cô cứ để yên tay mình trên tay anh để anh vừa xoa vừa thổi mát. Đc 1 lúc lâu anh mới ngẩn mặt lên hỏi
[Calvin] cô thấy bớt đau chưa? mà sao mặt đỏ thế kia? Trà đâu có văng lên mặt cô đâu?
[Selina] anh...anh...tôi về phòng đây. Tui sẽ dọn dẹp chổ này sau
[Calvin] thế tối nay tui vẩn phải để nó như vậy à?
[Selina] ơ...vậy tui sẽ dọn ngay, anh lấy dùm tôi cái giẻ lau của ạnh.
[Calvin] tôi đùa thôi mà, tay cô bị phỏng như thế sao làm việc đc. để đó tui tự làm đc mà.
[Selina] vậy ....vậy phiền anh, tôi về phòng đây.
Selina muốn bước ra khỏi phòng Calvin càng nhanh càng tốt, tai cô nóng ran, tim đập thình thịch, hai gò mà đỏ ửng.
Về Đầu Trang Go down
https://fanficland.forumvi.com
Admin
Điều Hành Viên
Điều Hành Viên
Admin


Nữ
Tổng số bài gửi : 262
Birthday : 12/04/1984
Age : 40
Uy Danh : 9
Gia nhập : 01/12/2008
Tiền Thưởng : 95
Điểm thường :
Ẩn Số Trái Tim Left_bar_bleue100 / 100100 / 100Ẩn Số Trái Tim Right_bar_bleue

Thú nuôi : Ẩn Số Trái Tim Mouse

Ẩn Số Trái Tim Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Ẩn Số Trái Tim   Ẩn Số Trái Tim EmptyTue Jan 13, 2009 9:04 am

Chap 18:

Selina về phòng chưa đc bao lâu thì Calvin gỏ cửa cốc cốc bên ngoài, Selina nhớ lại tình huống oái ăm lúc nảy cô định im lặng để anh tưởng rằng cô đã ngủ rồi nhưng...lại cốc cốc cốc và cô chợt nhận ra mình vẩn đèn sáng thế nên anh ta cứ gỏ cửa liên tục. Đành phải mở cửa thôi
[Calvin] cô làm gì mà tôi gõ cửa mãi mới chịu mở ra vậy?
[Selina] anh báo hại tôi thức giấc thì có, đang liêm diêm chìm vào giấc ngủ...

[Calvin] - cắt ngang lời của selina - tôi củng buồn ngủ lắm rồi, cô nhận tuýt kem trị bỏng rồi thoa ngay nhé, nếu ko muốn mang sẹo vĩnh viễn thì mỗi ngày nhớ thoa đủ 3 lần.
Anh dúi vào tay cô tuýt kem trị bỏng rồi giả làm động tác như rất buồn ngủ,ngáp dài và nhanh chóng về phòng.
----------------------------------------------------------------------------
Sáng hôm sau trong lúc Selina phụ dì Phụng chuẩn bị thức ăn sáng
[Dì P ] Selina phiền cháu lên lầu gọi Calvin dậy nhé.
Lại lên lầu và vô phòng anh ta ...trời ạ, nhớ lại chuyện hôm qua mình xấu hổ chết đi đc, phải làm sao đây? - Selina vừa đi vừa suy nghỉ.
Đến trước cửa phòng Calvin, cô gỏ cửa quyết liệt nhưng tuyệt đối ko tự mình đẩy cửa bước vào. Calvin đang ngủ say sưa, anh biết dú hay gọi anh dậy nhưng gỏ hoài ko thấy anh ra mở cửa thì dú biết anh còn say ngủ nên củng thôi và mặc cho anh ngủ thoải mái. Nhưng....trời ạ sao hôm nay cứ gỏ cửa mãi vậy, phiền chết đi dc, nhất đị là cô ta, là Selina rồi.
Cuối cùng ko chịu nổi anh tức tối bước xuống giường và giật mạnh cửa. Không may cho Selina, lúc ấy cô vừa xoay người lại tựa lưng vào và suy nghỉ cách khác để gọi Calvin dậy, việc gỏ cửa mãi làm cho các đốt xương trên ngón tay cô đau ê ẩm .
Do Calvin đột nhiên giật mạnh cửa nên Selina mất đà ngã bật ra sau, Calvin nhanh chóng chụp lấy Selina kéo giật ngược lại nhưng...anh lại vấp phải miếng thảm dậm chân để gần đó thế là anh và cả Selina ngả thật mạnh xuống sàn. Do đầu bị va đập mạnh xuống sàn với lại chịu sức mạnh của Calvin đè lên nên... Selina bất tỉnh nhân sự.
Calvin hoảng hốt bế cô trên tay và chạy xuống lầu, anh gọi xe cứu thương rồi cùng dì Phụng đưa cô vào bệnh viện.
-----------------------------------------------------------------------
Cũng vào buổi sáng ấy tại nhà Hebe, Arron gởi email bức ảnh anh chụp cùng bạn gái cho Hebe và cho biết khoảng tháng sau anh sẻ cùng bạn gái về Đài Bắc


Ẩn Số Trái Tim 1198057895129252815510

Hebe buồn rủ rượi khi nhìn ảnh của 2 người, quả thật bạn gái anh ta thật dễ thương và xinh đẹp, trong ảnh cô cười rất tươi, họ thật xứng đôi.
Chuông cửa nhà cô reo vang, thì ra Jiro muốn mời cô cùng đi ăn sáng
[Jiro] đi nhé, anh có lòng sáng sớm wa mời Hebe mà. Ngày chủ nhật đẹp trời vậy mà ở nhà sao?
[Hebe] đi chứ, anh Jiro tới tận nhà rồi mà sao có thể từ chối đc.
Thật ra Hebe củng muốn tìm 1 nơi nào đó để giải tỏa cảm giác lúc này.
[Jiro] ăn sáng xong bọn mình sang nhà Selina rủ cô ấy và Calvin cùng đi picnic hôm nay nhé.
[Hebe] Wow...anh đã chuẩn bị gì chưa, đi picnic mất cả ngày luôn đó
[Jiro] người lên kế hoạch là anh mà, em nhìn băng sau đi anh đã chuẩn bị mọi thứ cả rồi.
Vừa dứt câu thì điện thoại của Jiro reo inh ỏi, anh bắt máy
[Jiro] Mẹ gọi cho con có j ko?
[dì P] con ghé sang nhà mẹ nhé, Selina nhập viên rồi cần ở lại kiểm tra vài ngày. Mẹ nhờ con chuẩn bị chút đồ con mang vào bệnh viện cho mẹ nhé.
[Jiro] Đồ Selina hả mẹ??? ơ... sao con biết phải lấy những gì chứ?!Con con...
[Dì P] con sang nhờ cô gái tên Hebe giúp con đấy!
[Jiro] Sao mẹ biết cô ta!
[dì P] Selina kể hết mọi chuyện cho mẹ biết rồi, sẳn dịp mẹ củng muốn gặp cô gái ấy. Con phải nhanh nhanh lên nhá.
Jiro tắt máy, anh quay sang Hebe
[Jiro] kế hoạch đi picnic của anh phá sản rồi, Selina phải nhập viện. Giờ anh đưa em ghé sang nhà mẹ anh, rồi em giúp anh soạn 1 ít đồ đạc cho Selina nhé, anh...ko tiện và củng ko biết làm gì với đồ đạc của con gái bọn em. Giúp anh nhé!!!!
[Hebe] - mỉm cười vui vẻ- có gì mà anh phải khách sáo vậy,Selina cũng là bạn em vậy.
Thế là cả 2 ghé nhà và chuẩn bị ít đồ cho Selina.


Được sửa bởi Admin ngày Tue Jan 13, 2009 9:09 am; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down
https://fanficland.forumvi.com
Admin
Điều Hành Viên
Điều Hành Viên
Admin


Nữ
Tổng số bài gửi : 262
Birthday : 12/04/1984
Age : 40
Uy Danh : 9
Gia nhập : 01/12/2008
Tiền Thưởng : 95
Điểm thường :
Ẩn Số Trái Tim Left_bar_bleue100 / 100100 / 100Ẩn Số Trái Tim Right_bar_bleue

Thú nuôi : Ẩn Số Trái Tim Mouse

Ẩn Số Trái Tim Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Ẩn Số Trái Tim   Ẩn Số Trái Tim EmptyTue Jan 13, 2009 9:06 am

Chap 19

Vừa đến bẹnh viện, Jiro và Hebe gặp ngay Calvin tại quầy đăng kí.
[Hebe] Anh Calvin kìa
[Jiro] Calvin Calvin
Calvin quay lại thì gặp 2 người bạn của mình
[Calvin] ủa từ nhà cậu tới nhà Hebe rồi sang nhà tớ, sau đó mới vào bệnh viện, quảng đường đi khá xa đấy nhưng...sao cậu đến nhanh quá thế???
[Jiro] ờ thì thì...nghe Selina đột nhiên nhập viện nên tớ lái xe như bay ấy, chà nhớ lại củng khá nguy hiểm, may mà ko có cảnh sát nào bám theo...phù!!!
Hebe đứng đấy nghe mà bụm miệng cười tủm tỉm.
[Hebe] tại sao Selina phải nhập viện vậy? bạn ấy bị bệnh gì sao anh Calvin?
[Calvin] ah, cô ta bị vấp ngã rồi va đầu xuống đất khá mạnh, bác sĩ bảo cần ở lại viện 2 ngày để kiểm tra.
Rồi cả 3 cùng đi vào phòng bệnh của Selina. Lúc này cô đã tỉnh đang trò chuyện cùng dì Phụng trong phòng
[Hebe] cậu sao thế, sao lại trượt té thế kia, đầu cậu có sao ko?
[Selina] ôi, mình ko sao mà, đầu còn hơi ê ẩm 1 chút thôi. Cậu đừng lo mà!!!!
[Hebe] lại phải ở lại đây thêm 2 ngày nửa , cậu ko lo lắng à?
[jiro] Anh nghỉ chắc ko sao, giờ selina vẩn tỉnh táo nói chuyện mà. Anh chỉ sợ Selina bị bệnh mất trí nhớ như mấy bộ phim truyền hình gần đây hay chiếu đó. Chà, mà em ko nhận ra mọi người chắc ....chắc có người đaul òng tới chết mất.
[dì phụng] gì mà đau lòng tới chét mất...con đang ám chỉ ai à??
Jiro ko nói gì anh nhìn sang Calvin đầy ngụ ý.
[calvin] mọi chuyện đã ổn rồi,giờ con phải về thôi vì có một số việc gấp phải làm. Con chào dú.
[Jiro] ê sao cậu về sớm thế.
[Calvin] Sáng thứ 2 này cậu nộp báo cáo cho tớ đấy.
[Jiro] an tâm, mai tới sẽ đưa lúc đầu giờ cho cậu.
[Calvin] uh, cậu nói đó nhé. Chào cậu,Hebe và...Selina.
Cả 3 người còn lại xuống căntin ăn sáng và định mua 1 chút gì cho Selina lót dạ, khoảng 10 phút sau khi 3 người rời khỏi thì Calvin quay lại phòng bệnh của Selina.
[Selina] Anh ko phải đã về rồi sao?
[Calvin] tôi mua ít thức ăn sáng cho cô. Cô cho tôi...tôi....
[Selina] cho anh cí j2??? sao lại ấp úng thế???Hay là...
[Calvin] nè, hay là cái gì, sao lại ấp úng như tôi??? Tôi...xin lổi cô vì chuyện ban sáng và...tối qua thôi, cô nghỉ bậy gì thế???
Selina Mmở to mắt ngạc nhiên, trời ạ có ai trên đời xin lổi người ta mà quát tháo thế kia ko nhỉ.
[Selina] - làm tỉnh- chuyện gì tối qua nhỉ, lúc nảy có chuyện gì nhỉ? tôi bị té trúng đầu nên quên hết rồi!!!! Anh mua gì mà thơm wa thế, tui đói quá à.
[Calvin] cô nói cô quên hết rồi nhé, thế càng tốt, cảm ơn cô. tui mua cháo óc heo, hi vọng là ăn đâu bổ đó.
[Selina] - giận dổi- nè anh nghỉ óc tui là óc heo ư? ăn đâu bổ đó là ý gì???
Calvin hốt hoảng phân bua
[Calvin] tôi đâu có ý đó, ý tôi nói là ăn cháo này hi vọng tốt cho vết thương của cô thôi. cô ko thích thì tui mua món khác cho cô, cô muốn ăn gì?
[Selina] Ha ha ha, anh giống óc heo thì có, tui chọc anh thôi, ha ha ha xem như tui trả thù đc rồi.
Calvin tức tối, anh lao vào giường bệnh của Selina dí dí tay vờ như muốn cốc đầu cô trả đủa lại. Selina ôm đầu la inh ỏi,
[selina] này đầu tui còn đau mà, anh ác wa thế!!!
[Calvin] ko đc cốc đầu cô à, được thôi để tui véo tai cô nhé
Selina ôm tai vừa cười vừa tránh tay Calvin, anh củng cười thật tươi khi đùa với Selina.
Chợt y tá trực đi ngang qua , thấy cảnh như vậy cô ta ghé lại nhắc nhở.
[Y tá] này anh làm thế ko tốt với bệnh của vợ anh đâu, tuy là vợ chồng mới cưới nhưng 2 người củng phải biết giử lịch sự ở chốn công cộng vậy, nhất là những nơi như bệnh viện thế này chứ. thật ồn ào.
Calvin và Selina gượng chín cả mặt, anh lúng túng xin lổi và định thanh minh với cô y tá nọ nhưng cô ta đã đóng cửa lại đi ra ngoài.
Selina kéo kím chăn ko dám nhìn calvin
[Calvin] tôi về nhé, em nhớ ăn cháo tôi mua. Chào em.

Calvin và Selina gượng chín cả mặt, anh lúng túng xin lổi và định thanh minh với cô y tá nọ nhưng cô ta đã đóng cửa lại đi ra ngoài.
Selina kéo kín chăn ko dám nhìn calvin
[Calvin] tôi về nhé, em nhớ ăn cháo tôi mua. Chào em
Selina chờ cho Calvin đi khỏi 1 lúc lâu cô mới kéo chăn xuống
[Selina] - nghĩ thầm - anh ta...anh ta gọi mình là "em" sao? chết rồi chết rồi...từ nay làm sao...làm sao xưng hô đây!!!!

Thật ra tối hôm trước Jiro củng nhận đc email giống như email của Hebe do Arron gởi, anh biết tâm trạng Hebe thế nào củng sẻ ko vui khi đọc mail này nên sáng sớm anh đã ghé sang nhà cô rủ đi picnic.
Tại căn tin bệnh viện
[Jiro] Mẹ và Hebe ngồi đây đi để con đi lấy thức ăn. Hebe ăn j nào?
[Hebe] Gọi dùm em 1 phần sandwich kẹp xúc xích. Bác dùng j`?
Hebe quay sang hỏi dì Phụng
[Jiro] ok 1 sandwich và 1 phần bánh sữa. Mẹ anh chỉ có mỗi món bánh sữa hạnh đào thôi!
Còn lại Hebe và Dì Phụng
[Dì P] Hebe chắc cùng tuổi Selina nhỉ? Sao dì ko thấy cháu ghé nhà chơi, Selina từ Đài Nam lên nên rất hiếm khi có bạn ghé sang nhà chơi. Có rảnh cháu cứ sang nhà bác.
[Hebe] Dạ cháu cùng tuổi Selina nhưng chào đời sau cậu ấy 4 tháng. Cháu rất muốn ghé nhà bác nhưng còn việc làm thêm sau giờ học nên ko có thời gian ghé qua. Nhất định cháu sẽ ghé thăm bác và Selina khi cậu ta xuất viện.
[Dì P] Cháu hứa nhé!
[Jiro] thức ăn đây, 2 người nói gì mà cười vui vẻ dử vậy?
[Dì P] nói những tật xấu của con để Hebe biết mà tránh.
[Jiro] sao mẹ lại làm thế, ôi!!! chết con rồi. Hebe em đừng tin những gì mẹ anh nói.
Hebe nhìn dì Phụng cười khúc khích trong khi Jiro mặt nhăn nhó như...chú khỉ ăn nhằm quả ớt.
Khi 3 người mua thức ăn quay lại phòng Selina thì cô đã chén sạch phần cháo mà Calvin mua, ấy thế vẩn vô tư ăn luôn phần mọi người mua cho cô.
[Hebe] công nhận cậu "bạo thực" thiệt nhé.
[Selina] có gì đâu, mình đang đói mà ! ha ha ha.
[Hebe] Em ở lại trò chuyện với Selina 1 chút, anh ko cần chờ em nếu anh đang có việc.
[Dì P] hay giờ con đưa mẹ về, rồi quay lại rước Hebe sau. Con đã đưa Hebe đến thì củng phải đưa cô ấy về chứ.
[Jiro] dạ vậy càng tốt. em thấy thế nào?
[Hebe] củng đc ạ!

Thật ra Hebe muốn ở lại để tâm sự với Selina. Nội trong buổi sáng hôm nay mà cả 2 cô có thật nhiều việc muốn trao đổi cùng nhau.
Không phải chỉ riêng 2 cô ko đâu, Jiro củng rất muốn gặp Calvin với cả mớ bòng bong trong đầu. Còn Calvin thì sao nhỉ? Tâm trạng anh có hơn gì Jiro bi giờ đâu.
Về Đầu Trang Go down
https://fanficland.forumvi.com
Admin
Điều Hành Viên
Điều Hành Viên
Admin


Nữ
Tổng số bài gửi : 262
Birthday : 12/04/1984
Age : 40
Uy Danh : 9
Gia nhập : 01/12/2008
Tiền Thưởng : 95
Điểm thường :
Ẩn Số Trái Tim Left_bar_bleue100 / 100100 / 100Ẩn Số Trái Tim Right_bar_bleue

Thú nuôi : Ẩn Số Trái Tim Mouse

Ẩn Số Trái Tim Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Ẩn Số Trái Tim   Ẩn Số Trái Tim EmptyTue Jan 13, 2009 9:13 am

Chap 20

Sáng hôm sau Jiro và dì Phụng đến đón Selina xuất viện, chẳng thấy Calvin đâu cả, tuy rất muốn hỏi nhưng vì ngại nên cô lại im lặng suốt quảng đường từ bệnh viện về nhà.
[Jiro] sao ko nghe em nói gì thế Selina, em vẩn chưa khỏe hẳn à?
[Selina] Dạ đâu có, em vẩn bình thường, do em còn lưu luyến căn phòng mà em đã ở suốt 3 ngày qua thôi.
[Jiro] phải ko ta?
[Dì P] Hôm qua Hebe ghé nhà đưa cho con mượn số bài tập mà con vắng mặt ở lớp, dì để trên bàn học của con đấy.
[Selina] dạ, cảm ơn dì
Lúc Jiro mở cửa xe cho Selina, anh thì thầm vào tai cô
[Jiro] Tối qua tên đó bị chủ tịch bắt sang Anh công tác đột xuất. 3h sáng hắn gọi đt nhờ anh đến đón em xuất viện.
[Selina] - mĩm cười và thì thầm lại - sao lại nói em biết, mặc kệ hắn ta chứ!
Jiro nhún vai tỏ vẻ khó hiểu nhưng anh biết Selina nói là nói thế chứ chắc chắn cô đang thắc mắc về sự vắng mặt của Calvin trong sáng nay và một vài ngày tới.
---------------------------------------------------------------------------
Giờ giải lao tại lớp
[Hebe] Cậu đã xem đề tài mình gởi cho cậu hôm trước ko? Cậu có ý kiến gì ko?
[Selina] mình coi rất kĩ rồi, mỗi học viên phải thiết kế 2 trang phục phong cách hoặc 2 kiểu áo khoác thể thao cho nữ . Cậu thì sao?
[Hebe] mình chọn phong cách thể thao vì nó khá hợp với mình.
[Selina] vậy mình sẽ thiết kế trang phục phong cách. Nhưng...ai sẽ làm người mẫu dùm bọn mình đây nhỉ?
[Hebe] ai nhỉ ??? Để mình hỏi mấy chị làm cùng chổ mình đang làm thêm xem sao, hi vọng họ đồng ý làm người mẫu cho tụi mình. Tan học cậu ghé sang nhà mình tí nhé, cún con nhớ cậu lắm đấy , lâu rồi cậu ko ghé chơi gì hết.
[Selina] ok, tan học cùng về nhà cậu.
Thật ra Hebe muốn cho Selina xem bức ảnh mà Arron chụp cùng bạn gái của anh, cô cần người bạn để tâm sự.
[Selina] cậu ko cần phải như thế, cậu có quyền bày tỏ với Arron mà, họ củng chỉ mới quen nhau thôi. Hebe, cậu cất giấu mãi trong lòng chỉ làm cậu thêm buồn và khổ tâm mà thôi.
[Hebe] làm sao mà nói , nói rằng mình rất quí mến Arron sao?Khi đối diện với anh ta mình ko thể nói đc gì cả, hic hic... anh ta chỉ xem mình như một người bạn, một người cùng đam mê nghệ thuật giống cậu ta mà thôi.
[Selina] tình cảm là thế, khó hiểu và mơ hồ vô cùng. Hebe cậu đừng như thế nửa, hãy tự mình đi tìm câu trả lời cho mình đi. mạnh dạn bày tỏ tình cảm của cậu cho cậu ta biết. Lúc đó cậu sẻ có cậu trả lời cho cậu mà.
Hebe ôm chầm lấy Selina mà thút thít khóc
[Hebe] mình sợ kể cả cơ hội làm bạn với cậu ấy mình củng ko còn.
[Selina] mình củng cần phải tìm câu trả lời cho bản thân mình nửa. bọn mình cam đảm lên thôi.
rồi cô kể cho Hebe nghe việc.....xảy ra trong bệnh việc hôm ấy.
---------------------------------------------------------------------------
Mỗi tối trước khi ngủ Selina đều nhớ tới CAlvin, nhớ anh gọi cô là bạn gái của anh, anh hôn cô và bế cô trở về phòng bệnh, anh ngồi đó chờ cô ngủ rồi thì thầm vào tai cô "mai anh tới đón em xuất viện"...thế nhưng...2 tuần trôi qua kể từ khi xuất viện và Calvin đột ngột sang Anh công tác.Một cuốc điện thoại củng ko, nếu Jiro ko nói Selina củng ko biết Calvin đi đâu.
- anh xem tôi là gì chứ, tôi ghét anh !!!!! Khi anh về tôi sẻ cho anh biết , tôi ko chấp nhận làm bạn gái anh đâu. không bao giờ như thế.Hình như... có ai đang nắm tay mình... đang hôn lên má của mình, ai nhỉ???lại còn hôn lên trán mình nửa chứ....

Chuông đồng hồ ngân vang, Selina lồm cồm bò dậy. Wow đã hơn 8h rồi ư, tối qua do cô thức khuya vẻ thiết kế cho phần trang phục phong cách sắp tới lại còn tơ tưởng lung tung trước khi ngủ kết quả là thế này. Nhanh chóng vệ sinh răng miệng, Selina thay đồ và xách cặp đến trường.Vừa bước xuống phòng khách Selina gặp ngay Calvin đang ăn sáng cùng dì Phụng.
Một giây ngở ngàng trôi qua
[Selina] con chào dì, con trể giờ học rồi nên ko ăn sáng, con phải đi ngay đây. Chào dì.
nhìn sang Calvin, ngượng ngùng cô
[Selina] Chào buổi sáng.
Nói xong cô chạy nhanh ra cửa vẫy tay đón chiếc xe buýt đang trườn tới.
[dì P] sao sáng hôm nay con bé gấp gáp thế ko biết. thường ngày vẩn còn thời gian để dú chuẩn bị thức ăn cho nó đem vào lớp mà.
[Calvin] dú cứ chuẩn bị thức ăn cho cô ta, con sẽ đưa dùm dú vì sáng nay con cùng phải ghé sang trường có chút việc.


Tại văn phòng thầy hiệu trưởng
Calvin gõ cửa và bước vào
[Calvin] Em chào thầy.
[thầy hiệu trưởng] ồh, chào Calvin, lâu rồi thầy trò ta ko gặp nhau nhỉ? Sao hôm nay trò lại đến tìm thầy, có việc gì a?
[Calvin] Ông nhờ em đưa thư này cho thầy
Thầy hiệu trưởng nhận lá thư từ tay Calvin và sắc mặt trông vui vẻ hẳn lên
[Thầy h.t] chà chà vấn đề nan giải của thầy đc giải quyết rồi đây. Trò gởi lời cảm ơn chủ tịch dùm thầy nhé.
[Calvin] - mỉm cười - không biết việc gì lại có thể làm khó được thầy hiệu trưởng đáng kính của em nhỉ?
[thầy h.t] hà hà, trò đang tán dương ta đấy ư? Tháng sau cô Đường chủ nhiệm khoa thiết kế thời trang sẻ nghĩ thai sản, thầy đang nhức đầu vì không biết tìm đâu ra giảng viên thay thế cô Đường trong suốt thời gian nghỉ phép của cô ta.
[Calvin] vậy là ông của em đã tìm đc giáo viên thay cô Đường?!
[thầy h.t] hà hà....chủ tịch đã tiến cử một người rất hợp ý thầy, người này củng đã đồng ý dạy thế cô Đường.
[Calvin] người đó là ai vậy thầy, em có thể biết đc ko?
[thầy h.t] ông của trò bảo rằng tạm thời khoan nói trò biết, lúc đó để trò làm quen với cô ta sau càng tốt.
[Calvin] Vậy thôi, chào thầy nhé, lúc đó trò sẽ làm quen sau. Hôm nay trò có thể tham quan trường 1 vòng đc ko thầy?
[thầy h.t] trò cứ tự nhiên nhé.
Calvin chào thầy hiệu trưởng rồi khép cửa phòng bước ra.

Quang cảnh trường bao năm vẩn như vậy, ko thay đổi gì nhiều, từng dãy bàn, dãy lớp, phòng tập luyện, sân đấu, khán đài...vẩn giử nguyên lối kiến trúc mà ông của anh đã chọn lúc xây trường. Nghe dú kể lại rằng trường này ông xây theo tâm nguyện của bà anh lúc sinh thời. Ông yêu bà cho đến lúc pà bệnh rồi mất đi, ông vẩn sống vậy ko cưới thêm người phụ nữ nào khác. Kể từ khi bà mất,tính ông càng lúc càng trở nên độc tài và quyết đoán.
Đang miên man với những hồi ức về trường, về người ông mà anh kính yêu thì...
[tiếng gọi] Anh ơi...ném dùm bọn em quả bóng xuống đây nhé...!!!
Calvin nhặt quả bóng bên dưới chân và ném mạnh vào sân nhưng...hình như anh hơi quá tay hay sao đấy mà ném trúng đầu 1 ai đó dưới sân tập.
Mặc kệ bọn họ, anh thẳng bước hướng về phòng phát thanh. 5 phút sau tiếng loa phóng thanh vang dội
[loa] Mời cô Selina - Lâm Tử về phòng phát thanh có việc cần.

Selina bước vào phòng thì bị dí ngay vào mặt 1 túi xốp thơm lừng mùi bánh hột gà nướng.
[Calvin] em chưa ăn sáng mà đã bay tới trường rồi, có biết buổi sáng quan trọng lắm ko?
[Selina] là anh à, sao lại đền đây? Sao anh có thể vào phòng này đc, chỉ mổi hiệu trưởng mới có chìa khóa phòng này thôi mà?
[Calvin] phòng này do bọn anh Jiro và Arron thời còn đi học lập ra mà.
Selina giật lấy phần bánh của mình trên tay Calvin rồi toan bước về lớp
[Calvin]Này, anh tới tận trường đưa thức ăn sáng cho em, 1 tiếng cảm ơn củng ko có à?
[selina] vậy cho tôi cảm ơn nhé.
Calvin kéo tay Selina lại
[Calvin] sao em lạnh nhạt với anh vậy? Ít ra em củng phải biểu hiện 1 chút cảm xúc gì chứ, anh đi công tác suốt 2 tuần lận mà.Em ko nhớ anh à?
[Selina] - vẩn lạnh lùng, cuối mặt trả lời - ko
[Calivn] em nhìn thẳng anh nè, nhìn vào mắt anh trả lời lại lần nửa xem
Lúc này thì Selina im bặt, hai vai cô run lên và...thút thít khóc.
[Selina] tôi ghét anh...ghét những kẻ thất hứa...anh đi mà ko hề báo trc một tiếng...híc híc...một cuộc điện thoại cũng ko...nếu anh Jiro ko nói, tôi củng ko biết anh đi đâu...híc híc...anh về cùng chẳng thông báo gì, tôi ngày nào củng ngóng trông anh như 1 con ngốc...con ngốc đó ko biết mình đang trông chờ cái gì nửa.... hu hu
Calvin ôm chặt selina vào lòng, anh vuốt tóc cô và hôn lên tóc dổ dành
[Selina] ôi đau quá...
[Calvin] sao thế?
[Selina] lúc nảy bị ai đó đứng trên khán đài ném bóng trúng vào đầu, đau chết đc mà ha71n bỏ đi ko 1 lời xin lổi.
[Calvin] e hèm...anh...anh...là người ở khán đài lúc nảy...tức củng là...hung thủ ném trái bóng đó vào đầu của em.
[selina] là anh ư....tôi...tôi nợ anh gì chứ...hết bỏ rơi tôi, rồi lại còn...
Calvin ko để selina nói hết lời, anh ....hôn lên môi cô, cắt ngang câu nói của cô và thay vào đó
[Calvin] xin lổi, xin lổi...anh ...thật tình...rất nhớ em.
Selina như bị hóa đá....mấy giây trôi qua nhưng cảm giác ấm áp vẩn còn đọng trên môi cô. Calvin lay nhẹ
[Calvin] này này...em thả hồn đi đâu vậy? Giờ về lớp đi nhé. Tan học anh đến đón em. nhớ ăn hết phần bánh này nhé.
Về Đầu Trang Go down
https://fanficland.forumvi.com
Admin
Điều Hành Viên
Điều Hành Viên
Admin


Nữ
Tổng số bài gửi : 262
Birthday : 12/04/1984
Age : 40
Uy Danh : 9
Gia nhập : 01/12/2008
Tiền Thưởng : 95
Điểm thường :
Ẩn Số Trái Tim Left_bar_bleue100 / 100100 / 100Ẩn Số Trái Tim Right_bar_bleue

Thú nuôi : Ẩn Số Trái Tim Mouse

Ẩn Số Trái Tim Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Ẩn Số Trái Tim   Ẩn Số Trái Tim EmptyTue Jan 13, 2009 9:18 am

Chap 21:


Selina thẩn thờ cầm bọc bánh mà Calvin đưa trở về sân tập bóng chuyền
[Selina] - suy nghĩ - mình sao thế này, lúc nào củng bị anh ta...bị anh ta hôn mãi thế kia mà ko phản ứng gì hết...ôi, thật là...rõ ràng là mình tức tối lắm mà, muốn mắng anh ta 1 trận nhưng sao lại khóc lóc như thế kia????
[Hebe] Selina, selina...này này cậu đi dâu thế kia, sân tập ở đây cơ mà.
Selina giật mình quay lại
[Hebe] ai gọi cậu vậy? là anh Calvin phải ko? chỉ có anh ta mới làm cậu thẩn thờ thế này? he he he...anh ta trở về rồi ư? Cậu cầm j` trên tay thế? anh ta mang đến trường cho cậu a?
[Selina] Cậu đừng hỏi nhiều câu trong 1 lúc , mình làm sao trả lời đây.
Selina pụng phịu gò má
[Selina] về rồi...nhưng mình ko muốn gặp mặt anh ta chút nào. àh, tối nay mình đến nhà cậu ngủ nhé sẳn thảo luận về đề tài sắp tới luôn.
[Hebe] Cậu đến nhà mình thì còn gì bằng, nhưng...để học thì mình ủng hộ cả 2 tay ,còn để trốn tránh thì...ko đc ko đc, cậu ko thể trốn suốt cả đời đc đâu.
[Selina] ôi Hebe, cậu giúp mình đi mà....!!!!Năn nỉ cậu mà...chổ bánh này mình nhường cho cậu đấy.
[Hebe] thôi ko dám đâu, bánh "tình thương mến thương" của người ta tặng cậu, mình mà ăn sẻ bị...quả báo ế dài dài thì sao?
[Selina] có anh Jiro mà cậu sợ ế gì chứ.
[Hebe] cậu chọc tớ hả. cho cậu biết tay này...
thế là cả 2 cô nương rượt nhau chạy vòng vòng sân bóng.
---------------------------------------------------------------------------
Tan học Calvin cho xe đậu trc cổng trường chờ đón Selina, Hebe đồng ý cho Selina qua ngủ cùng mình nhưng...tuyệt đối ko phải hôm nay. Cô bắt Selina phải đối diện với CAlvin, chính Selina phải nói rõ những suy nghĩ của cô cho CAlvin biết (chính Selina củng từng khuyên bảo Hebe phải thổ lộ với Arron thế thôi, người ngoài cuộc dễ thấu hiểu và sáng suốt hơn người trong cuộc mà). Biết ko còn đường để trốn tránh việc này, Selina đành phải đối diện.
[Calvin] tan học đã lâu mà giờ này em mới chịu về. Sao siêng năng thế hay bị phạt ở lại làm trực nhật ha?
[Selina] anh ko thể ga lăng hơn 1 chút khi đứng chờ 1 người phụ nữ à?
[Calvin] ờ nhỉ, nhất là đứng chờ 1 người phụ nữ kiêu căng.
[Selina] anh...tôi đón xe buýt về ko cần anh đưa.
Calvin nhanh chóng kéo tay Selina lại và bắt cô ngồi vào xe của mình.
[Selina] anh ngang ngược, anh phách lối , anh tự cao, anh thô bạo,...anh...
Mặc cho Selina kêu gào Calvin nổ máy cho xe chạy đi.
Tức tối trên xe cô ko thèm nói 1 câu nào. Calvin củng vậy cứ chăm chú lái xe.
Anh đưa cô về nhà, nhưng...ko phải về nhà tổ ( tức nhà selina đang sống cùng Dì Phụng) mà đưa cô về nhà anh.
[selina] anh đưa tôi về nhà anh để làm gì?
[Calvin] vào nhà sẽ biết thôi.
Anh dẩn selina vào nhà, khóa cửa lại. Selina tròn mắt ngạc nhiên
[Selina] sao anh lại khóa cửa chứ, anh...anh muốn gì, cấm anh bước qua đây, anh...tôi ko muốn chết cóng trong nhà anh đâu, tôi muốn về...cho tui về đi mà!!!!
[CAlvin] cô bị bệnh hoang tưởng gì a? làm gì chết cóng, tui làm gì cô mà để cô chết cóng?
[Selina] ko phải hệ thống lò sưởi nhà anh hư rồi a? anh...anh...muốn...
Calvin phì cười trước thái độ sợ sệt của cô.
[Calvin] thưa Lâm đại tiểu thư, tôi mời cô về nhà tôi là vì bàn tiệc tôi đặt sẳn phía sau phòng khách kìa, khóa cửa là vì chống trộm thôi, cô suy nghĩ lung tung đi đâu thế?
Selina gượng ngùng
[Selina] anh ko nói ai biết chứ.
Calvin bước tới nắm tay Selina dẩn ra phía sau phòng khách. Nến, rượu vang, thức ăn ,hoa...đc bày biện rất sang trọng. Bụng của Selina réo lên vì đói....Ẩn Số Trái Tim Eeek

Cô uống chút rượi vang, ăn một ít Chocloate củng nhân rượu mà anh đem về từ Anh, hơi nồng nhưng ngon lắm.
[Calvin] mời Lâm đại tiểu thư nhảy cùng tôi 1 bản nào?
Selina vui vẻ chấp thuận. Calvin nhẹ nhàng dìu cô từng bước hòa theo địêu nhạc,anh nới lỏng tay khi ôm ngang eo cô, đở cô nhẹ nhàng khi xoay người theo điệu, ko giống như ông Vĩ trước kia cứ muốn gì chặt kéo sát cô vào.
Selina hân hoan vì giây phút này, cô ngước nhìn Calvin và phát hiện từ lúc nào anh cứ luôn âu yếm nhìn cô, 4 mắt nhìn nhau...tiếng đồng hồ tích tắc tích tắc trên tường bất ngờ....là bất ngờ đó nhé...Selina nhướn người lên, cô hôn vào môi CAlvin rồi e dè nhìn anh mà đôi mắt ngấn đầy nước mắt.
[Selina] Tại sao anh đi và về ko một lời giã từ, ko 1 lời thông báo? tại sao suốt 2 tuần qua anh bắt em phải ngóng trông anh ? Sao anh ko gọi điện về? tại sao chứ? Anh đang đùa giỡn với em phải ko?
Calvin lau những giọt nước mắt đang lăn tròn trên gương mắt cô, anh ôm cô vào lòng
[Calvin] Cho anh xin lổi, hãy tha thứ cho anh...cho anh cơ hội giải thích có đc ko?
[Selina] anh nói đi.
[Calvin] Anh ko gọi dt cho em vì chuyến đi này anh có một chuyện quan trọng cần phải xác minh lại, công việc cứ liên tiếp nhau. Selina...anh ko muốn phân tâm khi anh đang làm viêc nhất là lần hợp tác với các cty bên ấy . Việc anh ko quen múi giờ, có quá nhiêu đối thủ cạnh tranh tung tin giả về các dự án của cty anh.Lần nào xong việc củng là 2 -3 giờ sáng, anh rất mệt quả thật rất mệt mỏi.Anh nhớ em lắm, anh đã tranh thủ kết thúc mọi việc để về lại Đài Loan sớm hơn dự định chỉ để gặp em.Anh đã nghe đc trong lúc ngủ em vẩn gọi tên anh,anh hạnh phúc vì điều này.
Selina bất giác nhớ lại cảm giác ai đang hôn cô trong lúc ngủ tối qua...thì ra là...ko phải mơ.
Cô ngước nhìn anh, rồi lại ngả vào lòng anh thỏ thẻ
[Selina] em xin lỗi anh, calvin, em xin lỗi.

Sáng hôm sau khi Selina thức giấc, cô mới hoảng hốt nhận ra mình đêm qua đã ngủ lại nhà Calvin, anh ta cho cô ngủ trên giường của mình còn anh ta ngủ trên salon ở phòng khách.
Selina hồi tưởng lại những việc tối qua, 2 gò má cô nóng ran khi chợt nhớ lại hành động của mình...ôi...mặt mũi đâu mà nhìn anh ta kia chứ, tim cô đập liên hồi...huhuhu...làm sao bi giờ!!!!
Cô nhìn quanh nhà, phù...may quá, anh ta tới cty rồi. May mà ko phải đối mặt với anh ta, phù...(selina thở phào).
Ơh...tối qua mình ngủ lại nhà anh ta vậy..., thôi chết, ko gọi điện về báo dì Phụng hay, dì chắc lo lắng lắm.Cô nhanh chóng gọi điện về nhà

[Selina] dì ơi, cháu là Selina đây, cháu xin lổi vì đã ko về nhà đêm qua, cháu...
[dì Phụng] Alo, là cháu ư, may quá Selina, chút về nhà cháu ghé sang tiệm Hải KÝ đầu đường mua dùm dì một ít dầu mè và tí nấm đông cô nhé!
[Selina] ơh...dì a??? Cháu...cháu....xin lổi vì suốt đêm đã ko về nhà....cháu quên gọi điện về thông báo với dì
[Dì] tối qua Calvin đã gọi về thông báo dì hay rồi. Cháu sang nhà Calvin giúp dì dọn dẹp mà, cảm ơn Selina nhé. Lần sau ko biết uống rượi thì đừng lấy uống thử. ko tốt đâu!!!! Ây da... con cá của dì...thôi cháu nhanh về nha!!!
[Selina] dạ nhưng...cháu đâu có tự ý lấy...
Nhưng phìa bên kia Dì Phụng đã cúp máy rồi.

Trời ạ! anh ta nói mình " chôm" rượu nhà anh ta uống thử rồi say và ngủ lại...ah ahah....chuyện mất mặt này mà anh ta củng phịa ra đc ư???Ẩn Số Trái Tim Super tức ko chịu nổi. Làm sao đây hu hu hu...ông trời sao lại để con rơi vào tình huống trớ trêu này.Về nhà thôi, ở lại đây hông khéo anh ta trở về sẽ còn thê thảm hơn...

Cô vào toalet để làm vệ sinh cá nhân và thật bất ngờ, 1 khăn lau mặt cùng 1 bàn chải đánh răng mới cáu để bên cạnh bồn rửa mặt.
Xem ra anh ta củng chu đáo nhỉ?
Và càng bất ngờ hơn khi Calvin đã chuẩn bị sẳn trên bàn ăn sáng cho Selina là 1 phần ốpla trứng và bánh mì, Selina mĩm cười anh phúc...tha cho anh cái tội vu khống tôi chôm rượu nhà anh.
Buổi sáng ấy thật ngon, thật hạnh phúc, selina mĩm cười mãi khi hình dung ra cảnh anh ta thức sớm để chiên trứng và chạy ra tiệm mua bánh mì cho cô, àh...do tối qua mình ngủ sớm nên...ha ha bàn tiệc anh ta phải dọn tất cả,ôi..xem ra anh ta củng đảm đang nhỉ ( vừa ăn. vừa suy nghỉ rồi tủm tỉm cười một mình)Ẩn Số Trái Tim Smile
Lúc dọn dĩa thức ăn, Selina mới để ý thấy mẩu giấy nhỏ Calvin kẹp trên mặt bàn
" Em cứ để đó anh dọn cho, em nhìn trong phòng góc trái, có 1 cái vali nhỏ, em đem về nhà dùm anh đi nhé"
Biết ngay mà, làm nhiều việc lấy lòng mình vậy thế nào củng sai bảo mình lại mà thôi!!!!
Nói thế chứ Selina cũng ngoan ngoãn làm theo.
Về Đầu Trang Go down
https://fanficland.forumvi.com
Admin
Điều Hành Viên
Điều Hành Viên
Admin


Nữ
Tổng số bài gửi : 262
Birthday : 12/04/1984
Age : 40
Uy Danh : 9
Gia nhập : 01/12/2008
Tiền Thưởng : 95
Điểm thường :
Ẩn Số Trái Tim Left_bar_bleue100 / 100100 / 100Ẩn Số Trái Tim Right_bar_bleue

Thú nuôi : Ẩn Số Trái Tim Mouse

Ẩn Số Trái Tim Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Ẩn Số Trái Tim   Ẩn Số Trái Tim EmptyTue Jan 13, 2009 9:21 am

Chap 22:

tại văn phòng Calvin
[Jiro] Cậu đã nói với chủ tịch việc của cậu chưa? Tớ nghĩ cậu sẽ về trể hơn dự định chứ ko ngờ cậu lại về sớm thế.
[Calvin] Nói thực, tớ sang đấy gặp ông nhưng chưa bàn gì về vấn đề đó cả. Công việc bù đầu bù cổ.
[Jiro] hả...cậu nói thực ư????không hề nhắc gì việc trong tháng này cậu lên chức cha nuôi bất đắc dĩ của Selina? Ôi...cậu ko nói tức là cậu đồng ý với kế hoạch của ông rồi. Calvin...tớ nên xin chúc mừng cậu hay là chia buồn với cậu đây?
[Calvin] Tớ...thật ko biết biện thêm lí do gì, mà quả là suốt thời gian qua ông cùng tớ ko có 1 tí thời gian rảnh rồi cùng nhau bàn việc riêng. Suốt ngày cứ hội họp để củng cố lòng tin các đối tác bên đó vì nguồn tin nội bộ chúng ta định rút vốn, rồi vài dự án bị trì trệ do công nhân đình công, vài khu đất của chúng ta bị chính phủ thu hồi...tớ sắp không thể chịu nổi nếu không nhờ cậu bên này ổn định tình hình dùm tớ.
[Jiro] Cậu đang cảm ơn tớ ư? Thật do tớ ko hay do...cậu còn một nguồn động lưc " thần bí" nào đó bên này?
[Calvin] do cậu mà...nhờ có cậu mà...!!!! Vừa nói Calvin vừa lảng tránh ánh mắt sắc bén của Jiro.
[Calvin] cậu ko phải củng có động lực để giúp tớ hoàn thành cả khối công việc bên này sao? Nếu tớ để cậu sang Anh thay tớ, còn tớ ở lại bên này thì...liệu cậu có cam tâm ko? Tớ biết lúc này là thời điểm tốt nhất để cậu đoạt được trái tim người đẹp của cậu mà, Hebe rất cần người an ủi khi thời gian Arron dẩn bạn gái về ra mắt chúng ta rất cận kề rồi.
[Jiro] gì mà đoạt được trái tim người đẹp chứ??? cậu nói gì tớ chẳng hiểu, thôi tớ ra ngoài làm việc đây.
Jiro vẩy tay và buớc ra khỏi phòng ,vì thực ra anh biết có đấu khẩu tiếp với Calvin thì anh sẽ là người đuối lí, anh và Hebe thực ra vẩn chưa có tiến triển gì mới.Biết sao giờ, trong tim cô ấy đã có hình bóng người khác, muốn thay thế người đó...có lẽ rât khó và cũng có lẽ mãi mãi cũng ko được!!!!
-------------------------------------------------------------------------------
Trên chuyến xe buýt tới trường
[Hebe] Selina , cậu biết ai sẽ thay cô Đường chủ nhiệm lớp mình ko?
[Selina] sao lại hỏi tớ, tớ ko biết. nhưng có nghe anh Jiro nói wa là người này cho chính chủ tịch chỉ định dạy thay cô Đường.
[Hebe] mình củng nghe loáng thoáng rằng người thay cô Đường là một vị thiên kim tiểu thư nào đấy củng từng học trường chứng ta. Cô ấy sau khi tốt nghiệp đã đc 1 công ty thời trang có tên tuổi bên Anh mời sang đấy làm cộng tác.
[selina] Wow...mình thật ngưỡng mộ cô ta. Mình muốn đc gặp mặt cô ấy ngay quá.
[Hebe] chút vào lớp sẽ biết ngay thôi, cậu quên hôm nay có tiết cô Đường àh.

Chuông trường ngân vang, cả lớp nhốn nháo , sôi động hẳn lên khi thầy hiệu trưởng xuất hiện khi đi cùng thầy là 1 cô gái xinh đẹp.
[T.H.Trưởng] chào các em, đây là cô Vương Ái Tiêu, cô sẽ dạy thay cô Đường trong suốt thời gian cô ấy nghĩ thai sản.
Cindy_Vương Ái Tiêu

Ẩn Số Trái Tim 200px-Cyndi001

[Cindy] Chào các em, các em cứ gọi cô là Cindy cho thâm mật. Do chỉ dạy thay cô Đường trong 1 khoảng thời gian ngắn nên các em cứ xem cô là bạn, có gì thắc mắc muốn trao đổi cùng cô các em cứ thẳng thắn trao đổi. Thời trang luôn là những bước đột phá mới mẽ khi chúng ta biết kết hợp những ý tưởng mà, đúng ko???
Cả lớp nhiệt liệt vổ tay tán thưởng trước lời phát biểu ra mắt đầy phóng khoán của cô chủ nhiệm mới.
Selina rất thích phong cách của cô giáo Cindy này, hi vọng rằng trong tương lai cô có thể có những thành tựu như vậy.


Cô giáo mới Cindy quả là một nhà thiết kế thời trang được đào tạo bài bản hẳn hoi, những kiến thức mà Cindy truyền đạt cho lớp cứ như những cơn gió mát được thổi từ vùng đất xa lạ. Lớp học của Selina và Hebe dường như đã biết gắn kết với nhau nhiều hơn, họ chịu trao đổi đóng góp ý kiến với nhau, thậm chí cô bạn được cho là khó gần gủi nhất lớp củng chịu khó tham gia nhóm ý tưởng mà Cindy chủ trì.

[Hebe] Selina này, lớp của bọn mình dạo này chăm chỉ hẳn ra nhỉ? bọn con trai không còn thường xuyên trốn học nửa.
[Selina] Cô Cindy rất khéo khiêu khích bọn họ. Cậu ko biết à, đề tài lần này nếu ai trong số họ đạt điểm ưu cô Cindy sẽ đồng ý đi chơi với họ một ngày đấy.
[Hebe] ôi...có chuyện vậy nửa ư???? Sao cô Cindy liều thế ko biết.
[Selina] mình nghĩ đó củng là cách hay, nhưng...đi cả ngày với bọn họ, mình củng ngại lắm chứ, bọn họ có phải là tay vừa gì đâu. àh....nói đến việc đi chơi, anh Jiro hẹn bọn mình đi picnic đấy.
[Hebe] khi nào?
[Selina] trước ngày bọn mình làm đề tài 2 ngày, anh ấy nói là để đầu óc đc thư giản.
[Hebe] cậu đồng ý chứ?
[Selina] mình nhận lời rồi, Hebe cậu cũng đồng ý mà phải ko, cậu từ chối anh Jiro sẽ rất buồn đấy. Cậu đi nhé Hebe....!!!!!!
[Hebe] - lườm selina - thôi thôi đừng năn nỉ nửa, cậu biết tỏng mình đi hay ko rồi mà.
[Selina] hoan hô, cậu đồng ý rồi nha!!!!! Hura...!!!!!!
--------------------------------------------------------------------------------
Tối hôm đó
[chú của Hebe] Hebe, Hebe...con có điện thoại nè!!!
[Hebe] dạ....
[Arron] là mình đây, Arron đây. Mình gọi cho cậu từ nhà anh Calvin đấy.
[Hebe] cậu...ơ...cậu về Đài Loan rồi a? hồi nào thế.Tại sao ko nói mình biết sớm hơn.
[Arron] Xin lổi vì mình ko báo cậu biết trước, mình mới đến sáng nay thôi , có anh Calvin đón mình là đc rồi, cậu còn phải học ở trường mà. Mai sáng mình hẹn cậu và tất cả mọi người cùng đi ăn sáng nhé.
[Hebe] uh ok!!! Cậu...cậu có dẩn bạn gái về không?
[Arron] có, đã hứa ra mắt mọi người mà. Cô ấy hiện đang ở khách sạn, mai sáng mọi người sẽ gặp nhau thôi mà. Chào cậu nhé, chúc ngủ ngon.
[Hebe] uh, chào cậu.
Buông ống nghe xuống mà Hebe nghe lòng mình nặng trĩu, anh ta rốt cuộc đã về, bạn gái anh ấy cũng dẩn về ra mắt mọi người, hẳn là anh ta rất yêu cô ấy. Mình còn cơ hội gì nữa chứ!!!! Thở dài, Hebe trở về phòng, cô hy vọng rằng sáng ngày mai sẽ đến thật lâu, thật là lâu...tốt nhất thời gian cứ ngừng trôi...Suy nghĩ miên man, rồi Hebe củng chìm vào giấc ngủ.

[Chuông] ting tong....ting tong....
[tiếng cô của Hebe] Hebe ơi, con có bạn tìm con nè.
không để đợi lâu, Hebe chạy vù xuống.
[Jiro] này này...anh đợi đc mà em ko cần phải hấp tấp thế.
Hóa ra là Jiro, cô cứ ngở là Arron đến tìm như đã hẹn tối qua.
[Jiro] em thất vọng khi anh ko phải là Arron à?
[Hebe] dạ không có, không có. Sao anh lại nói thế.
[Jiro] đùa với em thôi, Arron đang ngồi trong xe đấy. Nhưng nè, anh giao ước trước, em phải ngồi cạnh anh lúc lên xe nhé.
Chẳng hiểu sao Jiro hôm nay lại ra bắt cô làm thế, nhưng...lúc tiến lại gần xe, Arron mở cửa xe bước xuống, cạnh anh là....là bạn gái của anh, cô gái rất xinh xắn với nụ cười rất tươi đang chào Hebe.
[Jiro] e hèm, để anh giới thiệu nhé, đây là Hebe - Lộ Khiết bạn của tụi anh và đây là Uông Đình, bạn gái của cậu trai này đây.
[Hebe] - cười-..ơ... ơ..chào chào.... cậu.
[Uông Đình] chào cậu, Hebe, cậu cứ gọi mình là Đình Đình. Rất vui khi gặp cậu, anh Arron cứ nhắc cậu mãi, hôm nay mới đc gặp cậu.
[Hebe] chào Đình Đình.
[Arron] lên xe thôi, anh Calvin chắc đợi lâu lắm rồi.
Cả bốn người bọn họ kéo về nhà Selina, nơi Calvin đã đến từ rất sớm. Dì Phụng ôm chầm Arron vào lòng mà nước mắt cứ tuôn trào.
[Dì] Ôi Kiệt Quốc, Arron thương yêu của dú giờ đã lớn thế này rồi sao, mấy năm qua dú nhớ con lắm , cả mẹ của con nữa. Arron còn đưa cả bạn gái về ra mắt mọi người, Arron thật bản lỉnh chả bù như thằng Lập Chánh.
[Jiro] ôi mẹ, trước mặt mọi người mà mẹ nói con thế sao.
Cả bọn phì cười trước thái độ nủng nịu của Jiro.
Hôm ấy cả nhà cùng nhau ăn sáng linh đình dưới tài nấu bếp của Dì Phụng, 3 cô gái: Selina, Hebe và Đình Đình rất đc dì Phụng ưu ái có lẽ do Dì thích con gái chăng?
[Đình đình] wow...có món bánh sữa mật đào nửa ư??? ôi...ngon quúa.
[Jiro] em củng thích món bánh này giống mẹ ư?
[Đ Đ] dạ thích lắm chứ ạ, từ nhỏ em đã thích mùi hương của loại bánh này rồi. Lâu lắm rồi em chưa ăn lại loại bánh này.
Về Đầu Trang Go down
https://fanficland.forumvi.com
Admin
Điều Hành Viên
Điều Hành Viên
Admin


Nữ
Tổng số bài gửi : 262
Birthday : 12/04/1984
Age : 40
Uy Danh : 9
Gia nhập : 01/12/2008
Tiền Thưởng : 95
Điểm thường :
Ẩn Số Trái Tim Left_bar_bleue100 / 100100 / 100Ẩn Số Trái Tim Right_bar_bleue

Thú nuôi : Ẩn Số Trái Tim Mouse

Ẩn Số Trái Tim Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Ẩn Số Trái Tim   Ẩn Số Trái Tim EmptyTue Jan 13, 2009 9:23 am

Ngôi nhà của Calvin hôm đó rộn vang tiếng cười, Arron hồn nhiên kể về cuộc sống của mình bên Canda, về mẹ mình và...cả về Đình Đình. Cô là con gái duy nhất của tổng giám đốc công ty nhà đất và cảnh quan môi trường DELTA GROUP, một công ty rất uy tín tại thành phố Toronto. Họ quen nhau củng tình cờ và ngẩu nhiên như Hebe gặp Arron, củng những cuộc tranh cải, những mâu thuẩn đan xen những cố gắng nổ lực hòng được mang danh hiệu học viên ưu tú của trường...
Có lẽ do Arron và Đình Đình thường xuyên tiếp xúc, gặp mặt nhau nên tình cảm giữa họ dễ dàng có cơ hội phát triển chăng - Hebe buâng quơ suy nghĩ.
[CAlvin] thế sao 2 người lại quen nhau??? Nước và lửa củng dể dung hòa vậy
sao??
[Jiro] e hèm...e hèm...đang nói ai là nước và ai lửa vậy ta????
Calvin ko nói nữa, nhìn sang Jiro trừng mắt.

Hôm Arron tình cờ cứu đc Đình Đình đang vùng vẫy trong hồ bơi khi cô bị lũ bạn xấu chơi khâm, Đình Đình mặt mày tái mét, tay chân run rẩy, tuy nước trong hồ không sâu lắm nhưng...xem ra lúc đó vì hoảng hốt quá độ nên cô ko tự chủ được mình, cứ ôm chặt Arron miệng không ngừng kiu " cứu cứu". Sau việc đó, 2 người ít đấu khẩu nhau, thậm chí Đình Đình còn chủ động giúp Arron trực nhật lớp khi tới phiên cậu, chăm sóc cậu khi bị ốm ( mẹ Arron cho cậu ta vào kí túc xá của trường mà ở)...Cứ thế, họ thích nhau lúc nào không hay, Arron ko biết bày tỏ tình củm của mình như thế nào, còn Đình Đình...ai lại thổ lộ trước chứ, ít ra...cô vẩn là con gái mà!!!!
Rồi giáng sinh năm ngoái, Arron nhận việc làm thêm tại một cửa hàng bán thức ăn nhanh,dưới thời tiết giá lạnh cậu phải giả làm ông già Noen chào đón khách và giúp họ treo những mảnh giấy ước nguyện lên cây thông cao ngất trước cửa tiệm. Củng tình cờ hôm ấy Đình Đình và nhóm bạn của cô lại có hẹn đúng cửa hiệu Arron đang làm thêm, cô vô tư ôm lấy ông già Noen chụp ảnh mà ko hề nhận ra đó chính là Arron. Cô viết vào một mảnh giấy nhỏ điều ứơc của mình rồi trao cho ông già Noen treo lên cây...Tan ca làm việc đúng 11h khuya, Arron chạy như bay về khu kí túc xá nử sinh, anh gọi điện kiêu Đình Đình xuống.
[Arron] có một ông già Noen trao mảnh giấy điều ước này cho mình, ông ta nói rằng đã rất hạnh phúc khi đc cùng người ông ta yêu quý chụp chung bức ảnh mà ko hề có sự hẹn trước.
Vừa nói Arron vừa đưa bức ảnh lúc nảy mà Đình Đình chụp ra ( cô đã dùng máy chụp loại in ảnh ngay và chụp 2 lần, 1 tấm cô giử và 1 tấm tặng cho ông già noen làm kỉ niệm)
Ẩn Số Trái Tim 3884865338a6478810775l
[Đình Đình] ơ...vậy lúc nảy là cậu sao? mảnh giấy này...mình viết là để...ơ để...nhưng cậu...đã đọc rồi a? Cậu làm như thế là ko công bằng, mình gởi điều ước này là cho ông già Noen đọc mà, ko phải để cậu đọc đâu.
[Arron] - phì cười - và ông già Noen đó củng là mình, cậu đã tận tay đưa mảnh giấy đó cho mình. Mình có nghĩa vụ thực hiện ước nguyện đó của cậu và...mình đã ở đây, ở trước mặt cậu...mình mình...
[ Đình Đình] cậu thế nào????
[Arron] mình...muốn muốn...
[Đình Đình] cậu... muốn... gì??
[Arron] thì cậu viết gì trong mảnh giấy này thì mình...thực hiện giống như thế.
Đình Đình xấu hổ đến đỏ mặt, cô ngượng ngùng nắm chặt 2 tay xoa xoa vào nhau, ko dám nhìn vào Arron. Còn 2 Arron, củng ngượng ngùng...từ từ nắm lấy cánh tay của Đình Đình. Anh hôn lên gò má của cô và thì thầm.
[Arron] mình rất thích cậu, thích cậu từ lâu lắm rồi!!!!
Trong mảnh giấy nhỏ kia Đình Đình ghi : " ông hãy đưa người bạn sống tại khu KTX nam sinh trường Campus phòng G23/1 đến gặp con, nếu thích con hảy để người đó nắm tay con và nói điều cậu ta muốn nói"
Hebe ngồi đấy chăm chú nghe câu chuyện của Arron mà ko để ý ánh mắt của Jiro nhìn cô tha thiết. Anh củng mong rằng một ngày nào đấy anh sẽ là người hùng trong lòng cô, anh có thể giúp cô vượt qua được khó khăn, cùng cô chia sẽ những đắng cay ngọt bùi trong cuộc sống...thế mà đối với anh có lẽ rất xa vời.

Riêng CAlvin, anh rất ngưỡng mộ cậu em trai của mình. Cậu ta có thể công khai tình cảm của mình, cùng bạn gái ra mắt người thân, có một cuộc sống tự do tự tại. Với Selina, anh yêu cô tha thiết, nhưng...tình cảm anh dành cho cô sâu đậm bao nhiêu thì càng dễ làm tổn thương cô bấy nhiêu.

Nghe xong câu chuyện của Arron, Hebe bất chợt cảm thấy 1 sự thanh thản đang trổi dậy trong lòng mình. Cô hiểu vì sao Arron có Đình Đình và...tại sao họ lại có thể xứng đôi với nhau đến thế. Mình sẽ không ngốc nghếch nữa, có lẽ số trời định sẳn mình và anh ta chỉ ngừng lại ở mối quan hệ là bạn bè mà thôi.

Selina thì nghĩ khác 3 người kia, cô thấy cuộc sống này thật diệu kì và đầy lí thú.Đột nhiên cô dọn vào nhà này ở như yêu cầu của cha, cô quen biết nhiều người bạn tốt, cô ...iu một người đàn ông dù chẳng bao giờ cô nghĩ là sẻ iu anh ta.

Cứ thế, mỗi người một cảm xúc nhưng...ai củng vui, ai củng hân hoan vì những giá trị hiện tại mà cuộc sống đem lại cho họ.


Tối hôm đó Đình Đình ngủ lại nhà Dì Phụng, do Arron sang ở tạm nhà Calvin nếu để Đình Đình ở khách sạn thì thật ko phải.
[Dì Phụng] để dì dọn phòng cho Đình Đình.
[Đình Đình] dạ ko cần đâu ạ, cháu đã bàn với chị selina tối nay sẻ ngủ chung với chị ấy.
[Selina] dạ phải, giường con rộng mà dì.
Về Đầu Trang Go down
https://fanficland.forumvi.com
Sponsored content





Ẩn Số Trái Tim Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Ẩn Số Trái Tim   Ẩn Số Trái Tim Empty

Về Đầu Trang Go down
 
Ẩn Số Trái Tim
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 2 trangChuyển đến trang : 1, 2  Next
 Similar topics
-
» Chicken Soup for the Soul 2 - Có Phải Trái Đất Chuyển Động Vì Bạn

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Fanficland :: ๑۩۞۩๑ Fanfic Land ๑۩۞۩๑ :: Asia Fanfic-
Chuyển đến